TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1499: Di tích cấp hai (6)

Trong hoàng cung.

Thiên Tinh vương trầm mặc không nói, có người thấp giọng mắng một tiếng: “Định Sơn vương thúc thúc… thật là… không có quy củ!”

Hoàng Thất đã nói lần này sẽ không tham dự, Định Sơn vương lại đến đó, rõ ràng không hề xem Thiên Tinh vương ra gì.

Thiên Tinh vương chỉ im lặng nhìn người nói chuyện kia, vị hoàng tử kia lập tức rụt đầu lại, hồi lâu Thiên Tinh vương mới chậm rãi nói: “Không sao, Bình Nguyên Vương đệ vẫn lạc, hắn có chút bất mãn… rất bình thường! Nhưng nếu Hoàng Thất muốn quật khởi lần nữa, hi sinh là không tránh khỏi! Hắn sớm muộn cũng sẽ hiểu mà thôi!”

Thiên Tinh vương không muốn nhiều lời, lão bỏ qua đề tài này, thản nhiên nói: “Chuẩn bị sẵn sàng, 5 ngày sau, nếu Lý Hạo không ra được, Cửu Ti đương nhiên sẽ xuất thủ đối với bọn người của Diêu Tứ, xem thử lần này, Ngân Nguyệt phải chăng còn có người đến…”

Bất luận kết quả như thế nào, đối với lão đều có lợi.

Chó cắn chó, chết sạch hết cũng được.

Tốt nhất là lưỡng bại câu thương!

Cảnh tượng như vậy, lão sẽ rất vui khi nhìn thấy.

Thất công chúa giờ phút này mở miệng nói: “Phụ hoàng, Lý Hạo ở Cửu Long Các đã dẫn đi một vài người của cổ viện …”

“Nếu Lý Hạo không ra được, vậy cứ âm thầm đánh chết bọn họ!”

Tuyệt đối không để lại cho Cửu Ti!

Lão cũng không tiếp tục nói gì, xoay người rời đi.

Bây giờ đã không nhìn thấy, cũng không cần phải nhìn nữa.

Mọi người thấy vậy, đều chờ lão đi khỏi, mới từ từ rời đi.

Mà Thiên Tinh vương tiến vào hậu uyển, một gốc cây nhỏ lan tràn đến, tinh thần dao động: “Đều vào cả rồi sao?”

“Ừm.”

Thiên Tinh vương khẽ gật đầu: “Lần này, không biết đã xuất động bao nhiêu yêu thực.”

Cây nhỏ dường như đang cười: “Nếu Lý Hạo kia dám ra tay, chắc chắn là có chỗ dựa… dù là thế nào, xem rồi hẵng nói.”

Dứt lời, lại nói: “Đại học võ khoa này… chưa chắc đã đơn giản, hi vọng sẽ không xuất hiện biến cố gì.”

“Không đơn giản sao?”

Thiên Tinh vương có chút cau mày: “Chỉ là một tòa đại học võ khoa quy mô cực nhỏ, thậm chí chỉ có cái tên thôi, Tài Chính Ti trước đó cũng không đạt được chỗ tốt gì…”

“Gọi là đại học võ khoa Viên Bình đúng không?”

“Ừm.”

“Ta cũng không quá chắc chắn… năm đó thành lập tòa đại học võ khoa này, cũng không có quá nhiều đặc thù, thế nhưng… năm đó vào thời điểm thành lập, thống soái Thiên Tinh quân từng qua đó chúc mừng… trong tình huống bình thường, một đại học võ khoa loại quy mô nhỏ thành lập, một vị sư trưởng đến chúc mừng đã là nể mặt, huống chi là quân Đoàn Trưởng!”

Dứt lời, lại nói: “Không chỉ như vậy, nếu ta nhớ không lầm, ngày đó… dường như ngay cả cường giả của bát đại chủ thành, đều có người đến đó chúc mừng! Trên mãnh đất Ngân Nguyệt, đại học võ khoa rất nhiều, thậm chí phía Ngân Nguyệt, có một số phân bộ của đại học võ khoa đỉnh cấp… nhưng trên Thiên Tinh đảo, nổi danh nhất có lẽ còn là đại học võ khoa Thiên Tinh, những cái khác đều là đại học võ khoa quy mô nhỏ … ngày mà đại học võ khoa Thiên Tinh thành lập, bát đại chủ thành cũng có người đến, nhưng đều là những kẻ yếu…”

Cây nhỏ dừng một lúc rồi mới nói tiếp: “Ngươi cũng biết, năm đó Thiên Tinh đảo chỉ là một mỏ quặng, toàn bộ vùng đất Ngân Nguyệt cũng chỉ là một trong số lĩnh địa của nhân tộc, cũng không phải là toàn bộ… có một số việc, ta cũng không rõ cho lắm, có lẽ… đối phương đến từ thế giới chủ kia?”

Thiên Tinh vương khẽ nhíu mày: “Ngươi đã từng mấy lần nhắc qua thế giới chủ, rốt cục là có ý gì? Chẳng lẽ toàn bộ vương triều, và vùng đất của Tứ Hải bát hoang, còn chưa phải là toàn bộ lãnh địa của cổ văn minh hay sao?”

Cây nhỏ dường như đang cười, lại như đang giễu cợt, cũng dường như đang nhớ lại.

“Ngươi phải biết… nơi đây… chỉ là vùng đất Ngân Nguyệt!”

Thiên Tinh vương lần nữa nhíu mày.

“Ngươi vẫn không hiểu, nơi đây, bát đại gia tộc, năm đó Lý gia là mạnh nhất, nhưng cũng chỉ là một trong những gia tộc của Đế Tôn mà thôi, cái gọi là Chiến Thiên Thành cũng chỉ là chi nhánh của đế tôn, năm đó cổ nhân vương chiến lực vô song, lại có vô số cường giả đi theo… sau khi thống nhất thiên hạ, im lặng ngàn năm, sau khi tái xuất, bèn chinh phạt những nơi xa xôi hơn …”

Nói đến đây, dường như có chút kiêng kỵ, không nói thêm gì nữa, chỉ nhắc nhở một câu: “Ngươi phải biết, tất cả mọi thứ, đều chỉ là bắt đầu, chỉ khi nào mở ra Tinh Môn, mới có thể thấy được cổ văn minh chân chính!”

“Bát đại gia, cái bọn họ bảo hộ chính là Tinh Môn … ngươi nói Ánh Hồng Nguyệt, nhất định phải tụ tập huyết mạch của bát đại gia, chỉ sợ cũng là vì mục tiêu này…”

Thiên Tinh vương trầm mặc không nói.

Hồi lâu, bỗng nhiên thấp giọng nói: “Trẫm… nhất định sẽ quét sạch tứ phương, khôi phục lại huy hoàng của cổ văn minh!”

“….”

Cây nhỏ không nói nữa, song trong lòng có chút trào phúng.

Huy hoàng của cổ văn minh sao?

Dựa vào ngươi?

Ngươi vĩnh viễn không hiểu, thời đỉnh phong của cổ văn mình, rốt cục huy hoàng cỡ nào!

Vùng đất Ngân Nguyệt, ngàn vạn đại quân, chỉ là đại tướng thống binh, những người tuyệt đỉnh cũng không dưới ngàn người!

Đó là một thời đại huy hoàng đến cỡ nào!

Mà bây giờ… trông cậy vào các ngươi, có thể khôi phục sự huy hoàng của cổ văn minh sao?