TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 2105: Lựa chọn khó khăn (7)

Lý Hạo ngược lại là không hề có chút kinh ngạc: “Nếu không phải như vậy… ta cũng sẽ không kiềm chế đối với những binh sĩ phổ thông của bốn quốc gia kia, dù là phía Ngân thành, chiến đấu với Đại Ly, đến nay song phương hao tổn cũng chỉ mấy vạn người.”

Giờ phút này, những người khác đã hiểu, Hồng Nhất Đường không khỏi nói: “Cái này… cái này không phải là… rất phiền phức sao? Chúng ta không thể giết chóc thoải mái… vậy trước đó đã giết một số thần linh…”

Lý Hạo cười nói: “Thần linh thì có thể giết!”

“Vì sao?”

“Thần linh là sự hiện diện của thiên địa đại đạo, giết thần linh, ngược lại sẽ làm lực lượng thiên địa đại đạo suy yếu, ngược lại có thể trì hoãn khôi phục!”

Là vậy sao?

Đám người cũng là im lặng, thì ra giết thần linh ngược lại là chuyện tốt?

Nam Quyền có chút ấm ức nói: “Như vậy, giết cũng không thể giết, chỉ có thể đàm phán cầu hòa với bọn hắn hay sao? Nhưng bọn hắn cũng sẽ không quan tâm những cái này, ngươi nói, nếu như chúng ta nói cho bọn hắn biết tin tức này…”

“Bọn hắn chưa hẳn là không biết.”

Lý Hạo lắc đầu: “Tối thiểu, Đại Ly vương có thể đã biết, cho nên, sau khi tiến vào Ngân Nguyệt, cũng không hề phát động chiến tranh quy mô lớn, chính là không hi vọng tử thương quá nhiều, hắn hẳn đã biết được một chút tình huống, những phương khác… chưa hẳn không biết.”

“Vậy làm sao bây giờ?”

Giờ Nam Quyền rất giận.

Triệu Thự trưởng đột nhiên nói: “Nếu giết chóc có thể để lần thứ hai khôi phục sớm mở ra… vậy… vùng đất Ngân Nguyệt, chẳng phải sẽ gặp phiền phức hay sao, những người này, có lẽ sẽ thừa dịp chúng ta không có ở đó, ra tay với Ngân Nguyệt?”

“Không nhanh như vậy… nhưng có khả năng rất lớn!”

Lý Hạo gật đầu: “Cho nên hiện tại, phải trấn an bốn nước trước, chúng ta bây giờ coi như nằm trên đống lửa, tiến thoái lưỡng nan… đối với tứ quốc, giết chóc nhiều thì cổ thành sẽ khôi phục! Nhưng không giết, thì đối phương sẽ xâm lược… cho nên chỉ có thể như vậy.”

Nam Quyền có chút buồn bực nói: “Vậy không còn cách nào khác hay sao?”

Khó trách Lý Hạo không có lòng giết sạch Đại Ly.

Giờ lão đã hiểu nguyên nhân.

Nếu không lực lượng của Ngân Nguyệt, tuyệt đối có thể tiêu diệt Đại Ly, cho dù thần Sơ Võ của bọn chúng miễn cưỡng xuất hiện, có lẽ cũng sẽ bị diệt sát.

“Nói như vậy, chỉ có thể giết thần linh hay sao?”

Nam Quyền đột nhiên nói: “Chi bằng ta đi phương tây, đánh với thần linh một trận!”

Dựa theo cách nói của Lý Hạo, Thủy Vân quốc của phương nam, có lẽ cũng không thể động.

Trước đó hắn nói cầu hòa, mọi người còn cảm thấy khó xử, ba phương khác, có lẽ cũng chỉ có thể như vậy.

Lão lại nói: “Đúng rồi, Đại Hoang cũng không thể động sao?”

Trương An thở dài: “Càng không thể động, tồn tại của Đại Hoang, thôn tính thiên địa một chút, ngược lại là chuyện tốt, nếu không… Đại Hoang vừa diệt, có lẽ thiên địa trong nháy mắt sẽ hoàn thành lần thứ hai khôi phục! Đối phương mặc dù ngấm ngầm thôn tính thiên địa, nhưng cũng đã áp chế tốc độ khôi phục của thiên địa.”

Y nhìn về phía Lý Hạo, đột nhiên có chút bất đắc dĩ.

Y cũng nhức đầu thay cho Lý Hạo.

Bây giờ, đánh cũng không được, không đánh cũng không được.

Đánh giết nhiều người, cổ thành sẽ khôi phục.

Còn nếu không đánh thì tứ phương xâm lấn, cổ thành quấy rối, chỉ có thể bị động phòng thủ, còn phải lo lắng đủ thứ.

Trong lúc nhất thời y cũng cảm thấy Lý Hạo thực sự rất khổ.

Phải làm thế nào mới ổn thỏa đây?

Trước đó, y còn nghĩ rằng, nếu chính mình đoạn đạo, giết chết một số cường giả, không nói đánh tan Thần quốc, 3 nước khác, vấn đề sẽ không lớn, nhưng giết lượng lớn cường giả… thiên địa khôi phục thì phải làm sao?

Trương An nhịn không được nhìn Lý Hạo vài lần.

Đối với bốn nước, nếu như một mực mềm yếu như vậy, có lẽ sẽ bị phản phệ, thậm chí bị dân chúng trong nước chê bai.

Nhưng nếu quá mức ương ngạnh, trực tiếp khởi xướng chiến tranh… cũng không được.

“Lý Hạo.”

“Ừm? Tiền bối có việc gì?”

Lý Hạo nghi hoặc nhìn Trương An, Trương An than nhẹ: “Thực sự không được, vậy chúng ta giết một số thần linh trước, ngươi nói thần linh chết rồi sẽ không gia tốc cho thiên địa khôi phục đúng không…”

Dứt lời lại nói: “Dù gì gì cũng phải ăn nói với những người khác, nếu không, bốn nước xâm lấn, đánh cả nửa ngày, ngay cả tướng sĩ bình thường cũng không chết mấy người… bốn nước cũng không lui bước, cái này… chỉ sợ khiến ngươi rơi vào tranh cãi rất lớn!”

“Nếu ngươi đàm phán cầu hòa với bốn nước, tin tức lộ ra ngoài, một chút uy vọng mà ngươi đã xây dựng trước đây, sẽ trong nháy mắt tiêu tan không còn gì nữa!”

Lời này vừa nói ra, những người khác giờ phút này mới triệt để hiểu rõ.

Viên Thạc nhịn không được nói: “Ngươi nói sớm một chút có phải tốt hơn không, cứ luôn che che giấu giấu, nhất định không nói, chúng ta đều cảm thấy khó chịu, nhất định phải một mình gánh vác hay sao?”

Lý Hạo cười nói: “Đâu có khoa trương như vậy! Huống chi, chỉ là phán đoán, cũng không có chứng cứ xác định, nếu người chết quá nhiều thiên địa sẽ khôi phục…”

“Ta có thể chứng minh, đây là việc hoàn toàn có thể!”

Trương An rất nghiêm túc.

Lý Hạo cười: “Tiền bối nói nhiều quá.”

Trương An cũng không nói thêm gì nữa.

Chẳng qua y cảm thấy phải chứng minh cho Lý Hạo, nếu không thái độ mập mờ của Lý Hạo đối với bốn nước sẽ khiến cho người khác ghét bỏ.

Tình huống thực tế lại là Lý Hạo không thể nào giết cường giả bốn nước trên quy mô lớn được.

Lần này, bọn võ sư Ngân Nguyệt cũng không còn khó chịu như trước, mà ai nấy đều có chút u sầu.

Phiền phức của Lý Hạo lập tức trở thành phiền phức của mọi người.

“Vậy không bằng… chúng ta tập trung đánh Thần quốc phương tây thì được rồi?”

“Đối phương không dễ dàng bị bắt như vậy, Nguyệt thần còn liên quan phong ấn!”

“…”

Lập tức, đám người khẽ giật mình, nhớ tới lời nói trước đó của Lý Hạo, lập tức người người đều như đưa đám.

Nói như vậy, tứ quốc không một nước có thể đánh toàn lực hay sao?

Ngay cả Thiên Kiếm cũng hơi thở dốc, nghẹn ngào nói: “Vậy…không còn biện pháp gì sao?”

Lý Hạo bật cười: “Ta không phải đã nói rồi sao? Trấn an tứ quốc trước, sau đó giải quyết một số di tích… giết cường giả trong di tích, di tích ngăn cách với thiên địa, không có liên quan quá nhiều với việc thiên địa khôi phục, sao lại không có cách kia chứ? Thanh lý di tích trước, tiếp tục chấp hành kế hoạch lúc trước, đối với tứ quốc vẫn như trước đã nói, trấn an, uy hiếp, lại cho chút ngon ngọt… dù sao, tạm thời cũng không cần quá để ý.”

Lúc này, Lâm Hồng Ngọc cũng thở hắc ra nói: “Đô đốc… như vậy xem ra, chúng ta dường như nửa bước cũng khó đi, di tích cũng không dễ đối phó.. còn phải coi chừng người của cổ thành, tiến hành đồ sát…”

Lý Hạo không nói gì mà nhìn về phía một người.