TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 2179: Trảm Địa Diệu (8)

Người ta chọn năm người, có kẻ yếu Khổng Khiết, có cường giả Triệu Thự Quang, có Chu thự trưởng không thuộc hệ thống mới, có Càn Vô Lượng có độ phù hợp rất cao, có nữ nhân duy nhất Lâm Hồng Ngọc... Tại sao không chọn ta?

Nếu không, lão chắc chắn có thể bước vào Nhật Nguyệt tứ trọng.

Lý Hạo cười nói: “Lão sư ngũ hành hợp nhất, ngũ thế hợp nhất, tinh thần lực cường đại, thế cường đại, người bình thường đoạt xá sẽ không đoạt xá những tồn tại có thế quá mạnh, dễ dàng dẫn đến xung đột, đây là chuyện bình thường.”

Viên Thạc bất đắc dĩ, thở dài một tiếng: “Cũng đúng, ta quá mạnh, đối phương không dám... Dù sao cũng mạnh hơn một số người không có gì đặc biệt.”

Ví dụ như Địa Phúc Kiếm, ví dụ như Thiên Kiếm, ví dụ như Trần Trung Thiên, ví dụ như Hoàng Vũ, ví dụ như Hầu Tiêu Trần...

Lúc này, năm người kia đều nhìn về phía lão.

Chỉ gà mắng chó, quanh co lòng vòng, cái Viên lão ma này, càng già càng lăn lộn không tệ!

Mấy người lười phản ứng với lão.

Giờ phút này, đều nhịn không được nhìn thoáng qua Càn Vô Lượng, nhưng không ai nói chuyện.

Người này... Lại có thể chống lại các loại dục vọng chi lực của đối phương, trong lòng mọi người kỳ thật đều rất cảnh giác, Địa Diệu nói, Càn Vô Lượng này... Có lẽ sẽ giết chết Lý Hạo, chưa chắc đã nói dối.

Lý Hạo, một chút cũng không lo lắng sao?

Mà Càn Vô Lượng cho dù đến Nhật Nguyệt tứ trọng, vẻ mặt giờ phút này cũng là khiêm tốn, thấy mọi người quét ánh mắt tới, trong lòng hơi hồi hộp, lộ ra nụ cười: “Đô đốc thần toán, một vị Thánh Nhân ở trước mặt Đô đốc cũng không chịu nổi một kích!”

“Nhốt chó mà thôi.”

Lý Hạo lắc đầu: “Ra không được, trốn không thoát, còn có trương An tiền bối hỗ trợ, hắn đã sớm biết chúng ta tới rồi, hắn không còn đường trốn!”

Không chấp nhận lời khen ngợi của đối phương, Lý Hạo nở nụ cười: “Mấu chốt là... Lần này, đặt cược đúng!”

Dứt lời, mở miệng nói: “Đi ra ngoài đi, Trương An tiền bối còn đang chờ chúng ta đấy! Địa Diệu chỉ là món khai vị, một Thánh Nhân bị mắc kẹt, không có chỗ dựa, không đáng lo ngại!”

Hắn giết chết Thánh Nhân, Địa Diệu không phải là người đầu tiên, lần trước cũng giết Hồng Ảnh của Thiên Tinh trấn, nhân tố ngoài ý muốn rất nhiều.

Giờ phút này, Lý Hạo càng vui vẻ hơn chính là hắn...hẳn là có thể chém ra kiếm thứ ba!

Nếu là như thế, chỉ cần đối phương không hồi phục hoàn toàn, thực lực ở vào Thánh Nhân sơ giai, hắn hoàn toàn có nắm chắc giết chết đối phương.

Một nhóm người rời khỏi Hạo Tinh vũ trụ.

Lúc này chỉ cần Lý Hạo không phải đi quá xa, có Tinh Không kiếm làm binh khí phá giới, tùy thời đều có thể ra vào Hạo Tinh vũ trụ.

Rất nhanh, Lý Hạo đón Trương An.

Giờ phút này, Trương An tâm tình phức tạp, nhìn thoáng qua mọi người, ba vị Nhật Nguyệt tứ trọng!

Triệu thự trưởng, Vương thự trưởng, Càn Vô Lượng...

Y biết, vừa nãy đã xảy ra chuyện gì đó, không chỉ họ, những người khác đều tiến bộ, tất cả đều bước vào Nhật Nguyệt tam trọng đỉnh phong.

Lý Hạo... Cuối cùng vẫn không nói toàn bộ kế hoạch với y.

Mà Địa Diệu, lúc trước có thể không hoàn toàn chết.

Còn chính Lý Hạo... Có lẽ cũng có thể trảm Thánh rồi.

Trương An giờ khắc này, tâm tình phức tạp đến cực hạn, y biết, ngày Lý Hạo có thể chém Thánh, có lẽ... Đó là thời gian một người một ngã.

Có chút phức tạp, không biết nói gì.

Y kỳ thật hơi muốn lựa chọn, nhưng mà.... Y vẫn là một lão sư, còn có mấy trăm học viên, không chọn lựa được, y không thể bỏ lại những học viên kia.

Cho nên cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn, càng đi càng xa.

Mà Lý Hạo, lúc này tâm tình lại cực tốt: “Trước đại chiến, chư vị có thể tăng lên tới cấp độ này... Rất tốt! Triệu thự trưởng, phân thân của ngươi sớm đi ra một chút, ta giúp ngươi dung hợp. Có lẽ, ngươi có thể trở thành vị tu sĩ Nhật Nguyệt ngũ trọng thứ hai sau ta rồi, Triệu thự trưởng quả nhiên lợi hại!”

Triệu thự trưởng không nói gì, hồi lâu mới nói: “Vẫn là khinh thường cổ nhân, Địa Diệu kia... Vẫn có chút khủng khiếp.”

Lý Hạo gật đầu, Triệu thự trưởng bị đối phương ảnh hưởng, từ lúc nào không biết.

Chỉ có thể nói, loại hồng nguyệt chi lực này đích xác có chút đáng sợ.

Nhưng Lý Hạo cũng nghĩ tới cái gì đó, mở miệng nói: “Chờ một chút đi, sau này mở thêm một ít đạo mạch, cũng không ảnh hưởng quá nhiều. Càn Vô Lượng lập đại công, mấy đạo mạch kia... Vô Lượng có muốn chia sẻ vị trí không??”

“Đương nhiên!”

Càn Vô Lượng vẻ mặt nghiêm túc: “Đô đốc ân trọng như núi với ta, từ một Húc Quang đến Nhật Nguyệt tứ trọng hôm nay, đô đốc cùng chư vị đối với ta không hề giấu diếm, chỉ là mấy vị trí đạo mạch, Vô Lượng sao lại giấu diếm?”

Tất cả mọi người đều trợn trắng mắt, tên này, thời thời khắc khắc đều không quên nịnh nọt, thật ghê tởm!

Nhưng lại nghĩ đến mấy đạo mạch đặc thù kia, cũng là cảm khái, cũng không nói gì.

Lý Hạo cũng cười gật đầu: “Vậy thì phiền phức rồi, cùng nhau hoàn thiện đại đạo, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ sáng tạo huy hoàng vĩ đại! Một tiểu thế giới, không nên là mục tiêu cả đời của chúng ta!”

Mọi người nhao nhao gật đầu, cảm xúc giờ phút này, đều có chút kích động.

Nhật Nguyệt tam trọng, tiến thêm một bước nữa chính là Nhật Nguyệt tứ trọng, cấp độ Bất Hủ, hôm nay, cường giả còn sót lại trong cổ thành cũng chỉ có cấp độ này, về phần Thánh Nhân, thiểu số thôi.

Đến hôm nay, họ mới được xem là chân chính đi đến một cấp độ ngang bằng với những cổ nhân Tân Võ, là hồi phục, là loại Bất Hủ phục hồi hoàn toàn kia, không phải là Bất Hủ không trọn vẹn trước đó.

Mà tất cả điều này, đều lại không mất quá nhiều thời gian.

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều nhìn về phía Lý Hạo phía trước. Lý Hạo giờ khắc này, mặc dù giống như ngày bình thường, khí tức không lộ ra, có vẻ rất khiêm tốn , nhưng nhìn Trương An bên cạnh, lại nhìn Lý Hạo...

Mọi người bỗng nhiên cảm thấy, Lý Hạo chưa chắc đã kém Trương An bây giờ.

Cho dù Vương thự trưởng cũng yên lặng nhìn Lý Hạo, lại nhìn Trương An, có chút thổn thức, Trương An, cháu trai chí tôn, đã kinh lịch qua đại chiến Tân Võ sơ kỳ, nhưng hôm nay cũng đang dần mất đi hào quang năm xưa.

Có phải vì những học viên đó không?

Trong lòng y mơ hồ hiểu ra một chút, có chút đáng tiếc, có chút tiếc nuối, Trương An, chẳng lẽ còn phải kiên trì muốn tất cả học viên, đều đưa ra lựa chọn sao?

Đến lúc đó, có lẽ đã trễ rồi.