Lý Hạo bật cười: “Ta làm sao biết được, ta cũng chưa phát hiện.”
Trần Trung Thiên triệt để bó tay, được thôi.
Không nói thì dẹp đi!
Mà Lý Hạo, hoàn toàn chính xác là không biết, hắn phải nói như thế nào đây?
Hắn biết sự tồn tại của thứ này, nhưng lại không tìm thấy.
Có lẽ chờ Thế của hắn cường đại hơn, hắn có thể phát hiện, nhưng giờ thì không được, cho nên chỉ có hổ Thế miễn cưỡng có thể nghe hiểu ý của hắn, khống chế khóa siêu năng, dọc theo quỹ tích, biến mất ở sâu thẫm trong trái tim.
Những Thế khác đều kém một chút.
Lý Hạo quay đầu nhìn về bên kia, tất cả mọi người đều đang tu luyện, tiểu thụ và Chu thự trưởng cũng đang thôn phệ lực lượng bản nguyên, ngược lại có một kẻ cũng đang thôn phệ, Lý Hạo đã nhận ra, quay đầu nhìn lại, cũng khẽ nhíu mày.
Nhìn về phía Hắc Báo, con chó này gần đây dường như không thèm ra tay, đều đánh qua loa cho xong, nhưng ăn đồ thì không ít.
Con chó này, lần này lại đang ăn lực lượng bản nguyên!
Thứ này rất quý, ngươi ăn thì có tác dụng gì?
“Hắc Báo!”
Hắc Báo lập tức mở mắt ra, nhìn về phía Lý Hạo, thấy Lý Hạo trừng mắt nhìn nó, Hắc Báo có chút ngượng ngùng.
Ta cũng biết ăn!
Ta là hậu duệ cổ yêu, vả lại cũng có sở trường ăn uống, ăn rồi, đối với ta cũng có ích lợi rất lớn.
Về phần về sao không ra tay… cần thiết hay sao?
Chỉ là đánh một cái phân thân mà thôi, rõ ràng có thể đánh thắng, nó mới lười xen vào.
Thấy Lý Hạo vẫn trừng mắt nhìn mình, Hắc Báo trông có vẻ buồn bực, nghĩ nghĩ bỗng nhiên mở rộng miệng ra, một miệng nuốt mất Nam Quyền ở gần đó, hướng Lý Hạo nháy mắt ra hiệu, ta đây rất hữu dụng!
Còn về việc dùng vào cái gì?
Nuốt người!
Nuốt người vào trong bụng, đều không ai nhìn thấy, không ai cảm giác được, ngươi muốn giết đại thụ, mang theo một nhóm lớn người đi vào, người ta lại không ngốc, làm sao lại để cho ngươi đi vào như vậy được.
Cứ mang ta đi vào là được rồi!
Ta có thể nuốt người, bụng ta rất lớn có thể chứa được cả tứ hải!
- Ầm!
Bụng của nó, không ngừng rung động, có người đang điên cuồng công kích, âm thanh của Nam Quyền mơ hồ truyền ra, điên cuồng gầm thét: "Hắc Báo, đồ chó chết, thả bố mày ra ngoài!"
Gặp quỷ rồi!
Đang tu luyện đàng hoàng, đang hưởng thụ tắm rửa nước suối sinh mệnh, bỗng nhiên bị người ta nuốt vào, sau đó... trước mắt lão tối đen, lão biết, mình đã bị Hắc Báo nuốt.
Mà Lý Hạo lại nheo động.
Nam Quyền cũng là tam hệ Thần Thông, thế mà không thể tự mình chạy ra hay sao?
Hắc Báo lắc lắc cái bụng mập mạp, có vẻ hơi khó chịu, sau một khắc, nôn khan một tiếng, phun Nam Quyền ra ngoài.
Nam Quyền lộn một vòng tại chỗ, thấy tất cả mọi người đang ngây ngốc nhìn mình, vô cùng phẫn nộ, gắt gao trừng Hắc Báo: "Ngươi muốn kiếm chuyện sao?"
Lão đang tu luyện đàng hoàng, lại bị tên chó chết này nuốt mất, đúng là khinh người quá đáng.
Nhiều người như vậy, ngươi nuốt ta làm gì?
Ta dễ ức hiếp lắm hay sao?
Ta không mạnh bằng Ngọc La Sát sao?
Sao ngươi không nuốt nàng ta?
Hắc Báo dường như cũng đã hiểu ý của lão, cũng lười giải thích, Ngọc La Sát... người ta có Hầu Tiêu Trần làm chỗ dựa, giờ Hầu Tiêu Trần tuy không phải là ngũ hệ nhưng cũng không xê xích gì nhiều, nguy hiểm lắm nha.
Ngươi bị vạn người ghét, nuốt ngươi sẽ không có chuyện gì.
"Thôi thôi!"
Lý Hạo ho khan, tiêu hao có chút lớn, sắc mặt có chút tái nhợt, nhìn về phía Hắc Báo: "Không được nuốt người bậy bạ, Nam Quyền tiền bối cũng không trêu chọc gì ngươi, ý của ngươi ta đã hiểu..."
Hắn suy nghĩ một chút, cười cười.
Không sai, Hắc Báo vẫn rất hữu dụng.
Võ lực ra sao thì không nói, con chó này có thể nuốt năng lượng, cũng có thể giấu người.
Lúc trước hắn cũng đang tự hỏi, làm sao có thể mang theo lượng lớn nhân viên tiến vào, mà không khiến cho đại thụ hoài nghi, dù sao xông vào mấy chục người, cho dù dùng thần văn để ẩn giấu thực lực, đại thụ cũng sẽ không tùy tiện để cho toàn bộ bọn họ đi vào.
Bây giờ, Hắc Báo ngược lại đã nhắc nhở hắn.
Phải biết, lúc trong phủ Định Quốc Công ở phương đông, hắn đã chui vào trong bụng của Hắc Báo, không gian trong bụng của nó rất lớn, có chút cảm giác giống với nội thiên địa mà hắc khải kia vừa nói.
Bụng lớn có thể chứa được mấy chục người, vấn đề cũng không lớn.
Người sống hông thể vào ở trong nhẫn trữ vật, đây là năng lực chuyên môn của yêu thực.
"Vậy ngươi tiếp tục ăn đi, ăn ít một chút, Thụ tiền bối là mấu chốt để đối phó với kẻ địch... ưu tiên thỏa mãn Thụ tiền bối!"
"Ẳng ẳng ẳng!"
Hắc Báo vội vàng gật đầu, vui rạo rực, tiếp tục chạy qua đó ăn.
Mà phía Lý Hạo, vừa an bài xong, thì một tôn khôi lỗi hiển hiện, "Lão sư nói, lần này ngươi đã phá hư rất nhiều, gây ra tổn thất, tiền phạt là 450 vạn khối đá tu luyện, tổng cộng 1000 vạn, ngươi đừng quên giao nộp tiền phạt!"
Lần này, những khôi lỗi người này không ngụy trang nữa , trực tiếp mở miệng nói chuyện.
Lý Hạo gật gật đầu: "Ta đã biết!"