Tam Dương của Kiếm Môn đang săn giết ai?
Phi Thiên cũng đang săn giết ai?
Lý Hạo cũng không quá lo lắng đến Tuần Dạ Nhân, đội thứ hai, có vị Tam Dương trung kỳ kia, đối phương thật có can đảm đi săn giết... Cẩn thận bị phản sát rồi, Trương Đình bị uy hiếp đến sinh mệnh rồi, không ra tay mới là lạ.
Mà đội thứ nhất bên đó, Chu bộ trưởng kim hệ, Nhật Diệu đỉnh phong, chiến lực vẫn rất cường đại, còn đang hành động cùng với nhiều vị Nhật Diệu, Tam Dương cá biệt dám ra tay... Cũng chưa chắc có thể lấy được.
Nghĩ đến những thứ này, mấy người Lý Hạo, đã đi xuyên qua từng con đường, nhích đến gần khu vực cổng nội thành.
Bên đó, từng tia sáng hiện ra.
Phía xa xa, có người đã nghe được tiếng bước chân.
Trong nháy mắt, Hồ Đình Phong phá không đến, không dám Phi Thiên, tốc độ thực sự cực nhanh, chờ khi nhìn thấy Lưu Long cõng Lý Hạo, sắc mặt Lý Hạo trắng bệch, nội kình tiêu hao, khắp nơi trên thân đều có máu, lập tức thay đổi sắc mặt.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Bên đó, Hách Liên Xuyên cũng nhanh chóng chạy đến, thấy bộ dạng Lý Hạo như vậy, lúc đầu cho rằng Lý Hạo đang giả bộ... Rất nhanh, cũng thay đổi sắc mặt, không quá giống, thân hình Lý Hạo có hơi gầy một chút, hình như tiêu hao quá nhiều, có tiêu hao nội kình không, vậy không phải trả vờ rồi!"
"Ai làm vậy?"
Bọn họ đều có chút kinh nghiệm, Lưu Long là Đấu Thiên, hơn nữa bọn họ với Tuần Dạ Nhân ai có thể biến Lý Hạo thành ra bộ dạng như vậy?
Đâu chỉ bọn họ quan tâm, xa xa, mấy người Tử Nguyệt, cũng khẽ nhíu mày.
Lý Hạo... Sao có thể biến thành như vậy?
Bên này Hồng Nguyệt, Tử Nguyệt chào hỏi, thấy Lý Hạo, có thể bắt sẽ bắt liền, không bắt được sẽ không quan tâm.
Hồng Nguyệt sẽ không nhằm vào Lý Hạo... Vậy chẳng lẽ là Phi Thiên hoặc Diêm La?
Lý Hạo kho han một tiếng, khóe miệng có chút máu chảy ra, nhìn thoáng qua mọi người, thở dốc nói: "Không có chuyện gì... Chỉ là ngũ tạng bị hao tổn một chút, nội kình bị tiêu hao, chỉ bị thương một chút..."
Như thế này mà nói là không việc gì?
Sắc mặt mấy người khó coi, Hồ Định Phong càng khó chịu hơn, có chút căm tức nói: "Ai làm?"
Vậy... Không bị thương là không trừng trị sao?
Dù có thể điều trị, nhưng với tình huống như vậy, Lý Hạo có thể tiếp tục luyện võ hay không, kiểu gì cũng có vấn đề gì đó.
Bản thân đã bắt cóc một vị quan môn đệ tử của Viên lão, nếu đệ tử quan môn thứ hai phế vật như thế này rồi... Thực sự y không có cách nào để giao phó.
Lý Hạo lại kho han lần nữa, lắc đầu: "Không... Không rõ lắm... Thậm chí không thấy được ai... Quá mạnh, cũng quá nhanh..."
Hắn thở dốc một tiếng: "Chỉ thấy được một bóng đen, lóe lên rồi biến mất, ta chỉ kịp đến lấy nội kình, ngăn cản một chút như vậy... Đối phương là cường giả ám hệ..."
Lời vừa nói ra, không ít người nhìn về phía cường giả Tam Dương Phi Thiên kia.
Cái người tên là Định Trần.
Ám hệ, phần lớn đến từ tổ chức Phi Thiên.
Định Trần mặc áo choàng, lúc này vẫn chưa nói chuyện.
Lý Hạo lại nói: "Không hẳn là người của Phi Thiên... Mọi người đừng hiểu sai!"
"Tại sao lại khẳng định như vậy?"
Hồ Định Phương nhíu mày.
Lý Hạo giải thích: "Người đó... Quá mạnh! Chỉ là tùy ý đánh một kích, thiếu chút nữa là ta chết rồi, may còn có bộ trưởng Lưu ở bên cạnh... Lưu bộ trưởng... Thật ra bước vào Đấu Thiên rồi! Nhật Diệu thông thường, căn bản không làm được điều này... Cho nên... Người đó hẳn là Tam Dương!"
"Khụ khụ..."
Lý Hạo ho khan một trận: "Là cường giả Tam Dương, đánh úp ta! Phi Thiên hình như chỉ có vị này mới là Tam Dương, nếu hắn không rời khỏi... Hiển nhiên không phải cường giả của Phi Thiên làm... Ta hoài nghi... Phải chăng bên ngoài, lại có người đến? Nếu không thì, ở Tam Dương, mọi người không có cách nào phát hiện... Khụ khụ khụ..."
Lời vừa nói ra, ánh mắt của không ít người có chút khác thường.
Tam Dương!
Còn là một vị cường giả Tam Dương chưa bị phát hiện!
Lý Hạo nói không phải Phi Thiên, nhưng lúc này, tâm tư của mọi người không ít biến đổi, chín phần mười... Chính là người của Phi Thiên!
Bọn họ có sở trường là ẩn nấp, nếu đeo một số vật phẩm siêu phàm, thật là có khả năng ẩn tàng Tam Dương rồi.
Hơn nữa Phi Thiên thần bí, cả đám người đều mặc áo choàng, không dám lộ mặt trước mặt người khác...
Lúc này, mặt Hồ Định Phương cũng đang lạnh băng, nhìn Định Trần, lạnh lùng nói: "Xem ra, lần này Phi Thiên, chuẩn bị không tệ! Bán Sơn không tới, các người vẫn tự tin!"
Hai vị Tam Dương!
Không cần hỏi, chính là Phi Thiên.
Người của Phi Thiên phỉ nộ vô thường, nhìn Lý Hạo không vừa mắt, tùy ý đánh một quyền, đập một chưởng... Đó là chuyện hết sức bình thường.
Những sát thủ này, thường sẽ như vậy.
Định Trần thấp giọng nói: "Hồ thống soái, việc này vẫn chưa có kết luận..."
Hồ Định Phương lạnh lùng nói: "Được, Ta chờ người của Phi Thiên tập hợp... Một vị Tam Dương, nếu không chú ý thì thôi, cẩn thận quan sát, ta không tin không có chút manh mối nào, nếu phát hiện không phải Tam Dương Phi Thiên... Chúng ta trực tiếp liên thủ giết chết được chứ?"
Nếu ngươi không thừa nhận, vậy nếu xuất hiện một vị Tam Dương, trực tiếp giết là được rồi!
Dám không?
Lúc này trong lòng Định Trần cũng rất nôn nóng, khó chịu, bất an, còn có chút oán trách.
Đối phó êm đẹp với Lý Hạo làm gì?
Nếu thực sự muốn đối phó... Thẳng tay chém chết đi!
Kết quả, nếu không đánh chết Lý Hạo, còn để đối phương sống quay về, thật đáng chết.
Hắn lúc này, bất luận như thế nào cũng không thích hợp.
Một khi vị kia trở về, mọi người nói không sai, không cẩn thận quan sát, không chú ý tới, sẽ rất khó phát hiện, nhưng một khi những ánh mắt Tam Dương này, đều tập trung vào Phi Thiên, một vị Tam Dương... Rất khó che giấu!
Khi đó, thật phiền.
Y lựa chọn im lặng.
Thật ra, cũng chính là chấp nhận, Phi Thiên, có vị Tam Dương thứ hai.