TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1808: Tín nhiệm (6)

Lý Hạo khẽ giật mình, khẽ nhíu mày: “Ta có thể vào đó, nhưng sẽ rất khó đi ra.”

“Ta biết.”

Y khẽ gật đầu: “Trước đó, nghe nói là do sư phụ của ngươi kéo ngươi ra ngoài… cho nên… ngươi thông báo một tiếng, bảo sư phụ ngươi nhanh chóng đến đây, thời khắc mấu chốt, lại kéo ngươi đi ra.”

Lý Hạo khẽ biến sắc.

Bản thân hắn cũng không ngại mạo hiểm, nhưng kẻ địch lần này quá mạnh, cho nên hắn không để bọn người Viên Thạc vào đây, bây giờ hắc khải lại bảo mình gọi Viên Thạc đến.

Hắc khải thản nhiên nói: “Người thời đại này của các ngươi, chính mình không liều mạng, chỉ mong người Tân Võ giết người Tân Võ cho các ngươi, sau đó chiếm hết chỗ tốt hay sao?”

Lý Hạo trầm giọng nói: “Ta có bỏ ra…”

“Đúng vậy, nhưng vẫn còn chưa đủ, ta nói, nếu chỉ có hai vị kia, ta cũng không bảo ngươi gọi người đến đây, nhưng bây giờ… đã có thêm một tồn tại ngoài mục tiêu, cứ như vậy sẽ rất phiền toái.”

Hắc khải thản nhiên nói: “Một mình ngươi, sẽ không cách nào kịp thời đi ra, chỉ có thể bảo sư phụ ngươi tới, trong thời khắc mấu chốt, kéo ngươi ra ngoài, đối với cường giả mà nói, thời khắc mấu chốt, bỗng nhiên xuất hiện biến cố, dưới một kích lôi đình, có lẽ cũng đủ để đoạt tính mạng của đối phương! Nếu không, ta cũng không bảo đảm, lần này có thể thành công.”

Y quay đầu nhìn Lý Hạo: “Còn có một chút thời gian, nhưng cũng không nhiều, một khi cuộc chiến bên ngoài kết thúc, song phương không xuất hiện tổn thất quy mô lớn, chúng ta không thể làm ngư ông đắc lợi, việc chúng ta giết những yêu thực kia sẽ bị bại lộ… khi đó, bọn hắn sẽ liên thủ đối phó chúng ta, bởi vì chúng ta chính là biến số, trước tiên phải giết chết biến số bên thứ ba, đó chính là nhận thức chung của Tân Võ!”

Y nhìn về phía Lý Hạo, nghiêm túc nói: “Đừng mong sẽ liên thủ với một phương, để tiêu diệt một phương khác, đó là không thể nào! Là tồn tại thời đại Tân Võ, tất cả mọi người, tất cả yêu thực, đều biết rõ một đạo lý, trước giết phe thứ ba! Bởi vì, bọn hắn là biến số! Chỉ có như vậy, giết phe thứ ba rồi, bọn hắn mới có thể liều chết chém giết, ngươi phải tin tưởng ảnh hưởng của Nhân Vương đối với thời đại, nếu không tin, ngươi có thể thử xem!”

Vương Thự trưởng cũng gật đầu: “Lý Hạo, đạo lý này rất đúng, nếu ngươi muốn kiếm lợi, liên thủ với một phương trong đó để giết phương còn lại… là không có khả năng thành công.”

Giờ khắc này, ngay cả Hồng Sam thụ và cây táo nhỏ cũng đồng thời lên tiếng tán đồng.

Đúng vậy.

Là không thể nào thành công.

Thời đại Tân Võ, có quá nhiều trường hợp như vậy rồi, Nhân Vương chuyên giết tồn tại bên thứ ba, mặc kệ kẻ địch đối diện mạnh cỡ nào, đáng sợ cỡ nào, đáng giận cỡ nào, một khi xuất hiện phe thứ ba muốn chiếm lợi ích, cho dù là làm lợi cho kẻ địch, Nhân Vương cũng phải giết phe thứ ba trước…

Dần dà toàn thể nhân tộc, toàn bộ Tân Võ đều hiểu được một đạo lý, song phương giao chiến, phải làm sạch hiện trường trước, một khi nửa đường có phe thứ ba xuất hiện, trước tiên sẽ liên thủ với nhau để giết phe thứ ba, mà tuyệt đối không mưu toan hợp tác với đối phương.

Song phương ở đây, đều từng là tồn tại trong hệ thống Tân Võ, quy tắc ngầm này, vẫn phải có.

Cho nên, chỉ cần bọn người Lý Hạo xuất hiện, Hoa Hồng gai và vị phó soái kia, nhất định sẽ liên thủ giết chết bọn người Lý Hạo trước, điều kiện tiên quyết là bọn hắn đều phản bội Tân Võ, bằng không hắc khải và Vương Thự trưởng ở đó, vị phó soái kia sẽ không làm như thế.

Lý Hạo nhíu mày.

Hắn mở miệng nói: “Nếu như ta lưu lại một món bảo vật, cũng có hi vọng tự mình tìm đường trở về…”

“Nhân tố ngoài ý muốn rất nhiều, mặc dù có tiền lệ thành công, tại sao giờ khắc này lại cần mạo hiểm theo đuổi những nhân tố không xác định kia chứ?”

Hắc khải thản nhiên nói: “Lão sư của ngươi, không muốn vì ngươi bỏ ra một chút nào sao?”

Lý Hạo thầm mắng!

Không phải đạo lý này.

Không cách nào nói chuyện với kẻ này được.

Nơi đây cường giả vô số, Thánh Nhân cũng có mấy vị, lão sư mình mặc dù thực lực có tiến bộ, nhưng… Lý Hạo phán đoán, căng hết cỡ cũng chỉ là lực lượng của sáu hệ Thần Thông, tuyệt đối không đến bảy hệ.

Ở đây, cũng chỉ là vật hi sinh!

Lý Hạo không muốn bất cứ ai đến đây mạo hiểm, về phần những cường giả này, đó cũng là bản thân mình và bọn họ đôi bên cùng nhau có lợi, hắn đã dùng tiền thuê đến đây…

Từng ý nghĩ hiện ra, Lý Hạo cắn răng: “Ta xuất thủ vào thời khắc mấu chốt, là nhân tố có tính quyết định sao?”

“Tự ngươi phán đoán xem.”

Hắc khải thản nhiên nói: “Một kẻ địch không biết từ nơi nào đột nhiên xuất hiện, cầm Tinh Không Kiếm cường hãn trong tay, lại có thực lực Tuyệt Đỉnh, tối thiểu thời đại này, dưới tình huống không có bản nguyên tăng phúc, bất luận là Tuyệt Đỉnh hay là Bất Hủ, hoặc giả là Thánh Nhân… chênh lệch không hề lớn như trong tưởng tượng! Chỗ chênh lệch lớn nhất, thực ra nằm ở cường độ của nhục thân, nhưng đối phương chỉ là tinh thần lực, cho nên ngươi có sức uy hiếp cực kỳ lớn đối với những tồn tại tinh thần lực đó!”

“Mà Thế của ngươi, có thể trực tiếp đánh cho bản nguyên của đối phương tan nát, đây cũng là chỗ khác biệt của thời đại này, năm đó, bản nguyên của cường giả, cũng chỉ có bản nguyên mới có thể phá hoại, nhưng Thế của ngươi không coi trọng những thứ này…”