Lý Hạo hấp khí trong lòng.
Không phải không có khả năng.
Ngân Thành bây giờ đã gây sự chú ý đến rất nhiều người, Lý Hạo cũng bị để mắt tới, lí do thông thường khiến hắn đi quặng mỏ, không quá đáng tin, ngày trước hắn có đi một lần, nhưng là đi cùng Tuần Dạ Nhân, hơn nữa rất nhiều người đều biết, đều quan sát.
Nếu như hôm nay, mượn cớ đi xem xét quặng mỏ, muốn mời mình bí mật giúp đỡ, những người khác chưa chắc đã chú ý tới.
Bởi vì Viên Thạc là chuyên gia trong ngành này, Lý Hạo là môn sinh mà lão tâm đắc nhất, xí nghiệp lớn như khoáng nghiệp Kiều thị, tìm Lý Hạo giúp đỡ, cũng đã là nói qua rồi.
Sợ thì sợ... Người đi rồi, không về được nữa!
Kiều Phi Long có lẽ muốn giết hắn, kiếm được một khoản, dọn sạch di tích rồi bỏ trốn, đến lúc đó, cho dù là có bại lộ ra cái gì, bọn họ cũng không sợ.
"Nguy hiểm!"
Nghĩ như vậy, Lý Hạo nháy mắt đã ngửi thấy mùi nguy cơ.
Kiều gia thật là có khả năng nhân cơ hội này mà ra tay giết mình.
Khó trách biết rõ bên kia là di tích, còn có bí mật của bọn họ, nhưng vẫn tới tận cửa mời Lý Hạo giúp đỡ... Tuyệt đối là có ý đồ bất chính.
Nghĩ ra hết trong lòng, Lý Hạo lại làm ra vẻ khó xử.
Kiều Bằng thấp giọng nói: "Tất nhiên là không để cho Lý tuần sát làm việc không công, ngài cần tinh tệ hay Thần Bí Năng, đều có thể thương lượng được..."
"Tôi không học đến được bản lĩnh của lão sư!"
Lý Hạo cau mày nói: "Lại nói, định một cái mỏ mới thôi mà, Kiều thị các người vẫn thiếu những người như vậy sao?"
Kiều Bằng bất đắc dĩ nói: "Thiếu thì không thiếu, nói thật thì, nếu như có thể, chúng tôi đương nhiên hi vọng người của mình trực tiếp giải quyết, nhưng chỗ sụp lún không phải vị trí tốt, chuyên gia của chúng tôi đều là những người già, tay chân không đủ nhanh nhẹn, cho nên hi vọng tìm một vị thân thủ tốt hơn, có thể mau chóng quan sát, định được vị trí, lập tức có thể nhờ chuyên gia trùng tu lại quặng mới... Ngân Thành cũng chỉ có Viên lão sư và Lý tuần sát là phù hợp, nhưng Viên lão sư... thật là mời không nổi!"
Kiều Bằng cười khổ: "Ngài ấy đã là võ sư Đấu Thiên, Lục Địa Thần Tiên, mời ngài ấy đi một chuyến, vậy thì phải đền đáp bao nhiêu mới xứng đáng đây? Bao nhiêu thì giáo sư cũng không hài lòng... Nghĩ đi nghĩ lại, Lý tuần sát hẳn có 8 phần bản lĩnh học được từ giáo sư, vậy cũng đủ rồi!"
Lý do này, nghĩ ra cũng hay thật.
Tại sao không tìm Viên Thạc, bởi vì Viên Thạc quá cao.
Tại sao chọn Lý Hạo, bởi vì Lý Hạo là máy bay chiến đấu trong các chuyên gia, thân thủ tốt, làm việc nhanh, thuận tiện, không lề mề.
Lý Hạo nhướng mày: "Vậy các người định chi bao nhiêu?"
"Một phương Thần Bí Năng hoặc 100 phương tinh tệ!"
Kiều Bằng chân thành nói: "Cái giá này, tuyệt đối hợp lí!"
Lý Hạo thất vọng: "Thôi đi, tìm một nhân viên làm tháng là đã có một phương Thần Bí Năng rồi, tôi cứ tưởng Kiều gia đại nghiệp lớn như vậy, kết quả chỉ bỏ ra bấy nhiêu thôi sao?"
Kiều Bằng mắng thầm một tiếng!
Ta ngược lại nghĩ nói cho cậu 10 phương, 100 phương thì sợ cậu không dám nhận ấy chứ!
Lại nói, chỉ là muốn cậu đi khảo sát một chút, cho cậu nhiều như vậy, cậu còn không hài lòng à?
Tên này so với lời đồn đại thì tham lam hơn nhiều.
"Lý tuần sát, thật sự là không ít đâu, không phải Kiều gia không thể trả giá cao hơn... nhưng nói câu thật lòng, cho nhiều quá, vậy thì chẳng phải chúng tôi chịu lỗ sao, cho dù có thể làm liền trở lại vào ngày mai, Kiều gia cũng phải trả giá cao hơn nữa... vậy... vậy không bằng chậm thêm vài ngày."
Kiều bằng dứt lời lại nói: "Nhiều lắm là tốn thêm một hai ngày, liền có thể lấy được một phương Thần Bí Năng, Lý tuần sát, cậu cứ đi hỏi thử, giá mà Kiều gia chúng tôi đưa ra có hợp lí hay không?"
Lý Hạo dường như có chút động lòng, suy nghĩ một hồi, gật đầu: "Được, vậy thì đợi tôi một lát... bây giờ đi liền à?"
"Đúng, càng nhanh càng tốt!"
Kiều Bằng vội gật đầu, chỉ mong sao Lý Hạo có thể đi liền theo y ngay bây giờ.
Về phần cưỡng chế bắt đi... vậy thì thôi đi, có lẽ trong nội thành vẫn có người đang nhìn chằm chằm vào bên đây, lại nói, khoảng cách quá gần Viên Thạc.
Còn có một điểm, Lý Hạo nếu bị cưỡng ép lôi đi, trong nháy mắt tuyệt đối sẽ làm bùng nổ cả Ngân Thành.
Phải nhượng bộ để đối phương cam tâm tình nguyện đi theo mình!
Đợi đến được quặng mỏ, những người khác có lẽ đã thấy được mục đính hẳn hoi của bọn họ chỉ là vì đi thăm dò một quặng mỏ mới, lúc đó tiến vào bên trong, những người khác cũng không tùy tiện đi vào để mà kiểm tra nữa.
Cha con Kiều gia, tính toán chu toàn.
Lần này, đích thực cũng có chút tâm tư đặc biệt, nếu như Lý Hạo tới gần di tích thực sự có chút tình trạng khác thường... Vậy thì hoặc là liền tiêu diệt Lý Hạo, hoặc là ở bên quặng mỏ đó, nghĩ cách lấy chút huyết dịch của hắn.
Tóm lại, Kiều gia nhất định phải xác thực được tác dụng của Lý Hạo.
Nếu như đến một chút động tĩnh cũng không có, huyết dịch cũng chẳng có tác dụng gì, vậy thì giết Lý Hạo cũng uổng công đắc tội với người khác, còn bị lộ ra chuyện che giấu nhiều năm, lợi bất cập hại.
Tóm lại, lần gọi Lý Hạo này, chính là chuẩn bị chuyện đi về không công.
Ít nhất cũng phải giữ lại chút máu của Lý Hạo mới được.
Mà ở trong quặng mỏ cũng là một cách để không gây chú ý đến người khác nhất.
Quặng mỏ vừa bị sụp, đá vụn nhiều, Lý Hạo chỉ là cảnh giới Trảm Thập, việc đá vụn tự nhiên nứt vỡ làm rách da hay bị thương chỗ nào đó của hắn cũng là chuyện bình thường.
...