TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 2106: Lựa chọn khó khăn (8)

Bên kia, nơi xó xỉnh, Càn Vô Lượng thấy Lý Hạo nhìn mình, khẽ giật mình, trong lòng hơi động, mở miệng nói: “Đô đốc, bây giờ Đô đốc cũng không có làm theo cách nghĩ của bọn phản đồ cổ thành kia, không trực tiếp hạ độc thủ với bốn nước, đối phương đại khái cũng rất gấp gáp.”

“Chúng ta đã không làm theo cách nghĩ của bọn hắn, vậy lần thứ hai khôi phuc, sẽ không có cách nào sớm xuất hiện!”

“Cứ như vậy, đối phương tất nhiên không có cách nào nhẫn nại được nữa, chỉ có thể khu động cường giả, gây ra hỗn loạn trong nội bộ Thiên Tinh, tạo cơ hội cho bốn nước, để bốn nước chủ động tiến công…”

Đám người nhìn về phía gã, thực ra cũng không mấy ưa thích.

Nhưng cũng không nói gì.

Giờ phút này thấy gã mở miệng, mọi người cũng trầm mặc không nói.

Lý Hạo cười nói: “Càn tướng quân có cách nghĩ gì không?”

Trong lòng Càn Vô Lượng hiện lên vô số suy nghĩ, vừa rồi Lý Hạo nhìn mình, rút cục là muốn mình nói cái gì chứ?

Gã phán đoán một hồi, thấp thỏm nói: “Đô đốc… cách nghĩ của ta là nếu như hoang thú đã có thể thôn tính thiên địa, cướp đoạt quyền khống chế thiên địa, chi bằng… chi bằng di tản một số nhân tộc ở đại lục phương đông, để Đại Hoang bước vào, kể từ đó, ngược lại có thể khiến cho năng lượng của thiên địa suy yếu!”

Lý Hạo lắc đầu: “Đuôi to khó vẫy, sau này giải quyết cũng rất phiền phức, vả lại vứt đi quốc thổ, có lẽ phiền phức càng lớn hơn!”

Không phải là ý này hay sao?

Càn Vô Lượng còn tưởng rằng Lý Hạo muốn mình mang tiếng xấu, để mình đề xuất việc này, không thấy giờ phút này những người khác đang trừng mắt nhìn gã hay sao?

Nếu không phải như vậy… Lý Hạo muốn mình nói gì chứ?

Gã cũng đau đầu.

Ta có thể nhìn thấu lòng dạ của một số người, nhưng ta… không dám nhìn ngươi.

Bỗng nhiên, một ý nghĩa lấp lóe trong đầu, gã cực kỳ cẩn thận nói: “Nếu như Đô đốc cảm thấy không ổn, tứ quốc lại khó đối phó, lại khó tìm được chỗ ở cụ thể của bọn phản đồ cổ thành, có tìm được, chúng ta cũng chưa chắc có thể làm gì đối phương… vậy chỉ có thể… chỉ có thể phá nát một nhà cổ thành! Tám đại chủ thành, trấn áp thiên địa, thiên địa vững chắc, không thể không có công của bát đại chủ thành, không bằng… diệt một nhà cổ thành!”

Giờ khắc này, gã giống như nghĩ ra gì đó, nhanh chóng nói: “Ngoại trừ mấy nhà Vương, Triệu, bây giờ còn có mấy nhà Hồng, Lưu, Trịnh không có tin tức, bên phản bội, khả năng cực lớn có thể là Trịnh gia, vậy bây giờ chúng ta tiêu diệt một phương cổ thành… chỉ cần không phải là nhà đã phản bội, chúng ta vẫn có hi vọng hoàn thành! Diệt một cổ thành lớn, một khi hiện tượng lần thứ hai khôi phục xuất hiện, chúng ta làm rung chuyển một cổ thành lớn, rút ra năng lượng thiên địa, phá vỡ trấn áp của thiên địa, vậy rất dễ dàng phá hoại kế hoạch của bọn họ!”

Gã giờ phút này dường như đã triệt để hiểu rõ.

Lý Hạo hi vọng gã nói ra điều này trước mặt người Tân Võ!

Quả nhiên, Trương An hơi biến sắc.

Lý Hạo cũng có chút nhíu mày: “Mấy đại cổ thành kia, không có xung đột gì với chúng ta, ngoại trừ kẻ phản bội, hai nhà kia, khẳng định là vô tội, chỉ là không để ý đến ta mà thôi…”

“Đô đốc, giờ phút này tuyệt đối không thể lòng dạ đàn bà, nếu không… một khi cổ thành phản bội kia đạt được mục đích, lần thứ hai khôi phục mở ra… mạng sống của chục tỷ dân chúng Ngân Nguyệt, sẽ như ngàn cân treo sợi tóc!”

Gã vội vàng nói: “Giờ phút này, chỉ có nhanh chóng tiêu diệt một nhà cổ thành, mới có thể phá hư kế hoạch của kẻ địch… nếu không, chúng ta tiếp tục bị hạn chế như vậy, sớm muộn cũng sẽ xảy ra vấn đề lớn!”

Nói đến đây, lại nói: “Nếu như Đô đốc không muốn… vậy… vậy ta sẽ đi sứ đến ba đại cổ thành để điều tra thực hư, có thể nhìn thấu lòng người, đối phương là tốt hay xấu, ta vừa nhìn đã biết!”

“Nếu đối phương có địch ý với ta… vây liền xuất thủ tiêu diệt bọn hắn!”

Trong lòng mọi người hơi động, Nam Quyền có chút hiếu kỳ nói: “Cướp đoạt một nhà cổ thành có thể khiến thiên địa không thể khôi phục hay sao?”

Giờ phút này, Trương An trầm mặc không nói.

Một bên, Vương Thự Trưởng rối rắm một phen, trầm giọng nói: “Cái này… cổ thành có thể rút ra lực lượng thiên địa, rút ra rất nhiều, chẵng những có thể rút ra lực lượng thiên địa, còn có thể rút ra lực lượng sinh mệnh … cổ thành đều là bảo vật, có thể… có thể trì hoãn lần thứ hai khôi phục!”

Nam Quyền còn hơi nghi hoặc: “Vậy Chiến Thiên Thành trực tiếp rút ra là được chứ gì?”

Vương Thự Trưởng im lặng, hồi lâu mới nói: “Bát đại gia đã có hiệp nghị, không thể không hạn chế các phương rút ra lực lượng thiên địa… ai làm trước, có thể sẽ bị xem như là phản đồ, cho nên, dù thực sự là nhà làm phản kia, cũng sẽ không làm như vậy, dẫn đến bảy nhà vây công! Huống chi, bây giờ tất cả mọi người đều đang chờ lần thứ hai khôi phục, ai dám cố ý làm vậy chứ?”

Vậy chẳng phải là ngốc hay sao?

Đã sắp đến lần thứ hai khôi phục còn cố ý rút hết năng lượng thiên địa… vậy không phải là không còn cách ra ngoài hay sao?

Vả lại, cực kỳ dễ trở thành phản đồ trong mắt các nhà khác.

Nam Quyền không nói tiếp nữa.

Mà Lý Hạo dường như đang suy tư, hồi lâu, mở miệng nói: “Như vậy… thích hợp sao?”

“Rất tốt!”

Viên Thạc đột nhiên lên tiếng: “Tất cả mọi người ức nghẹn một hơi, chi bằng tìm một nhà cổ thành… dù sao cũng là đối địch, vậy cứ liều chết mà tiêu diệt bọn hắn!”

Trương An nhìn thoáng qua mấy người, không có lên tiếng.

Y hoài nghi…Lý Hạo sớm đã có tâm tư này.

Chỉ là có chút cố kỵ nên mới không đề cập mà thôi.

Lý Hạo lại cảm khái: “Không dễ làm, dù là thánh cấp vừa khôi phục cũng không dễ đối phó!”

Trương An vẫn im lặng không nói.

Lý Hạo cười nói: “Trở về thương lượng lại, Càn Vô Lượng, ngươi… đi sứ ba thành, nếu không tìm được, cũng không có cách nào, nhưng nếu tìm được, có thể giao lưu cùng bọn hắn, xem thái độ của bọn hắn!”

“Tuân lệnh!”

Càn Vô Lượng vội vàng đáp lời, âm thầm kêu khổ, đây cũng không phải là chuyện tốt gì!

Quả nhiên, ta chính là người chịu tội thay.

Cái này rõ ràng là tâm tư của chính Đô đốc!

Mà Lý Hạo, lại nhìn về phương bắc xa xôi kia, Đại Ly vương… đã xử xong Ánh Hồng Nguyệt chưa?

Mặc dù có một đạo phân thân đi theo, nhưng phân thân rất yếu, chưa hề quay về, Lý Hạo cũng khó biết được tình huống cụ thể.

Có thể đánh tứ quốc!

Nhưng phải có phương án cụ thể, hoặc là cướp đoạt cổ thành, hấp thu lực lượng thiên địa, tiêu trừ hết ảnh hưởng của việc tiêu diệt tứ quốc, hoặc là … vứt bỏ đại lực phương đông, để Đại Hoang vào ở, xâm chiếm thiên địa.

Tóm lại, thuần túy tiêu diệt bốn nước là quyết định cực kỳ nguy hiểm.

Giờ khắc này, trong lòng Lý Hạo có ngàn vạn ý niệm.

Rất khó lựa chọn!

Nhưng cả hai đều có hại, thì nên chọn cái nhẹ nhất, có lẽ… nên mạo hiểm một lần.