TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 2037: Một tờ văn thư (cầu đề cử ngọc phiếu) (1)

P/s: Cầu donate. T_T

Chủ thành Triệu gia, tên là Võ Lâm Minh.

Chủ thành có cái tên đặc biệt.

Bởi vì ngày xưa, lão tổ Triệu gia là Võ Lâm Minh chủ, tại thời đại Tân Võ, võ lâm, thật ra rất yếu, nhưng lão tổ Triệu gia vẫn thống nhất võ lâm, sau này tại thời đại Tân Võ, dần dần hòa vào Tân Võ.

Về sau, Kiếm Tôn tiến vào chiếm giữ tiểu thế giới, Triệu gia vì tái tạo võ lâm, cũng lựa chọn di chuyển.

Ngân Nguyệt Bát đại gia, Lý gia cầm đầu, Thất gia khác, thật ra chênh lệch không lớn, dù phía sau Triệu gia không có Đế Tôn, nhưng vị tiên tổ Triệu gia kia, thời kì đỉnh phong, sức chiến đấu cũng không yếu hơn Đế Tôn bao nhiêu.

Những năm này, tổ chức mà Triệu thự trưởng chủ yếu liên hệ chính là Triệu gia.

Chỉ là Triệu thự trưởng mặc dù liên hệ nhiều, nhưng cho tài nguyên không nhiều, Triệu gia đáp lại cũng không nhiều, dẫn đến song phương hợp tác, vẫn luôn là hợp tác tầng ngoài, cũng không đi sâu.

Trong bài dân ca của Bát đại gia, Triệu gia dương danh quyền pháp. .

Kiếm của Lý gia, đao của Trương gia, quyền của Triệu gia, nếu dựa theo thứ tự này, xếp hạng của quyền Triệu gia còn rất cao.

Triệu gia cổ thành, ở gần Bạch Nguyệt thành, cách Bạch Nguyệt thành rất gần, khoảng hơn trăm dặm lộ trình, cho nên mỗi lần Triệu thự trưởng đi qua, cũng đều rất nhanh tới nơi.

. . .

Một ngày này.

Triệu gia cổ thành, vốn vô cùng tĩnh mịch, hôm nay, lại là có chút ồn ào náo động.

Triệu Thự Quang đã mấy ngày không đến, bước vào Triệu gia cổ thành.

Tại cổng thành trì cực lớn, một tôn Hoàng Kim giáp sĩ, trong nháy mắt hiện ra.

Triệu thự trưởng trên mặt nụ cười, chắp tay nói: "Chào Thất trưởng lão buồi sáng tốt lành!"

Triệu gia cổ thành, hơi có khác biệt so với những thành thị khác.

Mang tính chất gia tộc tông phái rất nồng nặc, ngoại trừ quân đội đều dựa theo tiêu chuẩn Tân Võ, các quản lý khác trong thành, ngoại trừ thành chủ ra, phía dưới cũng không phải là chức vụ khác, mà là trưởng lão.

Cũng là đặc sắc của Võ Lâm Minh năm đó.

Thất trưởng lão, cũng có chức vị quan phương, nhưng tại Võ Lâm Minh, càng thích được người ta gọi là Thất trưởng lão, cũng là một trong những vị cổ cường giả Triệu Thự Quang tiếp xúc nhiều nhất, nghe nói, năm đó cũng có thực lực Bất Hủ đỉnh phong, tiếp cận Thánh đạo.

Còn về có phải thật như thế hay không, Triệu thự trưởng cũng không hỏi nhiều.

Thất trưởng lão kia áo giáp chấn động, thẳng thắn cười nói: "Tiểu Triệu, mấy ngày không gặp, xem ra thật dễ chịu, xem ra, Đại Ly cũng không mang đến cho các ngươi quá nhiều phiền phức."

Triệu thự trưởng cười nói: "Có Lý đô đốc tại, Đại Ly Vương tuy mạnh, cũng khó làm được gì!"

Dứt lời, nói thẳng: "Lần này ta tới, cũng có việc cần giải quyết, Lý đô đốc giờ đang ở bên ngoài Võ Lâm Minh, muốn nói chuyện cùng chư vị tiền bối Triệu gia."

Lời này vừa nói ra, bốn phía, lại hiện ra mấy thân ảnh.

Có người lạnh nhạt nói: "Cần thiết nói chuyện sao?"

Triệu thự trưởng có chút cau mày, hơi nghi hoặc, nhưng không đáp.

Lão liên hệ với bên Triệu gia khá nhiều năm, người Triệu gia kỳ không dễ tạo quan hệ, nhưng trong tình huống bình thường, cũng sẽ không vô duyên vô cớ có địch ý với người ta.

Nhưng lúc này đây, Lý Hạo trở về, Triệu gia. . . quả thật có chút không ổn.

Ngược lại là Thất trưởng lão kia, không lạnh lùng như vậy, mà cười cười nói: "Truyền nhân Lý gia đến, theo lý thuyết thì nên gặp một lần, huống chi giờ đối phương còn là chủ nơi đây."

Dứt lời, ngừng một chút rồi nói: "Thật có chút vấn đề, chúng ta luôn không thể nào giải thích nghi hoặc, điểm quan trọng nhất chính là. . . Lý gia kiếm thành, rốt cuộc là tình huống như thế nào?"

Thất trưởng lão khẽ thở dài: "Bản thân Lý gia cũng loạn, ngươi nói, sao chúng ta lại muốn nói thêm gì nữa với người Lý gia?"

Triệu thự trưởng có chút ngạc nhiên, lão nói: "Ý của chư vị tứ là… không muốn nhìn thấy Lý đô đốc, là bởi vì Tân Võ Lý gia. . . quá loạn, mà Triệu gia, không muốn dính vào trong đó?"

Thất trưởng lão suy tư một lúc, nhẹ gật đầu: "Không chỉ là chúng ta, bây giờ, tất cả chủ thành lớn, có lẽ đều không có ai đi gặp vị này, không chỉ là bởi vì đối phương không phải người cùng một thời đại với chúng ta, quan trọng vẫn là ở chỗ. . . trước mắt có chút vấn đề, khó mà đạt được giải thích, chúng ta không muốn dính líu vào."

Y nói khẽ: "Đương nhiên, cũng có liên quan với việc trước đó đối phương cũng không lộ ra bất cứ thực lực gì, hôm qua mặc dù triển lộ thực lực, thế nhưng. . . lời nói trong miệng hắn, việc của Lý Đạo Hằng, ngược lại khiến chúng ta có chút chần chờ."

Thất trưởng lão thở dài: "Còn có một điểm, cũng hết sức quan trọng, Lý Hạo này, trước đó dường như đã phá vỡ thần chùy của Hồng gia, cũng phá vỡ Truy Phong Ngoa của Lưu gia. . . cái này. . . cái này có chút. . . không ổn!"

Y trầm thấp nói: "Theo chúng ta, hoặc là nói, theo cách nhìn của rất nhiều người, Lý Hạo phá vỡ những thứ này, nhưng thật ra là đoạn tuyệt hi vọng mở ra Tinh Môn của chúng ta! Đối với hắn, chúng ta cảm thấy rất phức tạp, thậm chí không thể không suy đoán, phải chăng hắn có liên quan với phản đồ năm đó? Bây giờ, chỉ là đang diễn kịch mà thôi. Dù sao, phản đồ chắc cũng không hi vọng mở ra Tinh Môn lúc này. . ."

Triệu thự trưởng khẽ giật mình.

Lúc này mới hiểu được nguyên do.