TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 245: Khởi hành (2)

Kiều Phi Long lạnh lùng nói: “Giả mạo người của Hồng Nguyệt, tập kích hắn một lần, không cầu giết hắn, nhưng nhất định phải lấy đi một phần máu của hắn, tốt nhất là máu trong tim!”

Chỉ có thể làm như vậy.

Kiều Bằng gật đầu, gã cũng không có ý kiến, đương nhiên, có ý kiến cũng vô dụng.

“Vậy chờ Hách Liên Xuyên rời đi rồi mới động thủ sao?”

“Đúng.”

Kiều Phi Long gật đầu. Nếu không phải không có biện pháp, y còn muốn chờ Viên Thạc rời đi rồi mới động thủ. Nhưng Viên Thạc đi một di tích khác, rất có thể sẽ mang theo Lý Hạo. Những người này sẽ không tùy ý để Lý Hạo ở lại Ngân Thành, bởi vì bọn họ đều biết, Hồng Nguyệt đang nhìn chằm chằm bọn họ.

Bây giờ, ưu thế duy nhất của Kiều gia là bí mật.

Không ai biết thực lực của bọn họ, không ai biết tình huống của bọn họ. Giả mạo người của Hồng Nguyệt tập kích Lý Hạo, cho dù thật sự muốn điều tra, cũng chỉ có thể tra được Hồng Nguyệt. Nói không chừng còn có thể cho mình thêm một chút thời gian, để triệt để khai phá di tích.

Vẫn là luyến tiếc, không nỡ cứ như vậy mà rời đi!

Hai cha con trò chuyện một hồi, Kiều Bằng nhìn trái nhìn phải, hơi do dự.

Kiều Phi Long lại cau mày, “Nói!”

“Cha, chúng ta sẽ sớm rút khỏi Ngân Thành, con... Khi nào con có thể vào đó, thăng cấp siêu năng?”

Gã vẫn không nhịn được, vẫn nói ra lời này.

Gã muốn trở nên mạnh mẽ hơn!

Đặc biệt là hôm qua, Lưu Long trực tiếp bỏ qua gã, dùng ánh mắt nhìn xuống gã, chỉ nói vài câu với tài xế là Trần thúc. Cảm giác khinh miệt, cảm giác coi thường, làm cho gã rất khó chịu.

Lý Hạo cũng vậy!

Bởi vì gã chỉ là người bình thường, mà Lý Hạo đã tiến vào Trảm Thập cảnh, cho nên Lý Hạo nhìn gã, cũng dùng ánh mắt không thèm để ý.

Kiều Bằng nhịn không được!

Gã muốn trở thành một siêu năng, dù sao theo tâm tư của cha, cũng sẽ sớm rời đi.

Kiều Bằng lại vội vàng nói: “Cha, nếu chúng ta rời đi, đến lúc đó nếu con chỉ là một người bình thường, vậy chuyện rút lui cũng sẽ làm chậm trễ thời gian. Nếu con có thể bước vào siêu năng, vậy ít nhất cũng không làm chậm trễ.”

Kiều Phi Long ngưng mi lại.

Bây giờ, không phải là thời cơ tốt.

Tất nhiên, Kiều Bằng là nhi tử duy nhất của y, y cũng không muốn cứ trông giữ với áp chế ở phía trước, một mặt là để giữ bí mật, một mặt cũng là có lý do khác.

Y nhìn vào sâu trong ánh mắt của Kiều Bằng, lộ ra một ít lo âu, oán giận. Trong lòng y hiểu rõ, do y áp chế quá lâu, cho nên nhi tử có chút phẫn nộ.

“Bằng Nhi, muốn thành siêu năng rất đơn giản!”

Kiều Phi Long nhẹ giọng nói: “Nếu là mười năm trước, ta đã sớm cho con trở thành siêu năng giả rồi! Nhưng trong những năm qua, khám phá ra nhiều thứ, sức mạnh bản thân ta càng cường đại, ta lại càng thấy rõ nhiều thứ hơn.”

Y nhìn về phía Kiều Bằng, giọng nói khác thường: “Bình thường đều nói mở ra siêu năng, là tờ giấy thông hành đến bí ẩn! Nhưng trong những năm qua, những phát hiện của ta nói cho ta biết, mở ra siêu năng quá sớm, là một loại tiêu hao tiềm năng, đốt cháy sinh mệnh lực.”

“Võ sư đến Đấu Thiên, chính là cực hạn, con đường phía trước đã đứt. Vì vậy, võ sư không phải là con đường đúng đắn. Mà siêu năng... Cũng chưa chắc đã an toàn, cũng chưa chắc có tiền đồ hơn võ sư.”

Kiều Phi Long trầm giọng nói: “Ta nghĩ, có một số siêu năng giả mạnh mẽ, có lẽ cũng thông qua một số di tích và sách cổ, phát hiện ra một số vấn đề. Ngươi chờ một chút, chờ chúng ta có khai phá thêm về di tích đó, ta cam đoan ngươi có thể trở thành cường giả!”

Phụ thân nói không rõ ràng, trong lòng Kiều Bằng nghẹn khuất, có chút không vui.

Cha đã tìm thấy gì?

Không an toàn?

Bây giờ, siêu năng hoành hành, một số siêu năng giả mạnh mẽ, đã sớm có thể phi thiên độn địa, giống như thần tiên. Không an toàn, chẳng lẽ còn không an toàn hơn người bình thường sao?

Gã nhịn không được nói: “Phụ thân, mặc kệ đi đường nào, mấy năm nay võ đạo của ta cũng không tiến bộ, siêu năng cũng không tiến bộ... Cũng không thể chờ đợi một cách khô khốc như vậy, rồi là có thể trở thành cường giả chứ?”

Cho dù siêu năng không an toàn, còn luyện võ thì sao?

Nhưng ngay cả thần bí năng, phụ thân cũng không cho mình hấp thu, võ sư một đạo, tự nhiên cũng không có tiến triển gì. Đến bây giờ ngay cả Trảm Thập cảnh cũng không tiến vào, chỉ có thể xem như một người bình thường biết quyền cước.

Kiều Phi Long hơi không kiên nhẫn: “Chẳng lẽ ta còn có thể hại con? Ở thời điểm này, không thể hấp thụ quá nhiều thần bí năng, hấp thụ nó quá nhiều, đó chính là phá hủy tiềm năng của chính mình! Ta đã tìm thấy một loại năng lượng mạnh mẽ hơn, đặc biệt hơn ở trong di tích!”

Ánh mắt y tỏa sáng, giờ khắc này, mới kích động lên: “Loại năng lượng này, khác với những thần bí năng khác, cũng khác với nội kình. Nó có thể nuôi dưỡng thân thể của con, có thể làm cho siêu năng khóa của con mạnh mẽ hơn! Nhìn như không tăng lên quá nhiều sức mạnh, nhưng một khi tác dụng với thần bí năng tổng hợp, quả thực chính là thiên năng lực! Miễn là chúng ta nhận được nhiều năng lượng hơn... Ngươi có thể nhanh chóng bước vào Phá Bách, thậm chí là Đấu Thiên... Lại dùng thân thể cường đại để phá vỡ siêu năng khóa, nhảy lên trở thành Nhật Diệu, thậm chí là Tam Dương!”

Sắc mặt Kiều Bằng khẽ biến, nhảy lên trở thành Nhật Diệu và Tam Dương?

Làm sao có thể!

Cho dù phụ thân đào di tích, cũng hao phí hơn mười năm, lúc này mới tiến vào tình trạng như bây giờ.

Gã cảm thấy cha mình đang nói mơ giữa ban ngày.

“Cái này... Cha, thực sự?”

“Tất nhiên!”

Kiều Phi Long nhíu mày nói: “Không chỉ là con, ngay cả ta, cũng sẽ được cỗ năng lượng này bù đắp một ít vết thương ngầm mà mấy năm trước lưu lại, bổ sung tiềm năng tiêu hao. Sau khi tiến vào Tam Dương, ta phát hiện ra ta rất khó có thể tiến bộ, bởi vì trước đây đã thấu chi* tiềm năng. Bây giờ tiềm năng đã cạn kiệt, nhưng năng lượng đó, có thể giúp chúng ta bù đắp.”

<i>*(chi nhiều hơn thu)<i>