Viên Thạc yên lặng tối thiểu nửa giờ.
Nửa giờ sau bỗng nhiên nói: “Ngươi đã thử kết nối với thiên Thế chưa?”
Lý Hạo giật mình, thiên Thế gì chứ?
Viên Thạc nhìn hắn, thấy Lý Hạo có chút mờ mịt, lập tức nhíu mày: “Ta trước đó đã từng nói với ngươi về Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, cũng đã nói về Ngũ Cầm bí thuật sau khi sửa đổi, ngươi không có tham khảo qua sao?”
Lý Hạo im lặng.
Viên Thạc thở dài: “Có lẽ… ngươi cảm thấy Ngũ Cầm bí thuật của ta, không bằng những bí thuật của cổ văn minh kia, cảm thấy một người hiện đại làm sao có thể cải tạo được bí thuật cường đại hơn so với bí thuật của cường giả cổ văn minh, đúng không?”
Lý Hạo vội vàng nói: “Không có…”
“Có đấy!”
Viên Thạc cười cười: “Thật ra cũng không sao, Ngũ Cầm bí thuật của ta, cực hạn chính là Dung Thần, cực hạn chính là trên bầu trời! Một cái ở trên trời, một cái ở dưới đất… ngươi làm sao có thể để mắt đến?”
“…”
Lý Hạo bất đắc dĩ nói: “Lão sư, ta thật sự không có ý này.”
Viên Thạc cũng không thèm để ý, thản nhiên nói: “Nhưng… ngươi phải nhớ kĩ một điểm, Ngũ Cầm bí thuật của ta không bằng cổ tịch là thật, nhưng tuyệt đối thích hợp nhất với nhân tộc và thiên địa bây giờ!”
Lão thừa nhận, bí thuật của mình không bằng bí thuật cổ văn minh, điều này không có gì phải bàn cãi.
Nhưng bí thuật của lão tuyệt đối thích hợp nhất với nhân tộc hiện tại.
Viên Thạc nhíu mày nói: “Ta lần trước đã nói qua với ngươi, Thế, không phải là đơn độc tồn tại, mà là dung hợp thiên địa, hô phong hoán vũ, như là Thần Thông… tất cả vạn vật giữa thiên địa, đều phải phụ thuộc vào Thế!”
“Đạo không phải là bản thân của con người… ngươi phải biết, ngươi còn chưa đạt tới mức độ đó, không thể đạt đến mức một người thành đạo được!”
Lão nhìn về phía Lý Hạo: “Ngươi đã cải tiến công pháp, sáng tạo ra thần văn, thực ra ta rất vui mừng, ngươi đã có suy nghĩ của chính mình, cách nghĩ của chính mình, thật sự rất tốt, nhưng lão sư của ngươi sẽ không hại ngươi… mấu chốt của Ngũ Cầm bí thuật chính là ở chỗ Thế dung thiên địa!”
Lão nhìn về phía Lý Hạo: “Cái gọi là người đắc đạo thì có nhiều trợ giúp, người thất đạo thì có ít trợ giúp, thực ra đối với tu luyện của võ sư, tu luyện của Thế cũng có chút liên quan.”
“Ngươi không cần cứ phải giấu Thế đi như vậy… giấu Thế có lẽ có chỗ tốt, nhưng cũng có tai hại…”
“Ngươi phải biết, ngươi sinh ra trong thiên địa, cuối cùng cũng sẽ quy về thiên địa, võ sư sau khi chết, Thế sẽ tản ra thiên địa, người đến sau lại tiếp tục cảm ngộ Thế…”
Nói đến đây, Lý Hạo có chút cảm ngộ, nhìn về phía Viên Thạc, trầm ngâm một hồi mới nói: “Ý của lão sư là…”
“Thiên địa tự nhiên!”
“Đạo pháp tự nhiên!”
Viên Thạc trầm giọng nói: “Ngươi có chút độc lập, nhưng ngươi còn chưa đến tình trạng kia, ngươi phải hiểu được, thiên địa này cường đại hơn ngươi! Tự nhiên hơn ngươi rất nhiều.”
“Các loại Thế của ngươi luôn giấu đi, cái này không tốt, dung thần dung thần… cũng chỉ là dung nhập thể nội, lần trước ta bảo ngươi dung nhập khóa siêu năng vào thể nội, nhưng ngươi đã nuốt tất cả khóa siêu năng, ngươi phải sửa đổi, không thể tiếp tục dung thần, thời khắc này ngươi cần đổi một vật dẫn khác để dung thần…”
Lý Hạo giải thích: “Lão sư, không phải vậy, Thế của ta đã phát hiện nhị trọng không gian trong cơ thể người là nơi ở của các khóa siêu năng, con gần đây lã dung nhập Thế vào trong đó…”
Viên Thạc khẽ giật mình.
Lý Hạo nhanh chóng giải thích.
Viên Thạc lần nữa rơi vào trong trầm tư, nhị trọng không gian, không gian của khóa siêu năng.
Lão vừa nãy còn hơi khinh thường đồ đệ này của mình.
Qua hồi lâu, Viên Thạc mới nói: “Giấu đi thần và khiếu… có lý, nhưng không thích hợp với ngươi bây giờ, ngươi bây giờ, ta đề nghị ngươi nuôi dưỡng Thế ở bên ngoài.”
“Nuôi dưỡng ở bên ngoài sao?”
Viên Thạc vươn tay vồ một cái, một cỗ hỏa diễm bay lên, sau một khắc, nước mưa nhỏ xuống, lão gật đầu nói: “Nuôi dưỡng bên ngoài, nuôi dưỡng ở giữa thiên địa! Dung nhập vào thiên địa!”
“Cái nhị trọng không gian mà ngươi nói kia, ta sẽ cẩn thận nghiên cứu, bây giờ ta vẫn chưa có kinh nghiệm ở phương diện này, nhưng ta có kinh nghiêm về mặt dưỡng Thế.”
Lão giải thích với Lý Hạo nói: “Thiên địa tự nhiên có gió, có lửa, có nước… tất cả những thứ này, đều là điểm căn nguyên của Thế. Đại Thế của thiên địa, mới là Thế mạnh nhất, Thế của ngươi chỉ là một bộ phận trong cái đại Thế mênh mông kia… ngươi phải dùng tâm để cảm ngộ, dung nhập tất cả vào trong đó, hóa thành một bộ phận của thiên địa!”
“Nhất là hiện giờ… càng tốt!”
Lão cười nói: “Ngươi lại đã dung hợp thành thần văn, cứ như vậy, không chỉ dưỡng Thế càng đơn giản hơn rất nhiều, còn có thể uẩn dưỡng những Thế khác, Thế của ngươi còn chưa đủ mạnh!”
“Làm sao dung được?”
Lý Hạo vẫn không hiểu cho lắm, Viên Thạc giải thích: “Lúc ngươi cảm ngộ địa Thế, phải chăng đã cảm nhận được ba động của đại địa, đó là một loại rung động có quy luật…”
Lý Hạo gật gật đầu.
“Vậy chẳng phải là xong hay sao?”