Lý Hạo hít sâu một hơi, không nói gì nữa, Hoàng Kim khải bị tàn phá hiện ra, nhanh chóng bắt đầu đưa tin.
Trong di tích phủ Đô đốc Thiên Tinh.
Giờ phút này, Ngọc Tổng quản đang thủ vệ bên trong, đột nhiên thu được tin tức, rất nhanh quay người ra khỏi di tích, nhanh chóng truyền tin tức ra ngoài.
“Đô đốc có lệnh, Viên Thạc nhanh chóng trở về, hiệp trợ Đô đốc trấn giết cường địch! Tuần Kiểm Ti Trần Diệu, Khổng Khiết, nhanh chóng tiến vào Quân Pháp Ti, trấn áp tất cả dị động của Quân Pháp Ti!”
…
Tuần Kiểm Ti.
Trần Diệu đang xem náo nhiệt, bỗng nhiên nhận được lệnh của Khổng Khiết truyền đến, cùng lúc đó, còn có một bộ đồng khải, Khổng Khiết trầm ngâm nói: “Cấp trên có lệnh, hai ta thay thế Viên Thạc, trấn áp Tề Định Hải, ngươi có thắc mắc gì hay không?”
Trần Diệu sững sốt một lát: “Ta… chúng ta đi sao?”
“Nhanh lên!”
Thái độ của Khổng Khiết không một chút khách khí, sau một khắc, bỗng nhiên cười nói: “Tốt biết bao!”
Cuối cùng không cần ở đây xem náo nhiệt nữa.
Trần Diệu chần chờ một chút, bỗng nhiên cũng nở nụ cười: “Đúng là không tệ!”
Hôm nay, nhìn thấy võ sư Ngân Nguyệt trấn áp tứ phương, uy phong bát diện, lão cũng có chút hâm mộ.
Chỉ là… lão có suy nghĩ, thực lực của mình cũng không phải là quá mạnh.
Nhưng lại nghĩ, Tề Định Hải thì mạnh hơn mình sao?
Chính mình cũng là Ti trưởng đời thứ hai, chẳng lẽ còn sợ tên Tề Định Hải kia sao?
Cha mình vẫn luôn nói, bản thân mình không bằng Tề Định Hải, không bằng Triệu Hoài Dân… xì, lão đầu của nhà mình kia, chỉ biết nâng cao uy phong của người khác mà thôi.
Sau một khắc, hai đạo nhân ảnh, trong nháy mắt lóe lên.
Bên Quân Pháp Ti, Viên Thạc khẽ nhíu mày, nhìn thoáng qua Bích Quang Kiếm: “Ta phải quay về một chuyến, nơi đây sẽ do Trần Diệu và Khổng Khiết tọa trấn, ngươi cẩn thận một chút!”
Bích Quang Kiếm khẽ gật đầu.
Mà Viên Thạc cũng không nhiều lời, nhanh chóng đi ra từ phụ cận di tích, phía trước, Tề Định Hải bình tĩnh nhìn lão, Viên Thạc cũng không thèm để ý, chỉ là nhìn Viên Hưng Võ ở cách đó không xa, bỗng nhiên nói: “Là lão sư của ngươi, ta cho ngươi một cơ hội sống, bây giờ lập tức đi khỏi nơi đây, nhanh chóng chế phục 80 vạn Thiên Tinh quân ngoài thành, không được xuất hiện bất kỳ bạo động gì, cũng không được xuất hiện bất kỳ rung chuyển gì… ngươi sẽ có cơ hội sống sót, bằng không… Hoàng Thất Cửu Ti vừa diệt, một khi Thiên Tinh quân xao động, đến lúc đó, sẽ là máu chảy thành sông!”
Nói xong, xoay người rời đi.
Tề Định Hải khẽ nhíu mày, có chút trầm giọng: “Viên Thạc, ngươi đã đánh giá quá cao phủ Đô đốc Thiên Tinh, cũng đánh giá quá cao Ngân Nguyệt!”
Viên Thạc cười lạnh, đột nhiên xoay người, đánh ra một quyền!
Mãnh hổ gào thét thiên địa!
- Ầm!
Một tiếng vang cực lớn, Tề Định Hải trực tiếp bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt đầy kinh hãi.
Viên Thạc lạnh lùng nhìn y: “Ngươi để phụ thân ngươi đến đây nói với ta lời này, ngươi vẫn chưa có tư cách, hơn 30 năm trước, ta đã đến Thiên Tinh thành, phụ thân ngươi đã âm thầm ám sát ta, bị sư phụ ta đánh cho tan nát, mẫu thân ngươi đánh nhau với ta, bị ta một quyền đánh trọng thương, thời điểm đó… ngươi tính là cái rắm gì!”
Tề Định Hải tái mặt.
Hồi lâu, trầm giọng nói: “Hơn ba mươi năm trước, là ngươi… đã ra tay với mẫu thân của ta?”
Viên Thạc vô cùng cuồng ngạo, cười lạnh: “Không, là người Tề gia ra tay với ta, bị ta đánh cho tan nát thôi! Ta chẳng buồn kết giao với người trong quân đội, ta đến Thiên Tinh, chỉ vì muốn tìm đạo, chứ không hứng thú quản những việc tồi tệ của nhà các ngươi, nếu không phải sau đó Triệu Thiên Dương lộ diện, ngày hôm đó, ta nhất định sẽ báo thù Tề gia của ngươi!”
Nói xong, lại cười lạnh: “Năm đó, nếu không phải bậc cha chú của các ngươi ỷ vào quyền thế uy hiếp ta, võ lâm Thiên Tinh, đã sớm bị ta quét sạch! Khi nào đến phiên những người như các ngươi ngang ngược càn rỡ chứ?”
Nói xong, cũng không để ý nữa, Khổng Khiết cùng Trần Diệu đã đến.
Viên Thạc không chút khách khí: “Người này nếu có bất cứ dị động gì, cứ trực tiếp đánh chết, đã sớm nhìn không vừa mắt bọn này!”
Nói xong, đằng không mà lên, nhanh chóng rời đi.
Mà Trần Diệu, có hơi xấu hổ sờ sờ mũi, lời này… dường như cũng bao gồm ta trong đó.
Ông cười cười, lão vốn không to lớn, nhìn về phía Tề Định Hải vừa đứng lên kia, nở nụ cười xán lạn: “Định Hải ca, chớ để ý, người này quá mức ương ngạnh, ta không điên như hắn, huynh đệ ta chỉ đến thăm Định Hải ca, cũng không có ý khác, huynh ngoan ngoãn đăng ký danh sách là xong, lão già nhà ta cứ nói ta không bằng ngươi, Định Hải ca tuyệt đối đừng khiêu khích ta, bằng không… ta cũng muốn thử xem, sao ta không bằng ngươi chứ?”
Tề Định Hải lạnh lùng nhìn đối phương.
Là Ti trưởng đời thứ hai của Cửu Ti, chín vị Ti trưởng hồi nhỏ cũng chơi rất thân với nhau, cũng từng cùng nhau phóng túng, độc đoán, phách lối, năm đó quan hệ cũng không tệ.
Nhưng từ khi đảm nhiệm Ti trưởng đời thứ hai, quan hệ của những người này đã hoàn toàn xấu đi.
Giờ phút này, nhìn bộ dạng tiểu nhân đắc chí của Trần Diệu, Tề Định Hải lạnh lùng nói: “Trần thúc từ trước đến nay vẫn thích đầu cơ, lần này… hi vọng sẽ không thất bại!”
Trần Diệu cười ha hả nói: “Sao lại như vậy, Định Hải ca đều là bạn cũ, còn là huynh đệ cùng nhau chơi gái, ngươi khách khí với ta chút nha!”
Trần Diệu cười ha hả, tiếng cười truyền vang cả Quân Pháp Ti: “Đừng khiêu khích ta, năm đó chúng ta đã làm rất nhiều chuyện, nếu ngươi nhất định muốn ta nói ra, ngươi cũng sẽ rất mất mặt!”