TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 2257: Đạt thành nhất trí (4)

Lý Hạo gật gật đầu: “Nói như vậy, trước mắt Chiến Thiên Thành chỉ có ba vị Thánh Nhân, nếu như tính cả Cửu Sư Trưởng có lẽ là bốn vị, đúng không?”

“Đúng.”

“Quy thủ hộ, bản thể của Hòe tướng quân đều còn, Cửu Sư Trưởng lại không có nhục thân, là chuẩn bị tiếp nhận tân đạo, hay là muốn đúc lại nhục thân của Tân Võ?”

“Nhục thân Tân Võ!”

Cửu Sư Trưởng không chút do dự.

Lý Hạo gật đầu: “Cũng được, bên ta vừa khéo còn có một bộ nhục thân Thiên Vương hơi bị tàn phá, Trương xử trưởng nói bây giờ y không cần… lại thêm nhục thân trước đó của Vương Thự Trưởng, có thể đúc lại cho Cửu Sư Trưởng một bộ nhục thân cực mạnh!”

Nghe lời nói này, mấy người trầm mặc.

Bộ nhục thân chuẩn Thiên Vương của Trương An thực ra bọn họ đều biết, bây giờ… Trương An từ bỏ rồi sao?

Lý Hạo nói y từ bỏ, hay là Lý Hạo cảm thấy không cần phải cho y nữa?

Lý Hạo thấy bọn họ trầm mặc, cười nói: “Không phải ta nhất định đòi lại, là chính Trương xử trưởng nói không cần, y nói muốn trở về Đại học võ khoa Viên Bình, không cần dùng đến nhục thân này nữa.”

Cửu Sư Trưởng cũng không từ chối, gật đầu: “Cũng được!”

Song phương cũng không khách sáo, cũng không cần như thế.

Lý Hạo thấy thế, lộ ra dáng tươi cười, cuối cùng đột nhiên nói: “Ta còn một thỉnh cầu không dễ, không biết chư vị có đồng ý hay không?”

Đám người nghe xong đều có chút trầm mặc.

Lão Ô Quy càng là người già thành tinh, dương như biết được gì đó, trầm giọng nói: “Cái này… không thỏa đáng cho lắm!”

Lý Hạo còn chưa nói cơ mà.

Bát Sư Trưởng cũng không quen Lý Hạo, căn bản không biết tình huống, giờ có chút mờ mịt, vừa nãy hai bên còn nói chuyện rất tốt, sao lại lập tức trở thành không thỏa đáng rồi?

Lý Hạo nói khẽ: “Ta chỉ mượn dùng, có được không?”

Hòe tướng quân trầm giọng nói: “Đây là gốc rễ của Chiến Thiên Thành, là hồn của Chiến Thiên Thành!”

Lý Hạo gật đầu: “Ta biết, nhưng tất cả những việc này đều là vì tiêu diệt kẻ địch, không phải sao?”

Hai vị thủ hộ đều trầm mặc.

Cửu Sư Trưởng cũng ngưng trọng nói: “Ngươi có thể lấy sao?”

“Không nhất định, nhưng có thể thử.”

Vương Thự Trưởng dường như cũng đã hiểu ra, có chút khẩn trương, “Đây… đây là căn cơ của Chiến Thiên Thành ta, cũng là căn nguyên mạnh mẽ của Chiến Thiên Thành…”

Lý Hạo mắt trợn trắng, có chút bất đắc dĩ: “Chiến Thiên Thành có thể sử dụng sao? Có thể cảm ngộ được gì sao?”

Lời này vừa nói ra, mọi người lập tức không nói gì nữa.

Bát Sư Trưởng nhịn không được nói: “Các ngươi đang nói gì vậy?”

Lão Ô Quy nói khẽ: “Lý Đô đốc muốn mượn hai chữ ‘Chiến Thiên’”.

“Sao có thể như vậy!”

Lời này vừa nói ra, Bát Sư Trưởng tức giận: “Đó là do chính Đế Tôn đã tự tay viết, cũng là để trấn áp khí vận của Chiến Thiên …”

Lý Hạo nói khẽ: “Mượn dùng một đoạn thời gian, đây là do Huyết Đế Tôn lưu lại, có lẽ có liên quan đến một số đồ vật, chờ giải quyết xong phiền phức, ta đương nhiên sẽ trả lại!”

“Vậy cũng không được!”

Lý Hạo cười cười: “Bát Sư Trưởng cần gì phải từ chối như vậy, chỉ là mượn dùng… đương nhiên, số ít phải nghe theo số nhiều, đó cũng là truyền thống của Chiến Thiên Thành! Chư vị ở đây, ngoại trừ Bát Sư Trưởng còn ai từ chối nữa không? Nếu như vượt qua một nửa… ta sẽ không mượn nữa. Hai vị thủ hộ, xử trưởng Trương Lượng, Vương Thự Trưởng, hai vị sư trưởng cộng thêm ta là 7 người, chỉ cần bốn vị cự tuyệt, ta liền từ bỏ.”

“Ngươi…”

“Ta là thập nhất sư trưởng, chẳng lẽ không thể tham dự hay sao?”

Bát Sư Trưởng á khẩu không trả lời được.

Bốn người từ chối sao!

Giờ phút này, tất cả mọi người đều rơi vào trầm tư, Lý Hạo cười nói: “Chúng ta nên dứt khoát một chút, nếu như cự tuyệt, bây giờ giơ tay biểu quyết, người không đồng ý thì giơ tay!”

“…”

Bát Sư Trưởng nghiến răng nghiến lợi, cái này cũng có thể mượn hay sao?

Y nhanh chóng giơ tay!

Nhìn xung quanh, kết quả… chỉ có một mình y.

Y lại nhìn về phía Trương Lượng, người này cũng đồng ý sao?

Trương Lượng chẳng thèm để ý, cũng không thèm nhìn y, chức xử trưởng của mình dù sao cũng do Lý Hạo trợ giúp mới có được, mượn đi hai chữ ‘Chiến Thiên’là rất quan trọng, nhưng… chỉ là mượn, chứ không phải lấy luôn, vậy còn có thể thương lượng.

Bát Sư Trưởng hơi tức giận: “Vậy phải triệu tập những sư trưởng khác, một bộ phận xử trưởng đã khôi phục, còn thêm quân trưởng cùng nhau thương lượng mới được!”

Những người này phải chăng đều bị Lý Hạo mê hoặc rồi?

Đó là thứ quan trọng nhất của Chiến Thiên Thành, mặc kệ có thể dùng được hay không, bất luận như thế nào, đó cũng đã trở thành tiêu chí của Chiến Thiên Thành, cũng là hạch tâm của Chiến Thiên Thành, đó là chứng minh duy nhất mà Huyết Đế Tôn đã lưu lại.

Lý Hạo mở miệng nói: “Tạm thời không có cách nào khôi phục, vậy cũng chỉ có thể do chúng ta biểu quyết mà thôi!”

“Ngươi…”

Lý Hạo khẽ nhíu mày: “Bát Sư Trưởng không hiểu rõ ta, thực ra cũng không sao, sớm muộn cũng sẽ hiểu ta! Ta nói mượn, vậy chắc chắn sẽ trả! Nếu như ta mượn rồi không trả, mấy vị ở đây chẳng lẽ đều là ngớ ngẩn, tùy ý đáp ứng hay sao? Bát Sư Trưởng là quân nhân, ta cảm thấy nên chuyên tâm chiến đấu, chuyên tâm diệt địch, mà không phải khư khư cố chấp, cũng không phải bảo ngươi phản bội Tân Võ, cũng không cần thiết một mực như vậy, không hiểu, vậy liền nghe nhiều, nhìn nhiều một chút, ngươi thấy thế nào?”

Bát Sư Trưởng nao nao, một lát sau, hầm hừ không nói thêm nữa.

Y không hiểu rõ Lý Hạo, chỉ là cảm thấy đám người sớm khôi phục kia, hình như rất tin tưởng gã này, người ta nói mượn, cuối cùng có lẽ sẽ không trả lại.

Vậy liền bị người ta lấy đi mất.

Nghe ý tứ của Lý Hạo… thực đúng là sẽ trả lại hay sao?