TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 244: Khởi hành (1)

Thời gian vội vã, một ngày đã trôi qua trong chớp mắt.

Ngày 1 tháng 8.

Ngân Thành.

Quặng mỏ Kiều thị.

Trong văn phòng ở cấp cao nhất.

Kiều Phi Long đứng trước cửa sổ, nhìn xuống toàn bộ Ngân Thành, Ngân Thành không lớn, thông qua trước cửa sổ sát đất, tất cả đều lọt vào mắt của y.

Rõ ràng là trời sáng khí trong, nhưng lại làm cho Kiều Phi Long có một loại cảm giác áp lực.

“Gió sắp nổi lên rồi!”

Kiều Phi Long tóc hoa râm, nhẹ nhàng nỉ non.

Gió này, không phải hôm nay mới bắt đầu.

Khi mà Hồng Nguyệt chính diện ra tay, bắt được truyền nhân cuối cùng của Bát Đại Gia, kết quả lại bị Viên Thạc chém một vị Tam Dương, gió này đang thổi lên trong Ngân Thành.

Không chỉ Ngân Thành, giờ phút này toàn bộ Ngân Nguyệt hành tỉnh, cũng không có chỗ nào có gió mạnh hơn Ngân Thành.

Ánh mắt của Hồng Nguyệt, Phi Thiên, Diêm La, bao gồm một số tổ chức vừa và nhỏ, còn có Tuần Dạ Nhân, đều nhìn về Ngân Thành.

Kiều thị đã ẩn nấp nhiều năm, còn có thể giấu diếm bao lâu nữa?

Một khi bại lộ, người đầu tiên muốn đối phó với y không phải là người khác, mà là Diêm La.

Y là quân cờ mà Diêm La an bài ở Ngân Thành, vốn Diêm La chỉ là hiểu biết nông cạn về Ngân Thành Bát Đại gia, nhưng biết được Hồng Nguyệt có bố cục ở Ngân Thành. Hơn nữa, Kiều Phi Long gã là người Ngân Thành, cho nên an bài gã trở về Ngân Thành.

Lúc đó, Kiều Phi Long chỉ là một võ sư Trảm Thập cảnh đỉnh phong.

Đương nhiên, ở thời đại đó, thực lực này coi như cũng được. Nhưng đối với Diêm La, thêm một Kiều Phi Long hay là bớt một Kiều Phi Long, cũng không sao cả.

Chủ yếu vẫn là cắm một cái đinh cho Hồng Nguyệt.

Tuy nhiên, không ai nghĩ tới Kiều Phi Long thật sự có thể phát hiện ra điều gì đó ở Ngân Thành, thậm chí thu được rất nhiều chỗ tốt. Bất tri bất giác, ngoài kia chém chém giết giết, nhưng vô số người vẫn không thể bước vào Tam Dương.

Mà y, lại lặng yên không một tiếng động bước vào cấp độ Tam Dương.

Nếu tin tức bị tiết lộ, Diêm La nhất định sẽ phái người giết y, thậm chí thủ lĩnh Diêm La cũng sẽ tự mình tới đây... Có thể khiến cho một vị Trảm Thập cảnh, dưới tình huống không có bao nhiêu lịch lãm cũng có thể bước vào Tam Dương, di tích Ngân Thành, hiển nhiên lợi hại ngoài sức tưởng tượng.

“Đến lúc phải đi rồi!”

Kiều Phi Long lại nói sảng.

Ngân Thành không phải là nơi nên ở lâu. Khi Hồng Nguyệt mất đi một vị Tam Dương, nơi này sẽ có rất nhiều người chú ý, nhưng y không cam lòng... Di tích đó, y còn chưa khai phá xong hết.

Lợi ích ở trong đó, y cảm thấy rằng, y thậm chí chỉ nhận được một chút da lông. Dù chỉ như vậy, y cũng đã bước vào Tam Dương cảnh.

Nếu có thể kế thừa toàn bộ, y nhất định có thể vượt qua Tam Dương. Thậm chí chế tạo ra một tổ chức siêu năng cường đại, không hề yếu hơn ba tổ chức lớn.

Y không cam lòng!

Tham lam, ai ai cũng có, huống chi y đã nhận được chỗ tốt, sao lại cam tâm buông tha?

“Lý Hạo...”

Cốc cốc cốc!

Cửa văn phòng bị gõ.

“Vào đi!”

Ngoài cửa, Kiều Bằng đẩy cửa vào, “Cha.”

Kiều Phi Long xoay người, nhìn về phía gã, sắc mặt bình thản: “Làm sao vậy?”

“Phụ thân, tối nay phân bộ Tuần Dạ Nhân thành lập, bộ trưởng Hách Liên Xuyên tự mình chủ trì. Tuy rằng ta và phụ thân không được mời, chỉ là mấy người Trần thúc đều nằm trong danh sách được mời...”

“Ừm.”

Trần thúc, cũng chính là vị tài xế kia, gần đây luôn bảo vệ Kiều Bằng, cũng nữa ẩn nữa hiện ở quặng mỏ Kiều thị. Hiện giờ là người mạnh nhất được thể hiện ra bên ngoài, và là tồn tại cấp độ Nguyệt Doanh.

Một tồn tại không yếu hơn Lưu Long, đủ để chứng minh vị trí và sức mạnh của quặng mỏ Kiều thị.

Kiều Phi Long cũng vì tránh cho một số người không có mắt, đánh chủ ý lên đầu Kiều thị. Đến lúc đó lại khó chịu, không biết nên ra tay đối phó hay là không?

Nếu vị Nguyệt Doanh này xuất hiện ở bên ngoài sớm một chút. Lưu Long kia, hắn ta dám hơn nửa đêm lẻn vào phòng mình sao?

Chính là vì vậy, để tránh phát sinh những chuyện khiến người ta chán ghét. Cho nên mới có chuyện vị cường giả này xuất hiện ở bên ngoài. Đối ngoại, hoặc là nói, tiết lộ tin tức cho một số nhân sĩ thượng tầng, người này là cường giả mà Kiều Phi Long hao phí một số tiền lớn, mời tới tọa trấn.

Mỗi năm đều cung cấp cho hắn 100 phương thần bí năng, giá trị lên tới một trăm triệu tinh tệ. Mà một tháng lương của bộ trưởng phân bộ như Lưu Long, cũng chỉ có 3 phương thần bí năng, một năm 36 phương, đây là đãi ngộ lớn nhất của Tuần Dạ Nhân, tổ chức lớn duy nhất của chính phủ.

Rõ ràng, theo Kiều thị, nhận được nhiều hơn.

Kiều Bằng thấy cha dường như rơi vào trầm tư, đành phải mở miệng ngắt lời lần nữa: “Cha, buổi lễ vào buổi tối, con có thể qua được không?”

“Con?”

Kiều Phi Long khẽ nhíu mày: “Con đi qua làm cái gì?”

Ngươi cũng không phải siêu năng giả, đối phương cũng không mời, tùy tiện đi qua là muốn tự gây phiền toái sao?

“Ta muốn mượn cơ hội này để tán gẫu cùng Liễu Diễm, tiêu tan ân oán lúc trước, mặt khác... Còn muốn tiếp xúc với Lý Hạo nhiều hơn nữa!!”

Kiều Bằng có chút không cam lòng: “Hôm qua nếu không phải Lưu Long quấy rối. Có lẽ con đã lấy được máu của Lý Hạo.”

Đối với thất bại của ngày hôm qua, đến bây giờ gã vẫn chưa thể bình tĩnh lại.

Suýt chút nữa!

Kiều Phi Long khẽ nhíu mày, lập tức lắc đầu: “Không cần! Bên Lý Hạo, ta đã có an bài.”

Kiều Phi Long không muốn kéo dài. Tuy rằng di tích còn chưa triệt để khai phá ra, nhưng chờ Tuần Dạ Nhân khai phá xong một di tích khác. Như vậy sau khi khoảng thời gian này kết thúc, sự yên tĩnh của Ngân Thành cũng sẽ chấm dứt.

Y không có nhiều thời gian để lãng phí.

Trước khi đó, y nhất định phải xử lý Lý Hạo, thử phá giải di tích, đáng tiếc... Kiếm của Lý gia hình như nằm trong tay Tuần Dạ Nhân, hiện giờ y không xác định rốt cuộc là cần vũ khí hay cần huyết mạch.

Cũng bởi vì điều này, mới phải lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy.

“Cha, người an bài ... Là?”

“Tạo ra một cuộc tập kích!”