Lý Hạo cười lên: "Lão sư yên tâm đi, mấy ngày nay em đều hấp thu sức mạnh Hồng Ảnh, tiến bộ lên chút, không cần hai điệp kình, em cũng có thể phóng ra nội kình! Không chỉ tứ chi phóng ra được, bây giờ em cũng đã làm cho cả hai tay đều có thể phát ra nội kình, vẫn đang tiến bộ rất nhanh."
Hắn không lười biếng, cũng không làm lỡ việc tu luyện.
Giai đoạn đầu Phá Bách, chính là tứ chi phóng ra nội kình, hắn đã làm tới được song chưởng đều có thể phát ra, đương nhiên, không thể bỏ qua công lao của Hồng Ảnh.
Nhưng hôm nay, sức mạnh của Hồng Ảnh cũng không hao tổn không ít.
Sắp tới, Lý Hạo muốn nhanh chóng tiến bộ, nhất định phải mau chóng lấy được nhiều lợi ích hơn, bên phía lão sư thay thế Thần Bí Năng, cũng không biết cần bao lâu.
"Hai tay đều thi triển được?"
Viên Thạc cũng líu lưỡi, nhanh thật.
Tuy là thoạt nhìn còn ở thời kì đầu của Phá Bách, thậm chí chưa tới đỉnh phong của sơ kỳ, nhưng ít nhất tứ chi đều có thể phóng ra mới tính.
Mấu chốt là, mới có mấy ngày a?
Cứ tiếp tục như vậy, sức mạnh Hồng Ảnh dồi dào, tiểu tử này có lẽ nữa tháng thì đã đạt tới trình độ tứ chi phóng ra ngoài rồi.
"Không buông lỏng là được rồi!"
Viên Thạc gật đầu, lại nói: "Trước khi chưa có những bước tiến lớn khác, có thể luyện một chút 'Cửu Đoán Kình', ngươi bây giờ chắc mới tam điệp kình thôi hả?"
"Vâng."
"Phế vật!"
Viên Thạc mắng một câu: "Con chó này của ngươi, lúc trước ta xem, đã có thể tới tam điệp kình rồi! Phá Bách, bình thường tứ điệp kình là đã phát triển được rồi!"
Lý Hạo không phản bác được gì.
Lão sư, thầy hình như là đang mắng người đó.
"Con chó này của ngươi", nghe như đang mắng mình vậy.
Bên cạnh, Hắc Báo nhìn Viên Thạc nói đến mình, hình như rất hãnh diện, hoặc như đang tỏ ra sự hữu ích của mình, bỗng nhiên cào móng vuốt vào Lý Hạo, một lần cào lại hiện ra ba vết móng vuốt!
Không chỉ như vậy, thậm chí lần thứ tư có thể mơ hồ nhìn thấy được.
Lý Hạo khẽ giật mình, sh*t!
Đây là tứ điệp kình?
"Lão sư, Hắc Báo đã tới cảnh giới Trảm Thập đỉnh phong sao?
Cảnh giới Trảm Thập nhiều nhất chống đỡ được ba lần, Phá Bách mới có thể chịu được từ ba lần trở lên, con chó này... lại trở nên lợi hại rồi?
Viên Thạc bật cười, gật đầu: "Không kém bao nhiêu! Con chó này, ta thấy sắp bước vào Phá Bách rồi, nhưng mà khi tới Phá Bách, cũng nên chậm lại một chút. Đồ đần như ngươi, nước đun sôi đã bị nó uống rồi, kiếm năng phủ bụi nhiều năm, nước đun sôi của nó hiệu quả nhất định càng tốt hơn, thậm chí có sẵn một ít năng lượng đặc thù, kết quả ngươi lại bị một con chó chiếm được tiện nghi!"
Lão nhịn không được mà chửi một câu.
Năng lượng của kiếm ngọc, pha loãng ra lần thứ nhất, hiệu quả nhất định cực tốt, đáng tiếc, đều đã bị Hắc Báo uống hết, Lý Hạo chỉ uống được nước ngâm kiếm lần hai.
Nhưng Lý Hạo tâm tình lại không tệ, còn rất lạc quan nói: "Lão sư, không giống như vậy đâu! Nếu Hắc Báo không phát hiện, em cũng sẽ không biết được cái này, nói không chừng còn không khai phá ra được năng lượng đặc biệt của kiếm ngọc, lúc đó, lão sư vẫn là Phá Bách, em cũng chỉ là một người bình thường, nói không chừng lần trước chúng ta đều chết cả rồi."
Hắc Báo không phát hiện, Lý Hạo sẽ không biết được chuyện của kiếm ngọc.
Mà nếu không biết, Viên Thạc cũng sẽ không truyền cho hắn Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, bởi vì chưa ai bước vào cảnh giới Trảm Thập, có truyền cũng uổng công!
Nếu là như vậy, Viên Thạc cũng không cách nào bước vào Đấu Thiên...
Một lần uống một lần mổ, ai tốt hơn ai chiếm được tiện nghi của ai?
Bên cạnh, Hắc Báo ngẩng cao đầu, giống như đang khoe khoang là nó đã phát hiện ra chỗ đặc thù của ngọc kiếm, mau nhanh chóng khen bổn cẩu đi!
Lý Hạo bật cười, đá cho nó một cái: "Sớm ngày vào được Phá Bách mới tốt, cảnh giới Trảm Thập không đủ dùng đâu! Trông cậy vào mày, kết quả cái gì cũng không dùng được."
"Ngao ô!"
Hắc Báo có chút chán nản, nó đã rất lợi hại rồi, nhưng người Lý Hạo gặp phải, ngày càng lợi hại hơn, vậy cũng không có cách nào.
Lại nói chuyện với Viên Thạc vài câu, xác định cần phải ra tay trước tiên, Lý Hạo vội vàng rời đi.
Tìm đội trưởng đi!
Thừa cơ hội lần này, lấy danh nghĩa đối phương thông đồng với Diêm La, dưới tình huống không kinh động người khác, hi vọng có thể tiêu diệt Kiều gia một cách lặng lẽ.
Về phần Kiều gia có muốn tự mình động thủ hay không... mặc kệ ông ta!
Lý Hạo cũng không nghĩ quá nhiều, siêu năng ẩn nấp, không chuẩn bị, cho dù Kiều Phi Long thật sự là người tốt, giết cũng phải giết rồi... Trên thực tế cũng không có khả năng là người tốt.
...
Lý Hạo vừa đi, Viên Thạc cũng thu lại nụ cười.
Thở dài một hơi.
Ông lớn của tôi!
Ta đã bước vào Đấu Thiên rồi, thậm chiến có thể chiến một trận với Tam Dương, kết quả tiểu tử này lại đưa tới rắc rối càng lớn hơn, Ngân Thành đã rất khó để mình tiến bộ rồi, xem ra tiểu tử này, buột phải tự đi đến khu vực Trung Bộ thôi.
Võ sư, nếu không thăng hoa trong chiến đấu, sớm muộn gì cũng sẽ tiễn tất cả mọi người đi.
Lão có thể nâng cấp Đấu Thiên, ở chỗ thời kì Phá Bách, càn quét bốn phương, chiến đấu vô số.
Nhưng hôm nay, trong người cũng đã hao tổn không ít rồi.
"Ngân Thành cũng không phải là chỗ ở lâu... cho dù sắp tới còn có trận chiến, xác suất lớn cũng chỉ là cấp độ Tam Dương..."
Tam Dương trở lên!
Viên Thạc càng hi vọng có thể thấy được trình độ này, không chỉ như vậy, lão càng hi vọng có thể đi Trung Bộ, xem thử những võ sư khác.
Lão là võ sư đệ nhất trong phạm vi Bạch Nguyệt hành tỉnh, cũng không phải là đại diện cho thế giới này, sẽ không có những võ sư lợi hại khác.
Lão ở thời kì Phá Bách, cũng chỉ là hoành hành ở Ngân Nguyệt hành tỉnh.
Ngoài ở đó ra, lúc ấy bên ngoài thì có võ sư Đấu Thiên đang phát triển mạnh, những năm tới đây, lão không biết những người này có còn sống hay không, hay là vẫn còn lộng hành ở nhân gian?
Xác suất sống sót rất cao!
Dẫu sao võ sư Đấu Thiên, năm đó có thể so với Nhật Diệu, lúc ấy siêu năng cũng vừa nổi lên, có uy hiếp rất lớn đến Phá Bách, những đối với Đấu Thiên lại không có ảnh hưởng gì lắm, ngược lại bọn họ có thể thu thập Thần Bí Năng, có lẽ là có người đã bước tới con đường mạnh hơn.
"Thuận lợi giải quyết được chuyện bên này, ta cũng nên đi thôi!"
Viên Thạc thở dài, có hơi lo cho Lý Hạo, nhưng mà, nếu như không đi, bản thân cứ chôn chân ở đây, sẽ càng ngày càng yếu, siêu năng phát triển quá nhanh rồi.
Một khắc sau, Viên Thạc lại sục sôi ý chí trở lại!
Vậy thì trước tiên lấy Kiều gia thử nước trước.
"Kiều Phi Long... ta lại xem thường ngươi rồi!"
Trong đầu lão hiện ra khuôn mặt nham hiểm của Kiều Phi Long, lúc trước thật là nhìn không ra.