TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 209: Sư đồ lập kế (3)

Viên Thạc nói xong nhìn Lý Hạo, đợi Lý Hạo nói ra tin tức, đột nhiên nhắc tới Kiều thị, rõ ràng, việc này có liên quan đến Kiều thị, chẳng lẽ quặng mỏ của Kiều thị phát hiện di tích rồi?

Lý Hạo cười đáp: "Lão sư, thầy với Kiều Phi Long từng có quen biết, thầy đoán xem, ông ta có phải là siêu năng giả không?"

"Phải!"

Viên Thạc gương mặt thản nhiên đáp: "Là siêu năng giả."

Lý Hạo sửng sốt.

"Lão sư biết?"

"Không biết."

Viên Thạc bình tĩnh như không, ngay sau đó, cười nhạo một tiếng: "Ngươi đã nói như vậy rồi, ta còn nói không phải, vậy thì là ta ngốc hay ngươi ngốc đây?"

Học sinh này của lão, chỉ cần hỏi một câu, lão đã lập tức hiểu ra rồi.

Lý Hạo không nói gì.

Viên Thạc khẽ nhíu mày: "Ông ta là siêu năng giả? Nói thật, ta trước đây không lâu từng gặp ông ta, nếu là siêu năng giả... Vậy thì hoặc không phải rất yếu, yếu tới mức ta không cảm nhận được, hoặc nếu không phải là rất mạnh, mạnh đến mức ta không cảm nhận nổi!"

Chỉ có hai loại khả năng này!

Dứt lời lại nói tiếp: "Có thể giấu được ta, ngươi còn cố ý chạy tới đây nói... Lẽ nào nói, tên đấy còn là một siêu năng giả tuyệt cường? Nhật Diệu? Tam Dương?"

Về phần Nguyệt Minh... Tính cái gì là cường giả!

Viên Thạc tự mình lẩm bẩm: "Có liên quan đến di tích, chẳng lẽ nói, chiếm được di tích của Bát Đại Gia, phía dưới quặng mỏ chính là di tích? Cho nên đã lấy được chỗ tốt, im hơi lặng tiếng trở thành cường giả, vẫn cứ giấu kín như vậy là có mưu đồ gì đây?"

"Ngân Thành rõ ràng lại có di tích... Ta trái lại không hề phát hiện, đáng tiếc, nếu như phát hiện ra, có lẽ ta đã sớm bước vào Đấu Thiên rồi."

Viên Thạc cảm khái một câu, không để ý đến Lý Hạo đang rất muốn lên tiếng.

"Tam Dương sao?"

Hắn lẩm bẩm: "Kiều Phi Long nếu như ở trình độ Tam Dương, ông ta không thể tự mình đi chỉ đạo việc khai phá di dích được, nhất định là có người giúp đỡ, lẽ nào còn có thuộc hạ Nhật Diệu hay sao?"

Lão sờ lên cái cằm chẳng có cọng râu nào của minh: "Một người, ông ta có lẽ sợ đối phương sẽ ôm tiền bỏ trốn, ít nhất hai người sao?"

Hai người, mới có thể ngăn chặn được!

Đối với loại người như Kiều Phi Long mà nói, sự tín nhiệm là có hạn, không có ai được ông ta tin tưởng hoàn toàn, hơn nữa đối phương là một nhà doanh nghiệp lớn, có đủ tài nguyên và tiền bạc để đi bồi dưỡng được cả đống siêu năng giả.

Ngân Thành a, một nơi nhỏ nhưng thật là không được yên bình!"

Viên Thạc lần nữa cảm khái: "Tiểu Hạo à, nếu như ngươi không quan tâm đến phần mộ và tổ địa của Bát Đại Gia, ta thấy ngươi đừng nên chọc vào, ông ta không dễ động vào như vậy đâu!"

Lý Hạo không phản bác gì, cũng chẳng biết nói như thế nào.

Hiển nhiên, lão sư thoáng cái liền đoán ra được, đối phương không chỉ là một vị cường giả.

Gừng càng già càng cay mà!

"Lão sư, Kiều Phi Long có thể là Tam Dương, ngoài ra, 3 vị kia nhất định là cảnh giới Nhật Diệu, còn có một vị Nguyệt Doanh..."

"Hí!"

Viên Thạc hút khí: "Thật không dễ trêu chọc, tiểu Hạo, bộ xương già này của lão sư ngươi, không chịu được giày vò nữa đâu!"

Dứt lời, lão nhìn Lý Hạo: "Ngươi muốn lấy lại di tích?"

Lý Hạo ngượng ngùng: "Không có, chính là nghĩ như thế này..."

"Cũng bình thường, dẫu sao ngươi cũng là truyền nhân duy nhất của Bát Đại Gia, di tích của Bát Đại Gia, theo lý thuyết thì là của ngươi, mà của ngươi chính là của ta, cho nên nói, Kiều Phi Long đang chiếm chỗ tốt của chúng ta, đúng không?"

Lý Hạo vội vàng gật!

Viên Thạc lại nói: "Còn nữa, di tích của Bát Đại Gia, khả năng là cần vũ khí nóng hoặc máu huyết của chúng ta để mở ra, ông ta cho dù có mở được, nhiều nhất cũng chỉ hé được một vết nứt, không thể hoàn toàn mở hết được đâu! Cho nên, dám chắc ông ta cũng có ý đồ với ngươi, nói như vậy... Chúng ta đã kết thù rồi?"

Lý Hạo gật đầu, lão sư đã nói trúng điểm yếu!

Viên Thạc nhướng mày: "Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương! Hoặc là không làm, nếu như làm, thì phải chắc chắn trong một lần!"

"Đối phương có thể là con cờ của Diêm La..."

Lý Hạo chưa nói hết lời, Viên Thạc liền phản đối: "Không sao, ông ta nhất định đã giấu giếm Diêm La! Loại người như Kiều Phi Long, ta quá hiểu rồi, có chỗ tốt như vậy, nếu như nói cho Diêm La, vậy thì không có chuyện của ông ta nữa rồi, lão ta nói mới lạ ấy!"

"Chỉ cần diệt cỏ tận gốc, giết chết Kiều Phi Long, tiêu diệt luôn thủ hạ siêu năng của ông ta, con ông ta chết rồi, tất cả những người giúp đỡ ông ta phát triển khu di tích cũng bị giết... Diêm La cho dù có đoán được cũng không đoán ra cụ thể là gì, phát hiện khu di tích thật sự."

Lý Hạo há hốc miệng.

Hắn chỉ là hoài nghi, lão sư lại khẳng định rồi.

Giống như là rất hiểu Kiều Phi Long!

Viên Thạc đột nhiên bật cười: "Đừng nhìn nữa, rất bình thường thôi! Lão sư ngươi thực chất cũng là loại người này. Cũng là tình thế ép buột, nếu không ngươi tưởng rằng ta tình nguyện làm tay chân cho Tuần Dạ Nhân, trở thành công cụ để cho bọn họ khai phá di tích à? Ta là hết cách thôi, bằng không, ta cũng muốn độc chiếm!"

Lão Viên Thạc này, thật sự không phải là người hiền lành gì.