Đúng là nực cười!
Nó cũng không nói thêm nữa, là yêu thực thủ hộ của Hoàng Thất, gần quan thì được ban lộc, những năm này nó đã nhận không ít Thần Năng Thạch của Hoàng Thất, so với những yêu thực khác, nó khôi phục nhanh hơn một chút, lúc này mới miễn cưỡng bước qua di tích, kéo dài tinh thần lực đến nơi đây.
Nó không để ý những người khác, chỉ là có chút hiếu kỳ đối với đại học võ khoa Viên Bình.
Trong trí nhớ, tòa đại học này rất thần bí.
Số học viên bước ra cực kỳ ít, cho dù có bước ra, bình thường cũng sẽ không ở lại vùng đất Ngân Nguyệt, một đại học võ khoa nho nhỏ bình thường, nghe nói vào thời kỳ đỉnh phong, số học viên cũng không quá ngàn người.
“Nơi đó… có bí mật gì sao?”
Nó thầm nghĩ, cũng không giao lưu với Thiên Tinh vương nữa, rất nhanh thu hồi tinh thần lực, trở về di tích, dưới đất, trong một tòa đại điện rộng lớn, một gốc hoa hồng diêm dúa nở rộ.
Mà trong đại điện còn có một vị lão nhân ngồi xếp bằng ở giữa, thân mặc áo bào màu vàng.
Giờ phút này, trên thân giống như bị chín đầu xiềng xích khóa lại, không cách nào động đậy.
Sau khi cái tinh thần lực hóa thành cây nhỏ kia trở về, lão nhân bèn mở mắt: “Có thể phá vỡ không?”
“Tạm thời không thể, hai người kia không hề rời đi!”
Lão nhân nhíu mày, không nói thêm nữa, lại nhắm mắt.
…
Cùng lúc đó.
Bên trong di tích.
Lý Hạo cất bước tiến vào, nhìn thoáng qua tòa đại học võ khoa nhỏ bé này, có chút ngạc nhiên: “Nam Quyền nói rất nhỏ… không ngờ nó nhỏ như vậy!”
Chỉ là vài tòa lầu nhỏ lẻ loi.
Bốn phía, dường như đã xây lên tường viện.
Bầu trời tối đen như mực.
Trước cổng lớn của học viện, có mấy con rối đứng yên tại chỗ, cho Lý Hạo cảm giác không chút uy nghiêm, không chút khủng bố, cứ như tiến vào nhà trẻ vậy.
Giờ phút này, bên trong có người.
Nhưng cũng đã trốn đi, không lộ diện.
Lý Hạo cũng không thèm để ý, cất bước vào trong, bên tai, xuất hiện giọng nói của tiểu thụ, ở đây, tinh thần lực của tiểu thụ bắt đầu lan tràn, dường như có chút sợ hãi: “Lý Hạo… nơi đây… không nên ở lâu!”
Lý Hạo hơi xao động, vì sao chứ?
“Nơi đây… có đại khủng bố!”
Tiểu thụ dường như có chút run rẩy: “Ta đã cảm nhận được khí tức khủng bố… nơi đây… chưa chắc đã là vật vô chủ! Ngươi phải cẩn thận… không nên tùy tiện động vào một ngọn cây cọng cỏ nơi đây, ngươi có huyết mạch của kiếm tôn, có lẽ có thể tự vệ, nếu như không động vào bất kỳ vật phẩm nào ở đây… có lẽ sẽ không sao!”
Trong lòng Lý Hạo chấn động mãnh liệt.
Đại khủng bố sao?
Tòa đại học võ khoa nho nhỏ này, lại bị tiểu thụ nói thành đại khủng bố, phải biết cây nhỏ đi Chiến Thiên Thành, cũng không hề sợ sệt như vậy.
“Cái này… chẳng lẽ không phải đại học võ khoa sao?”
“Là…”
Tiểu thụ dò xét bốn phía, có chút sợ hãi nói: “Ta cũng không biết nguy hiểm đến từ nơi nào, cha ta có lẽ… có lẽ đã từng trải qua một số trường hợp như vầy, ta chỉ là từ sâu trong ký ức, cảm nhận được sợ hãi… ngươi phải cẩn thận, nguy hiểm lần này, chưa chắc là đến từ ngoại giới…”
Lý Hạo lập tức trở nên nghiêm túc.
Đây có thể là một vị yêu thực tuyệt đỉnh.
Mà đối phương, lại tràn đầy sợ hãi đối với nơi này.
Phụ thân của tiểu thụ, cũng đã từng là yêu thực thủ vệ của đế cung.
Cũng đã từng gặp những đại nhân vật đỉnh cấp!
Lý Hạo lần nữa nhìn vào trong sân, vẫn an tĩnh hiền hòa như cũ, bốn tòa tiểu lâu đứng lặng, nhìn kĩ lại… bố trí của lầu nhỏ, ngược lại là có chút giống đôi mắt, chiếc mũi và cái miệng của con người.
Hắn không nói gì, nhanh chóng bước vào bên trong, truyền âm cho những người khác: “Cẩn thận, không nên động vào bất kỳ vật gì nơi đây… có lẽ sẽ có phiền phức lớn! Tài Chính Ti nhường lại di tích này… chưa chắc là có chỗ tốt gì!”
Mấy người Thiên Kiếm cũng có chút run rẩy, ai cũng không nói chuyện, nhanh chóng đi theo Lý Hạo, tiến vào bên trong.
…
Cùng lúc đó.
Tài Chính Ti.
Lưu Vân Thanh dựa vào ghế, nhìn về ngoại ô phía tây, bên tai truyền đến giọng nói của phụ thân: “Bên di tích kia, có phải từng có cường giả chết hay không?”
“Tại sao phụ thân lại nói như vậy?”
“Ta nhớ lần trước, ngươi và Lưu Dương cùng đi, Lưu Dương đến nay vẫn chưa đi ra… có phải đã chết rồi không?”
“Ừm.”
Lão Ti trường trầm mặc, hồi lâu mới nói: “Quả nhiên, ta đoán đúng! Xem ra, ngươi vẫn là không cam tâm… thôi đi, mọi thứ xem như không biết, đây chẳng qua là một tòa di tích cấp hai, tin tức về Lưu Dương, người biết chuyện toàn bộ diệt khẩu là được!”
“Hiểu rõ.”
Lưu Vân Thanh cũng không nói gì, chỉ nhếch môi cười.
Lý Hạo, Cửu Ti, Hoàng Thất, tam đại tổ chức…
Lần trước, tập đoàn Tứ Hải bị diệt, người cầm đầu là Lý Hạo, nhưng những người kia cũng không phải là thứ tốt lành gì!
Lần này… đều đi ăn phân nha!
Chết sạch là tốt nhất!
Di tích cấp hai ư?
Nhìn quy mô, đúng là một nơi cũ nát, nhưng đến lúc đó các ngươi sẽ biết, rốt cục khủng bố cỡ nào!
Gã đứng lên, cười cười, nhìn về phía Tuần Kiểm Ti, lại nhìn về phía Quân Pháp Ti và Hành Chính Ti, có chút tiếc nuối, 3 Ti này lại không có cường giả đến đó, nhất là Tuần Dạ Nhân, một tên cũng không có đi.. thật sự là… đáng tiếc!