TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 782: Xem kịch lớn (3)

Một tiếng ầm vang lên, tiểu kiếm màu đen xẹt qua đuôi rắn, trên đuôi rắn tóe ra từng tia lửa đỏ, những cái vẩy rắn kiên cố kia giống như một chiếc áo giáp rắn chắc.

Bán Sơn có chút chấn động.

Phòng ngự thật mạnh!

Gã là cường giả Húc Quang, thời khắc này xem như là đánh tập kích, thế mà vẫn không thể phá vỡ phòng ngự của đối phương, con rắn này ít nhất cũng phải đạt đến cấp độ Húc Quang đỉnh phong.

Đáng sợ!

Nhưng con rắn này quá lớn, mà lớn đến thế đôi khi sẽ có chút vụng về, mặc dù con rắn này tỏ ra rất linh hoạt, nhưng thể hình quá lớn, cũng cho Bán Sơn bọn chúng cơ hội trốn thoát.

Hai vị cường giả Húc Quang, so với đại xà thì lộ ra rất nhỏ, nhưng nhỏ, cũng đại biểu cho việc dễ dàng trốn thoát.

Một kiếm đâm xuống, tia lửa tóe ra khắp nơi, Bán Sơn lại lần nữa biến mất, mà chiếc đuôi rắn lúc này cũng đã quật tới, đánh vào không trung.

Bán Sơn đã biến mất.

Một mặt khác, Hải Khiếu cũng đã ngưng tụ xong hàng vạn đạo thủy tiễn, phóng thẳng về phía đôi mắt của đối phương!

Đôi mắt đại xà lập tức ngắm lại, đang đang đang…

Một loạt tiếng nổ lớn truyền đến, cũng là đánh ra từng đạo ánh lửa, vạn tiễn bạo nát, Hải Khiếu cũng rất chấn động, con rắn này quá mạnh!

Sau một khắc, Hải Khiếu hóa thành một dòng nước rút lui về phía sau.

Ả cùng Bán Sơn, giờ phút này có chung một ý nghĩ.

Trước tiên phải chiến đấu với nó, sau đó tìm cách quấy nhiễu con cự xà này, rồi sẽ cùng nhau rút lui, vừa đánh vừa lui, dưới sự liên thủ, con cự xà cũng không dễ dàng gì đánh giết được bọn họ.

Phía sau còn có người của Diêm La.

Tốc độ của Tam Dương tuy chậm một chút, nhưng có lẽ cũng sắp tới.

Nếu như 17 vị Tam Dương tới đây, tốc độ của bọn chúng còn chậm hơn, muốn chạy cũng khó… đến lúc đó, mọi người nhất định phải liên thủ đối phó, biết đâu…biết đâu có thể giết con rắn lớn này!

Chính là vậy, đã đến nước này, Hải Khiếu cùng Bán Sơn kỳ thực đều có cách nghĩ như vậy.

Giết chết con rắn lớn này.

Một con quái vật thuộc cấp độ Húc Quang đỉnh phong, đáng sợ vô cùng, nhưng mà một khi có thể giết chết, những gì thu hoạch được thật không thể tưởng tượng, trong hang động lớn của con đại xà kia, biết đâu chừng sẽ có rất nhiều báu vật.

Giờ phút này, bọn họ thậm chí mơ hồ có thể nhìn thấy bên kia sơn cốc, có một ít ánh hào quang màu vàng hiện ra.

Khi thấy đại xà không thể một kích đánh chết bọn họ, những người này càng trở nên tham lam hơn.

Đây là nguy hiểm, cũng là cơ duyện.

Ngay tại thời điểm bọn chúng đang chiến đấu, phía sau, bọn người Luân Chuyển Vương giống như cảm nhận được cái gì, rất nhanh, Luân Chuyển Vương hóa thành một trận gió, cấp tốc bay tới, cách đại xà còn khoảng ngàn mét, ánh mắt biến đổi.

Yêu quái!

Còn là một con yêu quái cực kỳ hung hãn, đàn áp luôn cả hai vị Húc Quang.

Luân Chuyển Vương vội quay người rời đi, giờ phút này, 16 vị địa ngục chi chủ cũng chạy tới, đều nhìn thấy được con rắn lớn kia.

“Lớn thật!”

“Đại yêu!”

“Húc Quang…không, là Húc Quang đỉnh phong!”

Kỳ thực, không mấy nhìn ra, nhưng mà, một con yêu quái đàn áp hai vị Húc Quang, đánh đến hai vị Húc Quang không có một chút sức phản kháng, hiển nhiên con rắn này cực mạnh.

Thế nhưng, hẳn là nó vẫn chưa vượt qua khỏi phạm trù Húc Quang.

Luân Chuyển Vương vốn muốn bỏ đi, nhưng ánh mắt của 16 vị địa ngục chỉ chủ lại lấp lóe, rục rịch.

Giờ phút này, nơi xa, Bán Sơn liền kêu lớn một tiếng: “Cùng nhau liên thủ, giết chết con rắn này! Không nói gì đến những chỗ tốt, cái ngươi rút đi…chúng ta một khi thất bại… tốc độ của nó nhanh hơn cả Tam Dương, sẽ giết chết từng người các ngươi, các ngươi cũng đừng hòng mà trốn!”

Ầm!

Gã nói chuyện, liền có chút phân tâm, đúng vào lúc gã phân tâm, một tiếng ầm vang lên, đuôi rắn quật thẳng vào người gã, tiếng nổ lớn truyền ra, hư ảnh trên tấm chắn kia, giờ phút này càng trở nên mờ nhạt.

Bán Sơn ho ra máu, không đợi cho chiếc đuôi lớn quật tới lần nữa, gã nhanh chóng bay ngược ra ngoài, trong nháy mắt trốn vào trong hắc ám, biến mất lần nữa.

Quá mạnh!

Nếu không phải do đại xà mãi không đánh trúng bọn họ, chỉ vài cái quất đuôi thôi thì bọn họ có lẽ đã xong đời.

Con rắn này quả thực là Húc Quang sao?

Hoặc là nói, nó đã sớm vượt qua cả Húc Quang?

Trong lòng Bán Sơn hoảng hốt, đại xà này cảm giác có thể so sánh ngang với Hầu Tiêu Trần trước đó, trước đó Hầu Tiêu Trần giết Húc Quang cũng là như vậy, chỉ là lúc Hầu Tiêu Trần giết người, Hồng Phát đã không thể tránh được.

Chính gã, nhờ có Nguyên Thần Binh mới tránh được vài đòn, lúc này mới chỉ là bị thương mà không phải là bị giết.

Húc Quang đỉnh phong sao?

Giờ khắc này, 16 địa ngục chi chủ, cũng là nhao nhao nhìn về phía Luân Chuyển Vương.

Luân Chuyển Vương không nói gì, gã cũng chỉ muốn rời đi.

Thừa lúc đại xà này đang dây dưa với hai vị Húc Quang, chạy trước rồi mới tính, quá nguy hiểm.

Có thể giờ phút này, những địa ngục chi chủ kia, lại là rục rịch, một người trong đó, nhìn vào sơn cốc phía sau đại xà, thấy được từng đạo kim quang, ánh mắt biến ảo: “Chí bảo! Nhất định là bảo vật của trời đất…cự xà này thủ hộ, tuyệt đối không đơn giản, thậm chí bảo vật có thể khiến nó lột xác để bước vào cảnh giới cao hơn…”