Khi mọi người trở lại Ngân thành, đã là buổi chiều ngày thứ hai.
Sau ba ngày, ngũ phương hội đàm, tập trung tại Đại Hoang.
Định theo thời gian của đối phương, cũng chính là ngày hôm sau.
Vào thời khắc này, cho dù Lý Hạo không biết tình huống cụ thể của đối phương, nhưng cũng không chậm trễ gì cả, ngược lại không ngừng thúc nhanh tiến độ.
Điạ Diệu, là niềm vui ngoài ý muốn.
Lý Hạo vốn dĩ chuẩn bị học tập kiếm ý, cưỡng ép phá vỡ đạo mạch, mạo hiểm đánh cược một lần, mà sự xuất hiện của Địa Diệu, đã trợ giúp rất lớn cho Lý Hạo.
…
Ngân thành.
Nhân thủ các nơi lần lượt kéo đến.
Đại Ly ở đối diện, áp lực bắt đầu gia tăng.
Khương Ly tọa trấn Đại Ly, rất khẩn trương, bởi vì phía Lý Hạo, nhân thủ lần nữa tụ tập, gã biết bên Lý Hạo rất mạnh, Đại Ly cũng không phải là Thần quốc phương tây, không có nhiều thần linh như vậy.
Bây giờ, toàn bộ Đại Ly có thể địch nổi võ sư Ngân Nguyệt, có thể ngăn cản Lý Hạo, cũng chỉ có gã và Đại Ly vương.
Những người khác, dù là mấy vị thống lĩnh Thần Vệ cũng không có thực lực này.
Đang lúc Khương Ly vô cùng khẩn trương, đột nhiên gã nhẹ nhàng thở ra, Đại Ly vương đã trở về.
Đúng vậy Đại Ly vương đã trở về.
Ngoài quân doanh.
Đại Ly vương lơ lửng trên không nhìn về phía Ngân thành, khẽ nhíu mày.
Thông tin đã đứt đoạn.
Mặc dù trước đó, Đại Ly cũng không cách nào thông tin với Ngân Nguyệt, nhưng một khi bước vào Thương Sơn, thì lập tức có thể truyền tin, nhưng bây giờ, gã đã không cách nào liên hệ được với bất cứ ai, bao gồm cả một vài hệ thống tình báo mà gã bí mật xây dựng trong thành, bây giờ đều bị đứt đoạn truyền tin.
Bên kia, khí tức càn rỡ, hiển nhiên là Lý Hạo đang ở phía đối diện.
Mấu chốt ở chỗ, cái nhục thân ngu xuẩn kia của Lý Hạo, đã bị phân thân của cường giả tự xưng Hồng Trần giết chết.
Nếu Lý Hạo muốn kiếm chuyện cũng sẽ rất phiền phức.
“Đại vương!”
“Điện hạ!”
Không ít người đã nhìn thấy gã, dồn dập hành lễ, đối với vị Đại Ly vương cực kỳ cường hãn này, các bộ lạc lớn vừa rất tôn kính lại rất e ngại.
Chỉ là Đại Ly lần này tiến vào Ngân Nguyệt, đóng quân nơi đây nhiều ngày, ác chiến nhiều ngày với Ngân Nguyệt ở phía đối diện kia, mặc dù không có bộc phát cuộc chiến toàn diện trên quy mô lớn, thế nhưng vẫn luôn chiến đấu…
Nhưng cường giả hai bên, dường như đều không quan tâm vậy.
Lý Hạo đi mất, Đại Ly vương cũng đi mất, sau đó cả hai đều trở về, giữa hai người dường như đã đạt thành sự hợp tác gì đó, cái này khiến cho rất nhiều người lo lắng không thôi.
…
Trong quân trướng.
Đại Ly vương trở về, mấy vị thống lĩnh Thần Vệ nhanh chóng tiến đến.
Khương Ly cũng nhanh chóng có mặt.
Đại Ly vương nhìn thoáng qua gã, khẽ gật đầu, mở miệng nói: “Mấy ngày nay bản vương rời đi, ngươi cùng bọn người Lý Hạo đến phương tây, nói qua tình huống l lần xem.”
Khương Ly cũng không nhiều lời, nhanh chóng thuật lại tình huống khi gã cùng đi với bọn người Lý Hạo.
Đại Ly vương khẽ nhíu mày.
Cường giả Thánh cấp cũng đã xuất hiện sao.
Thánh Nhân chính là siêu việt cực hạn của giai đoạn hiện nay, cũng may, ít nhiều cũng bị một chút hạn chế, ở bên ngoài, cho dù có thể xuất thủ, cũng không thể không kiêng nể gì cả, chống đỡ một kích của bọn họ, có lẽ vấn đề cũng không lớn.
Thần quốc phương tây cũng không phải là yếu.
Hay là nói, rất mạnh.
Đại Hoang có Hoang thú, thái hậu Thủy Vân thế mà cũng là một vị cao thủ, thậm chí toàn bộ Thủy Vân quốc đều dựa vào vị thái hâu này, cũng có chút ngoài dự liệu.
Phía Lý Hạo, cũng đã lôi kéo được một số cường giả Tân Võ, nhưng… dường như cũng không hoàn toàn đạt thành nhất trí với Tân Võ.
Gã đột nhiên cười cười: “Thật thú vị… may mắn, chúng ta không trở thành mục tiêu của các phương, bây giờ, chiến lực bên Lý Hạo không yếu, nhưng đáng tiếc…”
Gã lắc đầu.
Lộ vẻ đáng tiếc.
Bên Lý Hạo đã trở thành mục tiêu công kích, dù là gã, cũng chỉ là hòa bình tạm thời với Lý Hạo mà thôi, Đại Ly không thể đứng cùng một bên với Lý Hạo, bởi vì những thứ mà bên Lý Hạo cần phải đối diện quá nhiều.
Rất phiền phức!
Huống chi, phía Lý Hạo trước mắt cũng không nắm chắc phần thắng, Đại Ly cũng là một vương triều độc lập, sao có thể tùy tiện dựa dẫm vào Lý Hạo, đó mới thực sự là đường đến chỗ chết.
Về phần lần trước, Lý Hạo nói tiến đánh cổ thành sẽ để một phần cho gã, Đại Ly vương cũng không để ý.
Giai đoạn hiện tại, di tích nhỏ còn có thể, tám đại chủ thành thì chớ suy nghĩ quá nhiều.
Đều có Thánh Nhân tọa trấn!
Phía Lý Hạo cũng có một vị, nhưng… nghe ý tứ trong lời nói của Khương Ly, đối phương vẫn đứng về phía Tân Võ, mà không hoàn toàn đứng về phía Lý Hạo, kể từ đó, cũng không cách nào uy hiếp được chủ thành.
Gã nghĩ, lại nghĩ đến gì đó, mở miệng nói: “Từ nay trở đi, các phương sẽ tụ hợp ở Đại Hoang, nơi đây cách Đại Hoang cũng không xa, cũng chỉ cần nửa ngày thời gian, ngày mai, chúng ta sẽ khởi hành đến Đại Hoang!”
Khương Ly sững sốt: “Đại vương… đến Đại Hoang sao?”
“Đúng vậy.”
Đại Ly vương gật đầu: “Phân thân của y hợp tác với chúng ta đã có thể ra ngoài, tự xưng là Hồng Trần, là một tên rất đáng sợ, bản vương hoài nghi người này mặc dù không phải là Đế Tôn, cũng phải là tồn tại cấp độ Thiên Vương! Chỉ là một đạo phân thân cũng khiến bản vương cảm thấy áp lực rất lớn…phân thân của Lý Hạo cũng bị y đánh chết.”