Lý Hạo khẽ giật mình, có ý gì chứ?
Trước đó hắc khải đều rất hờ hững, giờ phút này dường như… nhiệt tình hơn một chút?
Bởi vì mình đã nói ra suy đoán về nhị trọng không gian sao?
Không phải suy đoán, mà thực sự là có, chỉ là bản thân không thể nào phát hiện, chỉ có thể dựa vào Thế dẫn nhập.
Nội thiên địa sao?
Đạo của Nhân Vương sao?
Trong lòng Lý Hạo cũng là thấp thỏm không yên, mà giờ khắc này, Trần Trung Thiên cũng được, những người khác cũng được, đều rất thấp thỏm, hắc khải quá mạnh, bọn họ cũng cảm nhận được.
Trước đó tôn cường giả này cũng không nhúng tay vào, không nói chuyện, cũng chỉ là yên lặng đứng nhìn.
Mãi đến khi Lý Hạo đưa thần văn nhập thể, vị kia bỗng nhiên mở miệng, thậm chí nói ra nội thiên địa chi đạo của Nhân Vương …
Có ý gì chứ?
So Lý Hạo với cổ Nhân Vương hay sao?
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều có vẻ khó tin, lại cảm thấy rất tự hào, đến trình độ của họ thì đều biết, so với cổ văn minh, bọn họ chỉ là cái rắm, cường giả trong cổ văn minh tùy tiện hà hơi thôi, nơi đây sẽ chết sạch sành sanh.
Huống chi là vương giả vô địch trong cổ văn minh!
Vậy đối phương đang xem trọng Lý Hạo hay sao?
…
Giờ khắc này, lầu dạy học dưới mặt đất.
Trước cửa thư viện.
Từng tôn khôi lỗi giống như những đứa trẻ phạm sai lầm, đều cúi đầu không dám nhìn hắc khải.
Hắc khải quay người nhìn về phía những khôi lỗi này, giọng điệu lạnh lùng nghiêm túc: “Không cần vọng động tàn niệm, các ngươi đều đã chết, là xác sống mà thôi! Muốn hoàn toàn tan thành mây khói hay sao?”
“Lão sư!”
Có khôi lỗi đứng ra, dị thường kích động: “Chúng ta… muốn trở về thế giới chủ, chúng ta muốn gia nhập Ma Vệ của Nhân Vương! Đi theo Nhân Vương, chinh chiến Thiên địa, chiếu rọi vinh quang của nhân tộc đến tận trời xanh!”
Năm đó, bọn họ đến đây học tập cũng chính vì cái này, vì muốn gia nhập thân vệ quân của Nhân Vương.
Những học viên tốt nghiệp ở đây, chín phần mười đều có thể gia nhập, bởi vì nơi đây không tầm thường, đây là học viện do những người thân nhất của Nhân Vương mở ra, vô số đời sau của cường giả, ai không muốn đến đây học chứ?
Bọn hắn đã trải qua hơn ngàn vạn cuộc tuyển chọn, cuối cùng được tuyển chọn, trở thành một học viên của đại học võ khoa Viên Bình, ai có thể ngờ cuối cùng ngay cả cơ hội tốt nghiệp cũng không có, tất cả đều ngủm tại đây.
Khi hắc khải nói đến Nhân Vương… bọn họ không cam lòng, kích động, điên cuồng.
Chúng ta… cả đời này chỉ sợ không cách nào trở về đó nữa.
Nhưng nhiệt huyết trong lòng vẫn còn, Nhân Vương không thể nào thất bại, đó là cường giả vô địch chân chính, cho nên… có lẽ chỉ là Nhân Vương lạc đường mà thôi!
Đúng vậy, nhất định là vậy.
Nhất định là Nhân Vương chinh chiến quá xa, đi quá xa, quên cả lối về, quên cả nơi đây.
Những người khác sẽ không lạc đường, song Nhân Vương thì có thể, nhất định là như vậy.
Có người lẩm bẩm: “Nhân Vương nhất định đã lạc đường, nhất định là vậy, năm đó vào thời điểm người giết Thiên Đế, đã bị lạc lối… tìm không thấy đường về nữa, khiến mọi người chờ đợi rất nhiều năm… lần này… nhất định cũng là như vậy!”
“…”
Hắc khải im lặng.
Hồi lâu, bỗng nhiên cười: “Ừm, nhất định lạc đường rồi! Vị lão học trưởng kia của ta, vẫn luôn như vậy, chúng ta… chờ y trở về, chờ y bước vào mảnh đất Ngân Nguyệt, đưa bọn ta rời đi…”
“Rời khỏi! Trở về!”
“Trở về!”
Tiếng rống chấn động thiên địa, hắc khải im lặng quan sát, nở một nụ cười, chỉ là… sâu trong nội tâm, tràn đầy bất đắc dĩ, tràn đầy tự trách, xin lỗi, thật sự xin lỗi, ta đang lừa các ngươi.
Quá lâu, quá lâu rồi!
Y sẽ không lạc đường lâu như vậy.
Lúc ngốc các ngươi, thật ra nơi đây cách với thế giới chủ rất gần, thậm chí có thể chạy đến trong nháy mắt, thậm chí có thể đưa nước của Cấm Kỵ Hải đến đây, thậm chí phát hình của thế giới chủ… nếu thật có thể đến đây, sớm đã đến rồi.
Thế giới chủ, có lẽ thật xảy ra chuyện!
Quay đầu, nhìn ra bên ngoài.
Dường như thấy được Lý Hạo, im lặng cười cười, một kẻ thú vị, có lẽ sẽ sớm trở thành trụ cột của thời đại này.
Có lẽ, có thể mở ra tinh môn thì sao?
Nhưng… như vậy thì đã sao?
Giây phút mở ra đó, có lẽ cũng chính là giây phút hủy diệt.
Tinh môn, có lẽ sẽ trở thành trở ngại cuối cùng.
Đang suy nghĩ, đột nhiên, có khôi lỗi quát: “Lão sư! Người tân võ sẽ không tuyệt vọng! Lão sư… người già rồi, gần đây, cứ hay thất thần, người không xứng làm lão sư, nhiệt huyết của chúng ta còn đó, chúng ta sẽ làm lão sư!”
“…”
Hắc khải không phản bác được, ta già rồi sao?
Có lẽ là vậy.
Gần đây quả thật trở nên đa sầu đa cảm.
Về phần học sinh muốn làm lão sư, cũng là chuyện bình thường, năm đó Nhân Vương chính là như thế, lũ nhóc này, ai nấy cũng lấy Nhân Vương làm gương, đều muốn vượt lên lão sư, tự mình làm lão sư, lão sư thì trở thành học viên… thật sự là một đám nhóc không nghe lời mà!
Tay vung lên, bốp một phát, áp đảo khôi lỗi vừa mới quát lên kia lăn ra đất, vỗ mạnh lên đầu khôi lỗi, đánh đến phần đầu bốc lên kim quang, lúc này mới chậm rãi nói: “Chờ ngươi có thể đánh bại ta, thì ngươi chính là lão sư, nếu không… ngoan ngoãn đi quét rác, những tên kia, đã phá vỡ một số đồ vật, đi tu sửa đê, mặt khác, nói với Lý Hạo lần này phạt hắn 450 khối đá năng lượng tu luyện, cộng với trước đó là vừa đúng 1000 vạn!”
“Được thôi!”
Từng tôn khôi lỗi bất đắc dĩ biến mất, lại bị đè bẹp rồi.
…