Đại Ly Vương nhìn về phương xa: “Chủ tế, bản vương hiểu rất rõ, coi như cướp đoạt Thiên Tinh, thì có ý nghĩa gì? Chỉ có không ngừng tăng cường thực lực và số lượng cường giả của chúng ta, không ngừng siêu việt, thậm chí có thể chiến với Tân Võ… mới là lối thoát duy nhất của Đại Ly! Lần này xuất binh, mục đích cũng không phải là cướp đoạt Thiên Tinh!”
Gã đột nhiên cười: “Bản vương cũng đã cân nhắc qua thực lực của Lý Hạo, nếu như thực lực của hắn quá yếu… vậy cứ mượn tay của bọn cổ thành trực tiếp tiêu diệt hắn! Nếu như thực lực hắn cũng được… vậy sẽ mượn tay của hắn, tiêu diệt cường giả cổ thành, để thần vệ của ta, tư tế thần điện, ai ai cũng đột phá đến Tuyệt Đỉnh Tân Võ!”
Chủ tế thần điện có chút không đè nén được rung động trong lòng, chậm rãi nói: “Vậy cuộc tập kích tối nay…”
“Tất cả nghe theo lời của bản vương, gây áp lực cho Lý Hạo, cũng gây áp lực cho cổ thành, mặt khác… đại quân xuất kích, cứ để những bộ lạc không nghe lời kia dẫn quân xuất chiến, tử thương bao nhiêu cũng không đáng kể…”
Giờ khắc này, mấy vị tướng lĩnh người nào cũng vô cùng kích động, nhao nhao gầm nhẹ: “Đại vương anh minh!”
Đoạt lấy bản nguyên của cường giả cổ thành để mạnh thần vệ, thần tế.
Cái này… bọn hắn không ai dám tưởng tượng.
Bởi vì cường giả cổ thành, thật sự rất đáng sợ.
Đại Ly Vương vẫn như cũ vô cùng bình tĩnh: “Tân Võ đã qua, huống chi chỉ là một đám gia hỏa phản bội Tân Võ, giống như rắn chuột, thì có gì đáng sợ? Trận chiến này, dù lấy không được Thiên Tinh, cũng không liên quan đến đại cục, đoạt lấy bản nguyên của một người, mạnh cho một người, mặc dù không vào Tuyệt Đỉnh, cũng có thể thành tựu cái gọi là cảnh giới Sơn Hải lục trọng của Thiên Tinh! Nhớ kĩ, cuối cùng của chiến tranh, cường giả mới là mấu chốt, về phần tướng sĩ dưới trướng, tinh binh hãn tướng của Đại Ly, có hơn trăm vạn, đủ để dùng, Lý Hạo cần tinh binh, chúng ta cần cường giả!”
Mọi người đã hiểu!
“Đại vương… muốn diễn kịch với Lý Hạo hay sao?”
Đại Ly Vương cười lắc đầu: “Không, không phải diễn kịch, là thật sự chém giết! Người của hắn, đúng lúc đủ để chúng ta dùng để luyện tướng, hắn luyện binh, chúng ta luyện tướng, đêm nay, sau khi tập kích thất bại… bản vương muốn đấu tướng với hắn!”
Đấu tướng sao!
Mọi người lần nữa chấn động.
Đại Ly Vương lộ ra nụ cười: “Hấp thu bản nguyên của cổ nhân, thực lực không ổn định, đúng lúc, dùng tướng lĩnh dưới trướng hắn để luyện tướng! Hắn bồi ta luyện tướng, bản vương bồi hắn luyện binh!”
Lý Hạo sẽ đồng ý hay sao?
Chắc chắn sẽ.
Lý Hạo cũng chỉ ước gì được như vậy, có thể kéo thêm một ít thời gian, để bản thân luyện được một vài tinh binh.
Mà vương triều Đại Ly, tinh binh không thiếu, thật ra chỉ thiếu cường giả mạnh mà thôi.
Gã rất mạnh, chủ tế cũng rất mạnh, nhưng những người còn lại không mạnh lắm, mặc dù ngoại giới cảm thấy, thần vệ Đại Ly và thần điện tư tế, đều đạt tới cấp độ Thần Thông, cường hãn vô song… nhưng Đại Ly Vương sẽ thỏa mãn hay sao?
Gã không thỏa mãn!
Quá yếu!
Thực lực như vậy, sao có thể chinh phục Ngân Nguyệt, sao có thể chinh phục những cổ cường giả kia chứ?
Mà bây giờ, cơ hội đã tới.
Lý Hạo càng mạnh, gã càng vui, chỉ có như vậy, cổ thành mới kiêng kỵ, mới không ngừng phái người tiếp viện.
Nói đến đây, lại nói: “Mặt khác, không thể cố ý khiến lượng lớn binh sĩ chịu chết, người chết quá nhiều, cũng không có chỗ tốt! Dù là binh sĩ của những bộ lạc không nghe lời kia, có thể cứu thì cứu! Cũng thể hiện Đại Ly ta cũng có quân tâm, đồng bào hòa thuận!”
“Tuân lệnh!”
Mấy vị tướng lĩnh đều vui vẻ, Đại Ly Vương phất tay: “Đi thôi, cẩn thận một chút, lựa chọn tinh nhuệ, đêm nay sẽ đi theo bản vương để hành động!”
“Tuân lệnh!”
Mấy vị tướng lĩnh, hưng phấn rời đi, Đại Ly Vương nhíu mày, thản nhiên nói: “Bình thản một chút, vừa mới bị bản vương trách phạt, giờ khắc này cao hứng bừng bừng, sợ người khác không nhìn ra hay sao? Đều nói tướng sĩ Đại Ly, chỉ có võ lực, không có đầu óc… Lý Hạo mở rộng giáo dục ở trung nguyên, bản vương ngược lại cảm thấy có thể học hỏi!”
Mấy vị tướng lĩnh không ai dám cười nữa, mà giống như chết cha chết mẹ vậy, đều cẩn thận rời khỏi.
Chờ bọn hắn rời khỏi, Đại Ly Vương lại nhìn chủ tế thần điện, hồi lâu mới nói: “Khương Ly, so với giờ khắc này cướp đoạt thiên hạ, chỉ có hư danh, cái bản vương muốn chính là trấn nhiếp tứ phương, uy phục vũ nội! Lý Hạo được thiên ý gia trì, bản vương cũng thế… giờ khắc này, cũng không phải là thời điểm quyết chiến giữa bản vương và Lý Hạo, đều là người mà thiên ý thời đại bây giờ nhìn trúng, nếu đã như vậy… bản vương muốn nhân lúc bây giờ, giải quyết một bộ phận phiền phức mà cổ nhân lưu lại kia!”
Chủ tế thần điện có chút khom người: “Đại vương nói có lý.”
Đại Ly Vương nhìn y, hồi lâu, chậm rãi nói: “Cho nên… bản vương cũng không muốn trở thành người phát ngôn gì của bất cứ Sơ Võ chi thần nào, thần điện… cũng không ngoại lệ!”
Chủ tế kinh ngạc.