Lý Hạo nàycàng đánh càng mạnh, khiến y nghiến răng nghiến lợi, có lẽ đây mới thực sự là người thân của trời, mà bản thân chỉ là muốn cướp đoạt thôi.
- Ầm!
Song kiếm va chạm, Lý Hạo lần nữa biến mất.
Sau một khắc, giày Truy Phong sáng lên, trong nháy mắt hiển hiện, lần nữa giết tới.
- Ầm ầm ầm!
- Đang đang đang!
Ánh lửa liên tục bắn ra, tốc độ hai người cực nhanh, càng đánh, Lý Hạo càng mừng rỡ, học hỏi từ trên sách rốt cục vẫn là nông cạn, chỉ có thực tiễn mới có thể thu được hiểu biết chân thật!
Hồi lâu, răng rắc … trên thân kiếm của Hồng Đồ, thế mà lại xuất hiện một vết nứt.
Hồng Đồ tái mặt, nhanh chóng lùi lại.
Tránh khỏi chiêu kiếm của Lý Hạo, thở dốc kịch liệt, cắn răng, lạnh lùng nhìn Lý Hạo: “Ngươi tự tìm ra hay sao!”
Ngay một khắc này, bên cạnh Lý Hạo bỗng nhiên hiển hiện một vật, đó là một hạt châu như viên thủy tinh.
Một cỗ uy áp nhàn nhạt, tràn lan ra.
Cứ như mang theo uy áp của Thánh Nhân!
Lý Hạo đã gặp qua Thánh Nhân, đại học võ khoa Viên Bình có một vị, lúc này, bên cạnh đối phương hiển hiện hạt châu kia, mang theo một loại uy áp của Thánh Nhân, không phải là uy áp của Thánh Binh, mà giống như người sống.
Là người Hồng gia, là Thánh Nhân chuyển sinh, con át chủ bài của Hồng Đồ, vượt xa ngoài tưởng tượng.
Chỉ là giờ phút này, y cũng có chút chần chờ.
Đây là bản tôn của y, hoặc là nói, là tinh thần lực chân chính mà Hồng Đồ đã lưu lại, giờ phút này, nếu như y lựa chọn dung hợp hạt châu này, đại biểu từ bỏ thân phận mới, khôi phục hoàn toàn tất cả ký ức.
Lần nữa trở thành Hồng Đồ!
Y thực ra đã sớm biết, bản thân mình chuyển sinh có chút không ổn, nhưng y cảm thấy, đây mới chính là tân sinh của mình, không cần nhất thiết phải giống như Hồng Đồ trước kia.
Nhưng nếu dung hợp hạt châu này, y sẽ trở thành Hồng Đồ trước kia.
Hồng Đồ có chút bối rối, nhưng Lý Hạo càng đánh càng mạnh, loại người này, nếu như không nhanh chóng giết chết đối phương… sẽ xuất hiện phiền phức rất lớn, về điểm này, Hồng Đồ cũng hiểu.
Nghiến răng, dù sao cũng đều là bản thân mình, có gì là không thể chứ?
Y nuốt hạt châu vào bụng!
Cùng lắm thì bản thân lại trở về trạng thái trước kia thôi, có lẽ bọn người Bạch Tôn sẽ mừng rỡ, sẽ cảm thấy, thiếu chủ chân chính đã trở về, trong lòng Hồng Đồ tự giễu bản thân, có lẽ những tên đó đều cảm thấy bản thân mình không bằng trước kia?
Nhưng chỉ cần nuốt hạt châu này, bản thân sẽ có nắm chắc giết được Lý Hạo.
Giết chết kẻ khiến người ta ghét này!
“Mẹ nó, đúng là không hợp lẽ thường!”
Đúng lúc này, Lý Hạo vừa nãy còn đang ung dung, đột nhiên nổi nóng, ta và ngươi đơn đấu, ngươi nhiều lần gian lận cũng thôi đi, bây giờ còn dám lấy ra hạt châu Thánh Nhân uy áp hay sao.
Không cần đoán cũng biết, tuyệt đối rất nguy hiểm!
Kẻ này đúng là không đi theo con đường bình thường.
Từ trước đến giờ chỉ có mình gian lận mà thôi, làm gì có kẻ địch gian lận chứ.
Có gia tộc cường đại thì hay ho lắm sao?
Xem thường ai đây?
Lúc Hồng Đồ đang nghĩ thằng ranh này có thể làm gì, trong tay của Lý Hạo đột nhiên hiện ra thứ giống như đạn pháo vậy, sau đó, trên người Lý Hạo hiện ra Hoàng Kim giáp đã bị vỡ vụn kia.
Vậy cũng không đủ, vào thời khắc này, sáu mai thần văn của Lý Hạo bao bọc lấy hắn, 6 cỗ Thế trong nháy mắt bộc phát!
Cũng không phải vì giết người, mà là vì phòng ngự.
Mấy mảnh vỡ của tấm gương kia, cũng nhao nhao hiển hiện, che chắn toàn thân.
Hồng Đồ tái mặt.
Sau một khắc, nộ hống: “Ngươi muốn làm gì? Tên điên nhà ngươi, nơi đây phong bế, nếu như đạn pháo năng nguyên nổ tung, lực nổ cực lớn kia sẽ khiến cho ngươi và ta ôm nhau chết chung …”
Đúng vậy, là năng nguyên tạc đạn.
Vật phẩm dùng trong quân đội.
Lý Hạo có được 1200 viên, giờ phút này, hắn lấy ra hơn cả trăm viên, đây là năm đó dùng để công thành, uy lực phát nổ của mỗi một viên, không kém hơn lục hệ toàn lực xuất ra một kích, tuy đơn độc một viên, cũng không đáng là gì.
Nhưng… trên trăm viên, đây là vượt qua lực lượng của thất hệ.
Lý Hạo nghiến răng nghiến lợi: “Lão tử đấu kiếm với ngươi, ngươi chơi gian lận, lão tử chơi thần binh với ngươi, ngươi cũng giở trò… vậy sẽ chọn chơi cái kích thích hơn!”
Sau một khắc, lúc Hồng Đồ còn chưa kịp hấp thu hạt châu kia, Lý Hạo đã phát nổ một viên đạn.
Trong nháy mắt, ầm!
Một tiếng vang lớn vang vọng thiên địa!
- Ầm ầm!
Dư ba của năng lượng bạo tạc, quét sạch thiên địa, quét ngang toàn bộ đại điện, tất cả mọi thứ nhao nhao vỡ nát, chỉ có Tinh Không Kiếm cùng tấm gương còn có thể bảo tồn, những vật khác đều vỡ nát.
Tiếng phát nổ không ngừng vang lên!
Bên ngoài cơ thể của Lý Hạo, mấy mảnh vỡ của tấm gương trực tiếp bị nổ bay ra bốn phía, sáu mai thần văn đều vỡ nát, Lý Hạo không ngừng thôn phệ lượng lớn nước suối sinh mệnh, vẫn khó mà ngăn cản uy lực của vụ nổ.
Huyết nhục trên thân, vừa khôi phục, liền nổ tung trong nháy mắt, vừa khôi phục, lại biến mất trong nháy mắt…