TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 868: To lớn (2)

Nhưng những người như Nam Quyền, làm sao có thể quên?

Nhiều năm trước song phương đã sớm giao thủ qua, thực lực của Khổng Khiết cũng rất cường hãn, chỉ là danh tiếng dần dần bị che lấp.

Hồng Nhất Đường cũng không nói gì nữa, Nam Quyền lại truyền tin: “Lão Hồng, công huân của ta 28 điểm, không tệ nhỉ? Ngươi bao nhiêu?”

Làm hắc khải, gã có thể nhìn thấy công huân của mình, nhưng không thể nhìn thấy của người khác.

Mà xem như đồng khải, Hồng Nhất Đường kỳ thực có thể nhìn ra của Nam Quyền, nhưng không thấy được của Lý Hạo, giờ phút này, Hồng Nhất Đường kiểm tra một hồi, bản thân 25 điểm, ít hơn mấy điểm so với tên kia.

Lão cũng không quá để ý.

Hồng Nhất Đường nhìn xuyên qua khe cửa, y không phải loại người nhàm chán như Nam Quyền, giết người chính là giết người… kỳ thực y luôn nhắm vào người của Hồng Nguyệt mà giết, chủ yếu là vì muốn thu hoạch được thêm một số Hồng Ảnh.

Hồng Ảnh, kỳ thực lúc trước y cũng không nhìn thấy, nhưng có thể cảm ứng được.

Nhưng hôm nay, sau khi mặc đồng khải vào, thậm chí y có thể mơ hồ nhìn thấy bộ dạng của Hồng Ảnh. Không thể không nói, Hồng Nhất Đường cũng cực kỳ bội phục cường giả đã thiết kế ra chiến khải này, quá lợi hại, dù là hắc khải cấp thấp nhất cũng là một bảo vật.

Há có phải là mấy khối Thần Năng thạch là có thể đổi được.

Bây giờ, Võ Vệ Quân cùng ba thế lực lớn lấy được hắc khải, căn bản là chưa kích phát được, vẫn trong kỳ ngủ đông, đơn thuần chỉ dựa vào lực phòng ngự của bản thân áo giáp mà thôi, trên thực tế, hoàn toàn không cách nào biết được chỗ tốt thật sự.

Hắc khải trong thành chỉ là một đám người đã triệt để chết đi, ngay cả linh trí cũng đều không có chấp niệm để hình thành, mặc dù như thế, cũng có thể đối phó Nhật Diệu, có thể tưởng tượng được, nếu thật sự có cường giả có thể điều khiển hoàn toàn hắc khải, thực lực nhất định tăng lên không chỉ một bậc.

Võ Vệ Quân mà Lý Hạo cầm đầu, nếu có thể khoác lên bộ hắc khải đã được kích phát hoàn toàn, thực lực nhất định sẽ được nâng cao một bước.

Trong lòng lão chỉ đang nghĩ những sự việc lộn xộn kia, không tâm tư nói gì với Nam Quyền.

Giờ phút này y đang để mắt tới một tên cường giả.

Đến từ Hồng Nguyệt!

Hồng Nguyệt lần này có không ít cường giả, Lam Nguyệt và Lục Nguyệt bên ngoài đều là những Húc Quang, sau lưng còn có hai tên Húc Quang, một tên sơ kỳ và một tên hậu kỳ.

Bốn cường giả Húc Quang, trong đó thậm chí có hai Húc Quang hậu kỳ.

Bởi vậy có thể thấy được, Hồng Nguyệt rất coi trọng nơi này.

Mà người trước mắt này, kỳ thực Hồng Nhất Đường đã để mắt rất lâu, chỉ là chần chừ không dám ra tay, cân nhắc một hồi y truyền tin đến Nam Quyền: “Bên này của ta có mối làm ăn không nhỏ, không biết ngươi có muốn làm hay không?”

“Cái gì?”

“Có thể là Hoàng Nguyệt! Húc Quang hậu kỳ, nếu cảm giác của ta không sai, chính là Thiên Sơn Thần Nữ năm đó, một tay Thiên Sơn Chiết Mai Thủ, cũng là cực kỳ cường hãn, mặc dù không có tên trong 36 hùng, nhưng thực lực tuyệt đối không kém… đây không phải là Húc Quang hậu kỳ bình thường, thậm chí có thể so sánh được với Húc Quang đỉnh phong!”

Đối diện, Nam Quyền dường như trầm mặc rất lâu, một lát sau mới truyền âm: “Ngươi còn là con người sao? Nói sao thì cũng là bạn cũ ngày xưa, ta đang nghĩ sao ngươi rất lâu không có động tĩnh, ngươi thế mà lại để mắt tới ả!”

Rồi lại nói: “Người Hồng Nguyệt không dễ giết, đặc biệt là những gia hỏa này, giết mấy ả sẽ khiến ánh Hồng Nguyệt triệt để nổi điên! Ánh Hồng Nguyệt rất lạnh tình, lại cố làm ra vẻ thâm tình, tên đó rất giả tạo, giết Hoàng Nguyệt rồi, cẩn thận gã đích thân đến báo thù!”

Hồng Nhất Đường lười đi để ý những thứ này, tiếp tục nói: “Giết ả, thứ nhất, huân công chắc chắn rất nhiều, thứ hai, ả tuy rằng không có mang theo huyết thần tử, nhưng làm Hoàng Nguyệt, người thứ ba trên danh nghĩa của Hồng Nguyệt, bảo vật trong tay nhất định không ít! Thứ ba, có thể sẽ lấy được Huyết Thần Tử thành phẩm, dù sao ánh Hồng Nguyệt không thể mặc kệ những nữ nhân năm đó gã dẫn theo…”

Nói xong, lại nói: “Cứ mãi đánh với những người yếu hơn mình thì có ý nghĩa gì? Lý Hạo thực lực yếu kém, dĩ nhiên không dám có suy nghĩ này, hai chúng ta chẳng lẽ cũng phải học hắn?”

Thời khắc này Hồng Nhất Đường chỉ muốn làm một vụ thật lớn, giết Tam Dương kỳ thực có chút không có ý nghĩa, khiến y có chút không muốn tiếp tục giết nữa, làm võ sư cường đại, phải giết được cường giả mạnh hơn mình mới có ý nghĩa.

Đương nhiên, Hoàng Nguyệt xác suất rất lớn không cường đại bằng y, nhưng giết cường giả dạng này, chẳng lẽ còn không vui sướng hơn so với giết những người yếu kia hay sao?

Nam Quyền suy tư một phen: “Đợi lát đã! Giết ả, động tĩnh cũng quá lớn, chúng ta cứ giết thêm một số người, kiếm thêm một ít quân công, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, những quân công này có thể đổi được không ít đồ tốt… cổ văn minh rất coi trọng quân công!”

“Vậy ta chờ ngươi!”

Hồng Nhất Đường lắc đầu, không tiếp tục nói nữa, mà y tiếp tục nhìn chằm chằm vào tên gia hỏa đang đi trên đường phố kia.

Hiển nhiên, tên này đến đây để tìm kiếm bạch ngân.

Nếu không, một vị cường giả Húc Quang hậu kỳ, còn là võ sư chuyển đổi, hẳn là chướng mắt những hắc khải kia.