Viên Thạc thở dốc, thấy mãnh hổ không giãy dụa nữa, lão nở nụ cười, nhìn về phía Lý Hạo: “Khá thú vị!”
“Đây là tuyệt học Trấn Tinh của cổ văn minh sao?”
Nói xong, hơi nghi hoặc một chút, trực tiếp lấy thần văn lên, Lý Hạo khống chế mãnh hổ, nếu không con hổ này vẫn còn giãy giụa.
Viên Thạc cũng không khách khí, thậm chí trực tiếp đưa thần ý và Thế vào đó quan sát.
Nhìn một hồi, khẽ nhíu mày: “Thú vị đấy, Thần Bí Năng, nội kình, khí huyết, thần ý, Thế… vốn là những thứ không liên quan với nhau, những thứ không thể cùng nhau tồn tại được, vậy mà có thể dung hợp lại với nhau, hình thành thứ này.”
“Thế là mấu chốt… đó chính là mấu chốt để gánh chịu tất cả… Thế giống như đại đạo, vô Thế thì vô văn…”
Lão cẩn thận quan sát, im lặng cảm nhận.
Lý Hạo cũng tùy ý để lão dò xét.
Lão sư đến đây, cái gì cũng không nói, chỉ quan sát thần văn trước tiên, điều này phù hợp với phong cách của Viên Thạc.
Lý Hạo cũng không để ý, chào hỏi Bích Quang Kiếm, cười nói: “Bích Quang sư thúc, phần kế tiếp của kiếm phổ Bích Quang Kiếm đã lấy được hay chưa?”
Thực lực của Bích Quang Kiếm, Lý Hạo cũng đã quan sát, tiến bộ không nhỏ.
Nhưng nghiêm túc thì cho đến bây giờ, vẫn chỉ là miễn cưỡng bước vào giai đoạn sắp bổ sung khóa siêu năng, cũng chỉ vừa đạt đến đỉnh phong của võ sư, thực lực không phải quá mạnh, bây giờ coi như phá khóa siêu năng, có lẽ cũng chỉ là miễn cưỡng bước vào Thần Thông… loại rất miễn cưỡng kia, đều chưa chắc có thể thành công.
Đương nhiên, nếu so với mấy tháng trước, là tiến bộ rất nhiều.
Bích Quang Kiếm có chút lạnh lùng, nhưng đối với Lý Hạo cũng có chút khách khí, khẽ gật đầu: “Lấy được rồi, chỉ là giờ không thích hợp với ta cho lắm, sư phụ ngươi nói muốn sửa lại một chút, trước mắt còn chưa sửa thành công.”
Sửa…
Ngươi cũng dám tin sao!
Đương nhiên, Lý Hạo ngẫm nghĩ, tin tưởng thì cũng bình thường, phương diện này chính là sở trường của Viên Thạc.
Dù sao vẫn tốt hơn Bích Quang Kiếm tự mình sửa.
Mà lúc này Viên Thạc mở miệng nói: “Ngươi hẳn còn có mấy văn tự nữa, đều hiện ra cho ta xem thử…”
“Lão sư, nếu hiện ra toàn bộ… người hàng phục không nổi.”
“…”
Viên Thạc quay đầu nhìn hắn, Lý Hạo cũng nhìn Viên Thạc, sau đó khoảng ba giây, Lý Hạo hiển hiện ra những chữ thần văn khác, mà Viên Thạc… nghiến răng nghiến lợi, hung hăng bộc phát, đánh một trận vào những thần văn đã bị Lý Hạo làm cho suy yếu kia, lúc này mới thở hắt ra.
Lý Hạo bật cười, cũng không thèm để ý.
Cùng Bích Quang Kiếm ngồi uống trà.
Hai người tán gẫu, cũng không nói chính sự gì, mà Viên Thạc lại bắt đầu dò xét, thần văn thực ra rất đơn giản, đối với loại người như Viên Thạc mà nói, lão phải nhìn thấu trong nháy mắt mới đúng.
Nhưng Viên Thạc vẫn đang nhìn, cũng không biết rốt cục đang nghiên cứu cái gì.
Hiện giờ thực ra Lý Hạo cũng coi như kiến thức rộng rãi, chỉ là không có quá nhiều kinh nghiệm và từng trải mà thôi, nhưng lúc này cũng không quấy rầy Viên Thạc, lão sư có lẽ là đang nghĩ lão có nên chuyển đổi hay không?
Lý Hạo thầm nghĩ.
Mà Viên Thạc cẩn thận nghiên cứu, thậm chí còn nhét Thế của mình vào trong thần văn…
Loại cảm giác này nói như thế nào nhỉ… rất khó chịu.
Thần văn thực ra cũng là một loại hóa thân của bản thể, Viên Thạc mạnh mẽ nhét Thế của mình vào… ừm, có chút xấu hổ, Lý Hạo cũng bất đắc dĩ, lão sư làm gì thế không biết?
Viên Thạc cứ như tu hú chiếm tổ chim khách, lại dùng ngũ Thế của mình hành hung mãnh hổ một trận, đánh đến nổi mãnh hổ cũng sắp trở mặt.
“Ngươi làm thế này không được!”
Viên Thạc nhíu mày: “Ngươi làm như vậy, một Thế một văn, ngươi cần phải cảm ngộ bao nhiêu Thế mới được?”
Lão suy nghĩ một chút lại nói: “Ngươi nếu như muốn nhanh chóng tiến bộ, ta đề nghị ngươi trực tiếp phế bỏ những Thế khác, chỉ lưu lại một Thế, lấy một Thế hóa vạn Thế…”
“Hồng sư thúc chính là làm như vậy!”
“Phương pháp này rất tệ!”
Viên Thạc nhanh chóng quát lên: “Lúc nãy ta chỉ là nói cho có, tuyệt đối không thể làm như vậy được!”
“…”
Lý Hạo thiếu chút không nhịn được, người vừa nãy còn nói, phế những Thế khác đấy.
Nhưng ý nghĩ vừa nãy của lão sư, đích thực giống với Hồng Nhất Đường, Lý Hạo muốn cười, đây quả thực vừa khéo.
Viên Thạc giờ phút này cũng đã xem xong, suy nghĩ một chút nói: “Mặc dù phương pháp đơn giản, thậm chí có chút thô sơ… nhưng không thể không nói, dùng Thế gánh chịu hết thảy, dung hợp thành văn tự Thần Thông, vẫn là có một chút sáng kiến, tham khảo Huyết Đao Quyết và tuyệt học Trấn Tinh, rất tốt!”
Lão rất ít khi khen người khác, lần này lại tán dương.
Ngồi trên ghế suy tư một lúc, lại nói: “Cứ như vậy, có thể mở ra hàng rào giữa võ sư và siêu năng, hợp hai con đường lại thành một.”
Nói đến đây, lại lâm vào trầm tư.
Rất lâu cũng không lên tiếng.
Lý Hạo và Bích Quang Kiếm cũng chỉ có chờ đợi.