Đủ rồi!
Cũng không còn gì để nói với những cổ nhân này nữa, bọn hắn có tiêu chuẩn phán đoán, tác phong làm việc của riêng mình, có những thứ Lý Hạo không thể nào hiểu được.
Hai người đều không đề cập đến vấn đề của Lý Hạo, cũng không hỏi hắn vì sao lại mạnh như vậy.
Thật ra cũng nhìn ra một chút, nhưng cũng không muốn hỏi.
Mỗi người mỗi đạo, có thể tiến bộ đó chính là bản lĩnh của Lý Hạo.
Cửu sư trưởng không nhắc đến cái này, chỉ là nói với Lý Hạo: “Nếu như ngươi lại đến đại học võ khoa Viên Bình, thay ta thăm hỏi, mặt khác, thay ta truyền đạt đến vị kia…”
Lão trầm mặc một hồi, mới nói: “Nói cho hắn, Chiến Thiên quân vẫn đang trong thời khắc chuẩn bị chiến đấu, chưa hoàn toàn từ bỏ!”
Lý Hạo hơi nghi hoặc.
Tại sao lại nói như vậy?
Đối phương còn mạnh hơn các ngươi, chẳng lẽ không cứng cỏi bằng các ngươi sao?
Cửu sư trưởng cũng không nhiều lời nữa, y cũng hiểu rõ vị kia, tính cách quái gỡ, dễ dàng đi tới cực đoan, nhiều năm như vậy mới khôi phục, nhìn thấy cảnh tượng bây giờ, có lẽ sẽ lựa chọn hoàn toàn tịch diệt.
Hai người đều không đề cập đến những thứ này.
Chỉ nói đến Hòe tướng quân: “Cái thân cây Hoàng Kim Lư này, có thể khiến Hòe tướng quân khôi phục sao?”
“Không dám nói chắc.”
“Thử chút xem sao!”
Lý Hạo nhịn không được nói: “À… ta giết kẻ này, rất khó, thiếu chút chết sạch toàn bộ nhân thủ, nếu như Hòe tướng quân có thể thực sự khôi phục, cái kia…”
“Ngươi đi hỏi thì biết thôi.”
Lý Hạo im lặng, người ta còn chưa khôi phục, ta hỏi gì chứ.
Chờ đến lúc khôi phuc, người ta lại nói trước kia không đáp ứng bất cứ thứ gì, thì ta có thể nói gì chứ?
Ngược lại là lão quy, lúc này mở miệng, mang theo chút ý cười: “Yên tâm đi, sẽ không thiếu chỗ tốt cho ngươi.”
Được thôi!
Mặc dù không quá rõ địa vị của lão quy, nhưng cảm giác rất mạnh, miễn cưỡng tin tưởng vậy.
“Vậy ta đi đây, trực tiếp đút cho ăn sao?”
“Bỏ vào tế đàn là được!”
Lý Hạo cũng không tiếp tục hỏi nữa, phi thân ra ngoài.
Hai vị cường giả Hoàng Kim cũng đến cổng thành, nhưng cũng không theo Lý Hạo ra đó.
…
Ngoài thành.
Tại tế đàn.
Lý Hạo tay cầm thân cây to lớn, có chút không nỡ, cũng có chút kiêng kỵ, nhưng vẫn mở miệng nói: “Chiến Thiên quân Lý Hạo, mang đến cho tướng quân thân thể của Bất Hủ, thỉnh tướng quân khôi phuc!”
Nói xong, thân cây to lớn, từng chút bị hắn nhét vào tế đàn, mà tế đàn cũng rất thần kỳ, từng chút từng chút thôn phệ, tốc độ rất chậm.
Nhưng dần dần, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Giờ khắc này, hốc cây khổng lồ có chút rung động.
Bên tai của Lý Hạo truyền đến những tiếng ầm vang.
Toàn bộ Chiến Thiên Thành, vốn dĩ rất tối tăm, giờ phút này, dường như xuất hiện một tia sáng.
Động tĩnh càng ngày càng lớn.
Mà thân thể của Hoàng Kim Lư, cũng nhanh chóng bị thôn phệ hết.
Đất rung núi chuyển!
Giờ khắc này, một gốc cây hòe vô cùng to lớn, cành lá bắt đầu rung động, toàn bộ thiên địa dường như đều được chiếu sáng.
…
Cùng lúc đó, tại vùng đất Ngân Nguyệt.
Bỗng nhiên, khắp mọi nơi đều có một ít ánh sáng lấp loé.
Từng cái di tích, đều khẽ rung động.
Thành Bạch Nguyệt.
Triệu Thự trưởng hơi biến sắc, nhanh chóng biến mất không thấy đâu nữa, trong nháy mắt xuất hiện tại một chỗ, nhanh chóng chui vào trong đó.
Đây cũng là một tòa thành.
Vô cùng to lớn!
Giờ phút này, trong thành cũng hiện ra mấy vị chiến sĩ Hoàng Kim, ngoài thành cũng có một gốc đại thụ che trời có chút rung động, nhưng chỉ là duy trì trong nháy mắt, đại thụ ngừng rung động.
Trên tường thành, một tôn chiến sĩ Hoàng Kim khải giáp, âm thanh có chút rung động: “Dường như… dường như là dao động truyền ra từ Chiến Thiên Thành…Chiến Thiên Thành… Hòe tướng quân đã khôi phục sao?”
Triệu Thự trưởng nheo nheo mắt: “Chiến Thiên Thành sao? Không phải đã nói, trấn thủ những chủ thành này, thực lực vô cùng mạnh, rất khó khôi phục hay sao?”
Ít nhất cũng cần hơn cả tỷ Thần Năng Thạch!
Cho dù Ngân Nguyệt có dốc hết gia sản cũng khó mà khôi phục một vị yêu thực chủ thành như vậy.
Vị chiến sĩ Hoàng Kim kia cũng có chút mơ màng, lắc đầu: “Không biết, nhưng lúc này dao động kịch liệt, nếu như có người khôi phục, vậy đương nhiên là một trong tám đại cường giả chủ thành! Bát đại chủ thành, còn phụ trách trấn thủ toàn bộ vùng đất Ngân Nguyệt, chỉ có yêu thực thủ hộ của bát đại thành chủ khôi phục mới có thể ảnh hưởng đến bên này…”
Nói xong, có chút kích động nói: “Có lẽ…thật sự là Hòe tướng quân đã khôi phục!
“Làm sao có thể chứ?”
Triệu Thự trưởng cũng không hiểu gì cả.
Về phần Lý Hạo… lão không nghĩ là hắn, không gì khác, chỉ bởi một người họ Hoàng, vì đã hứa với Lý Hạo, nên không hề đề cập việc này với lão, mặc dù Hoàng Vũ trở về, nhưng đã trực tiếp đến quân doanh, vốn dĩ không chạm mặt với lão.
Triệu Thự trưởng cũng nhíu mày không thôi: “Cái này… là tốt hay xấu?”