TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1618: Ngụy thất hệ (5)

Vào lúc này, Lý Hạo cũng nở nụ cười.

Thế mãnh hổ, mang theo thần văn chữ “Hỏa” biến mất, thiếu áp lực của một hệ, giờ phút này, phong lôi cũng bị khóa chặt vào Tinh Không Kiếm, thần văn chữ “Mộc” của Lý Hạo, cũng dần dần thành hình.

Những người khác đều nhìn không rời mắt!

Nhất là Trần Trung Thiên, lão há to miệng, hôm nay lão cảm thấy chính mình đang sống trong mộng ảo.

Lão chính mắt nhìn thấy, Lý Hạo khiến cho siêu năng hỏa hệ biến mất, hoàn toàn biến mất!

Lão chính mắt nhìn thấy, Lý Hạo làm ra từng cái văn tự, dung nạp vào trong khóa siêu năng.

Lão cũng tận mắt nhìn thấy, mộc Thế của Lý Hạo, dung nhập vào trong một chữ, sau đó khóa siêu năng bị thôn phệ, một cỗ Thần Thông mộc hệ bộc phát, Thần Thông hiển hiện!

Trần Trung Thiên chỉ ngơ ngác nhìn, sớm đã choáng váng.

Người ở đây, hình như đều là như vậy.

Đây là cái gì?

Tân đạo sao?

Mà giờ phút này, Lý Hạo lần nữa tiêu hao từng giọt nước suối sinh mệnh, tu bổ lại nhục thân, tu bổ ngũ tạng xong, hắn chỉ muốn ẩn giấu đi hổ Thế, bởi vì hổ Thế là Thế mà hắn dễ dàng cảm hóa và khống chế được nhất.

Những Thế khác, chưa hẳn đã có thể hiểu được, Thế có chút yếu kém.

Nhưng cái này cũng đủ rồi.

Giống như trước đó vậy, hắn lại trở thành lục hệ Thần Thông, hổ Thế ẩn tàng không ra, gánh vác của thân thể cũng không lớn, giống y như trước.

Nhưng Lý Hạo hiểu rõ bản thân, giờ khắc mà hổ Thế xuất hiện, chính là bảy hệ!

Chỉ là phong lôi quá yếu.

Lý Hạo thầm thở dài, với hắn mà nói, cho dù là bây giờ, hắn cũng không phải là bảy hệ Thần Thông, mấu chốt ở chỗ Thần Thông phong lôi, không có Thế đơn độc, uy lực cũng bình thường, đối với người bình thường mà nói, bọn hắn có lẽ xem mình như bảy hệ.

Nhưng đối với Lý Hạo, bản thân… vẫn chỉ là một Thần Thông ngũ hệ đáng thương mà thôi.

Nước suối sinh mệnh, tiêu hao như mưa.

Nước suối sinh mệnh áp đáy hòm của tiểu thụ đã hao rất nhiều.

Lý Hạo trước sau đã cho nó hơn 1000 vạn Thần Năng Thạch, nó cũng cung cấp cho Lý Hạo khoảng 1000 giọt, nhưng trên thực tế, tiểu thụ chỉ cần tiêu hao hơn 300 vạn khối, tự nó khôi phục thực lực, đã dùng 4 - 5 trăm vạn khối.

Còn lại khoảng 200 vạn khối, đã được nó chuyển đổi thành nước suối sinh mệnh để tồn kho, có khoảng hơn 500 giọt.

Đây cũng là bản năng của yêu thực.

Giống như con sóc sẽ cất giấu đồ ăn để sống qua mùa đông vậy.

Dù chưa hoàn toàn khôi phục, yêu thực cũng sẽ dự trữ nước suối sinh mệnh, nhưng giờ khắc này, tất cả nước suối sinh mệnh của tiểu thụ đều bị xài hết, một đám người điên cuồng hấp thu, một khi không có nước suối sinh mệnh, sẽ bị vỡ nát.

Tiểu thụ cũng rất đau lòng!

Nhưng lại nghĩ đến bản thân lần này đã ăn được rất nhiều lực lượng bản nguyên, nó cũng không đau lòng như vậy nữa, không thả con săn sắt sao bắt được con cá rô, lực lượng bản nguyên, ngoại trừ bản thân thì cũng chỉ có Chu Thự Trưởng có thể hấp thụ mà thôi.

Nếu ta không bỏ ra, sao có thể lấy được chỗ tốt như vậy chứ?

Đợi lát nữa những người này đánh giết người, đều là làm công cho mình!

Đúng vậy, đây chính là tâm tư của tiểu thụ.

Đều là vì những người đáng thương làm công cho mình, ta phải chăm sóc tốt thân thể của bọn họ mới được.

Những nước suối sinh mệnh tồn kho kia, từng giọt tiêu hao, trong chốc mắt gần như đã tiêu hao sạch sẽ.

Tiểu thụ khóc không ra nước mắt, lại tự an ủi mình, không sao đâu, ta từ từ tồn lại là được.

Giờ khắc này, chỉ có một người, như ngồi trên đống lửa.

Trần Trung Thiên mắt thấy Lý Hạo dường như đã kết thuc tu luyện, nhịn không được, cẩn thận từng li từng tí tiến lên: “Lý Đô đốc, các ngươi đây là… là… tình huống gì đây?”

Lão vốn cho rằng, bản thân có thể là người mạnh nhất.

Nhưng giờ đây lão phát hiện, sự thực không phải là vậy.

Gốc cây kia không tính, ở đây, Chu thự trưởng cũng cực kỳ mạnh mẽ, thuần tuý tu sĩ cổ võ, mà Lý Hạo thì mạnh đến đáng sợ.

Về phần những người khác, trước mắt mà xem, mạnh nhất cũng là ngũ hệ đỉnh phong.

Nhưng… số lượng rất nhiều.

Diêu Tứ, Hồng Nhất Đường dường như cũng đã đạt đến, đám Hầu Tiêu Trần hình như cũng tiếp cận, chỉ có vài kẻ yếu, kéo xuống cấp bậc, ví như Ngọc Tổng quản tiếp cận tam hệ, Quang Minh Kiếm là tam hệ nhưng không quá mạnh…

A, Khổng Khiết cũng miễn cưỡng đạt đến tiêu chuẩn tam hệ, nhưng nắm đấm của người ta quá cứng.

Nếu truyền ra ngoài, có lẽ sẽ dọa chết người.

Huống chi bây giờ đám điên này, lại tiếp tục tu luyện, ai biết tình huống sẽ như thế nào, tiếp theo có phải là từng người bộc phát, lần nữa trưởng thành.

Thật đáng sợ!

Lý Hạo cười cười: “Không có tình huống gì cả, chỉ là tu luyện mà thôi, Trần Ti trưởng… không nên tiết lộ ra ngoài!”

Trần Trung Thiên xấu hổ: “Cái kia… ta đương nhiên sẽ không tiết lộ ra ngoài, chỉ là… cái… văn tự đó có chút giống với tuyệt học của Trấn Tinh thành, thực ra ta cũng biết, Lý Đô đốc, văn tự này… chẳng lẽ có chỗ đặc thù gì sao?”

“Ngươi đoán xem? Nếu không ngươi thử một chút?”

Trần Trung Thiên không phản bác được, ta phải dám mới được chứ.

Có lúc tu luyện nhìn thì có vẻ đơn giản, một khi đi sai một bước sẽ lập tức chết tại chỗ, đây không phải là đùa giỡn, lão một mực quan sát, lại là nhìn ra một chút gì đó, nhưng nếu bảo lão đi thử, không ai chỉ điểm, lão sao dám chứ.

Thật sự sẽ chết người đó!

Một khi đứt đoạn khóa siêu năng toàn thân, không thể hoàn thành văn tự nạp vào khóa siêu năng, không phải sẽ trực tiếp nổ tung hay sao?

“Vậy… Lý Đô đốc, nhị trọng nhân thể không gian là gì vậy?”