Tòa nhà của Đội Chấp Pháp.
Khi Lý Hạo và Vương Minh trở lại trụ sở của Tuần Dạ Nhân, lập tức đến văn phòng của Lưu Long báo cáo tiến độ công việc của ngày hôm nay.
......
Trong văn phòng.
Lưu Long cau mày, tựa vào ghế không biết nghĩ gì.
Nghe thấy động tĩnh, trực tiếp hét lên: “Vào đi!”
Hai người đẩy cửa vào.
Lưu Long hơi lo lắng, nhìn lướt qua hai người, rầu rĩ nói: “Chạy xong chưa?"
Vương Minh nhanh chóng nói: “Chạy một nửa võ quán, đi cổ viện Ngân Thành, tập đoàn Ngân Hà, mỏ Kiều thị, còn có mấy nhà chưa chạy, chuẩn bị ngày mai lại đi, hôm nay đã quá muộn.”
Lưu Long khẽ gật đầu.
Lại nói: “Có siêu năng ngoài biên chế không?”
Siêu năng và võ sư, không phải một người cũng không đăng ký, thực ra bên Lưu Long cũng có một danh sách do Tuần Kiểm Ti cung cấp.
Lần này, chủ yếu là đăng ký những người không ở trên siêu phàm.
“Có!”
Lý Hạo mở miệng nói: “Hôm nay có mấy nhà đăng ký, có thêm mấy võ sư và siêu năng giả, nhưng thực lực đều bình thường, chỉ là Trảm Thập cảnh và Tinh Quang sư.”
Về phần vị Phá Bách của tập đoàn Ngân Hà thì đã được ghi chép trước đó rồi.
Cái này cũng không tính là siêu phàm nằm ngoài biên chế.
Mà mỏ khai thác của Kiều thị, chỉ đăng ký ba vị Tinh Quang sư, người chưa đăng ký thì nhiều nhưng cũng không có Phá Bách cùng với Nguyệt Minh, không đáng để nói, về sau tự nhiên Lưu Long sẽ xem xét ghi chép.
“Hừ!”
Lưu Long hừ lạnh một tiếng: “Ta không tin, theo siêu năng phát triển, số lượng Nguyệt Minh tăng lên, mỗi nhà ngay cả một vị Nguyệt Minh cũng không có?"
Đây không phải là 10 năm trước!
Hoặc là nói, cho dù là ba năm trước, Nguyệt Minh đều rất hiếm thấy. Nhưng ba năm gần đây, sau khi đại chiến bùng nổ, siêu năng phát triển nhanh chóng.
Hiện tại siêu năng giả cấp độ Nguyệt Minh cũng không hiếm thấy.
Ngân Thành tuy nhỏ, nhưng mấy tập đoàn lớn không thiếu tiền. Thời đại này, cho dù là siêu phàm, có khi vì tiền, cũng phải bán mạng cho người khác.
Mấy tập đoàn lớn, ngay cả một vị Nguyệt Minh sư cũng không mời chào?
Lừa ai đây!
“Nghĩ rằng bây giờ là trước đây sao?”
Vẻ mặt của Lưu Long lạnh lùng, y là người cuồng ngạo, nếu không, lần đầu khi nhìn thấy Lý Hạo sẽ không cảm thấy bất mãn khi hắn không đi qua Đội Chấp Pháp, trực tiếp tìm Viên Thạc thông báo cho Đội Chấp Pháp.
Trong mắt Lưu Long, uy nghiêm của Tuần Kiểm Ti, vẫn phải duy trì.
Kết quả, những người này hiển nhiên không cho y mặt mũi.
Chi bộ thành lập, ngay cả đăng ký cũng không, lừa gạt ai chứ!
Vương Minh lại khoan dung hơn y một chút, hoặc là nói, gã đã gặp nhiều ở Bạch Nguyệt Thành, an ủi: “Bộ trưởng, đây là chuyện bình thường! Cho dù ở Bạch Nguyệt thành, tình huống lừa gạt như này cũng thường xuyên phát sinh, chỉ cần không quấy rối... Ta không nghĩ rằng đó là điều không thể chấp nhận được.”
Lưu Long lạnh lùng nói: “Cho nên Tuần Dạ Nhân ở Bạch Nguyệt thành hay ở toàn bộ Ngân Nguyệt hành tỉnh, đều không thể thiết lập bất kỳ một chút quyền uy nào! Nếu không, sao những siêu năng giả kia dám làm càn?"
Vương Minh xấu hổ.
Có một số việc, gã không thể nói.
Hơn nữa, vốn Tuần Dạ Nhân đã gặp khó khăn, gã cũng chỉ là người trẻ tuổi, cũng cảm thấy nghẹn khuất.
Lưu Long nói như vậy, gã đành phải trầm mặc.
“Lão đại!”
Lý Hạo chen vào một câu: “Đây cũng là chuyện không có biện pháp, nghe nói Tuần Dạ Nhân bên Trung Bộ đang căng thẳng. Chúng ta ở vùng ven hành tỉnh cũng phải khiêm tốn một chút ở mấy tình huống bình thường. Bằng không, khi xảy ra chuyện cũng không có ai làm chỗ dựa... Tôi nghĩ cấp trên cũng có một cái nhìn như vậy.”
“Lý Hạo!”
Lưu Long kinh ngạc!
Cậu là người làm quan, sao lại có giọng điệu giống như cấp trên vậy?
Lúc trước không phải như vậy mà!
Lúc trước nói đến Tuần Dạ Nhân, tất cả mọi người đều rất bất mãn, cảm thấy Tuần Dạ Nhân không xuất lực, Ngân Thành xảy ra chuyện, cũng không trợ giúp quá lớn.
Khá lắm, thăng quan cho cậu, cậu làm phản luôn?
Một bên, Vương Minh cũng khinh bỉ.
Tên này thật sự là hảo thủ mượn gió bẻ măng.
Không biết xấu hổ!
Lý Hạo cười nói: “Lão đại, anh đã quên rồi, chúng ta chính là Tuần Dạ Nhân!"
Lại mắng Tuần Dạ Nhân nữa, vậy chính là mắng mình rồi.
“Lão đại, làm Tuần Dạ Nhân, bảo vệ tôn nghiêm của Tuần Dạ Nhân, chính là bảo vệ tôn nghiêm của chính chúng ta. Mỗi ngày mắng, đó chính là tự phủ định, đã như vậy, cần gì phải thành lập chi bộ Tuần Dạ Nhân?"
Lưu Long sửng sốt, là do ta suy nghĩ quá hời hợt sao?
Y đã quen với cuộc sống trước đây.
Thật sự không thích ứng với sự thay đổi của bây giờ, Lý Hạo nói đúng, chúng ta đã là Tuần Dạ Nhân rồi.
Một mực đi nói Tuần Dạ Nhân vô năng, kỳ thật là nói chính mình.
Bản thân cũng không có cảm giác nhận được vinh dự, không thể dung nhập vào hệ thống Tuần Dạ Nhân, vậy làm thế nào để Tuần Dạ Nhân đứng lên, đạt được sự tôn trọng và sợ hãi của những người khác?
“Đúng vậy... Chúng ta là những Tuần Dạ Nhân!”
Lưu Long cảm khái một tiếng, cảm thấy mất hết cả hứng, khoát khoát tay, chuẩn bị đuổi bọn họ rời đi.
Vương Minh cũng không khách khí, xoay người rời đi.
Nhìn Lý Hạo không nhúc nhích, hơi ngoài ý muốn, quay đầu nhìn thoáng qua Lý Hạo, Lý Hạo cười cười, thấp giọng nói: “Ta còn có chút chuyện khác cần báo cáo.”
Dứt lời, nháy mắt.
Vương Minh hiểu!
Người thứ mười!
Xem ra, Lý Hạo muốn tự mình báo cáo chuyện người thứ mười, việc này gã cũng không thể tham gia, quên đi, mình cũng không nên hỏi nhiều, miễn cho ra bán rẻ Lý Hạo.
Gã nhanh chóng rời đi, cũng không hỏi thêm một câu nào, rất phối hợp.
......
Vương Minh vừa đi.
Lưu Long nhíu mày nói: “Còn có việc gì nữa?”
“Lão đại, phát hiện ra một số cường giả ẩn giấu.”
Lưu Long kinh ngạc: “Cậu phát hiện ra?”
“Không phải, tôi và Vương Minh cùng nhau phát hiện ra, gã có một số khả năng đặc biệt...”
Lưu Long hoài nghi nhìn hắn, thật hay giả?
Chính người ta lại không nói, để cho cậu báo cáo?
“Vương Minh không muốn nói, tên kia là loại người ngoài lạnh trong nóng, cảm thấy mình từ Bạch Nguyệt thành đến, không muốn tiếp xúc cùng đồ nhà quê như lão đại!"
"......”
Lưu Long lại hoài nghi, trầm thấp nói: “Không phải là do chính cậu bịa đặt chứ?"
Tiểu tử Lý Hạo này, có đôi khi cảm giác hắn luôn có một bụng ý nghĩ xấu, không phải là người tốt. Có đôi khi lại cảm thấy thật thà đáng tin cậy, rất phức tạp, rất biến thái.