Không có bất kì lời nào, cũng không có bất kỳ câu hỏi nào, chỉ một câu nói, đi thôi!
Dường như sớm đã nhìn thấu tất cả, nhìn thấu bản chất, đến đây chỉ vì giết người.
Lý Hạo nhìn Thiên Kiếm, hắn đã gặp vị này 3 lần.
Lần thứ nhất, tại đông hải, đối phương một kiếm đánh lùi lão Định Quốc Công.
Lần thứ hai là tại Thiên Tinh hải, một kiếm giết một vị cường giả cấp Thần Thông, ba đại trưởng lão của Hồng Nguyệt vây giết một mình lão, vẫn là bị lão chém chết một người, có thể thấy được thực lực cường hãn, không có gì có thể so sánh.
Hôm nay, lão lại đến đây.
Cũng không nói lời thừa thải, đến liền nói, đi!
Lý Hạo bật cười.
Thiên Kiếm!
Vị cường giả hoành hành ở Trung Bộ này, lại đến rồi.
“Thiên Kiếm tiền bối…”
“Không đi sao?”
Thiên Kiếm nhìn hắn, có chút nghi hoặc: “Trong di tích, còn có sức để đánh một trận, bên ngoài di tích… nhìn thì có vẻ thoải mái, thực ra còn nguy hiểm hơn! Một khi thực lực quá mạnh, có thể sẽ khiến cho Hoàng Thất và mấy vị lão già của Cửu Ti cùng nhau xuất thủ vây giết… ngược lại trong di tích, nguy hiểm lớn, nhưng… kẻ địch không biết sâu cạn, ngược lại có thể xem như cơ hội để đánh cược một lần!”
Lão ít nói chuyện, nhưng mỗi một câu đều đâm trúng trọng điểm.
Ở bên ngoài, nhìn thì dường như an toàn hơn bên trong, nhưng thực tế không phải vậy, không cẩn thận sẽ giống như lần trước, khiến cường giả các phương cùng nhau xuất thủ.
Bên trong, có lẽ sẽ gặp phải phiền phức rất lớn… nhưng dù giết hết kẻ địch bên trong, bên ngoài cũng không biết, sẽ rất khó có gặp thêm rắc rối.
“Vậy thì tính thêm Thiên Kiếm tiền bối!”
Lý Hạo bậtcười.
Cũng không nói gì: “Vậy chỉ 4 người chúng ta!”
Quang Minh Kiếm muốn mở miệng, Lý Hạo ngắt lời: “Chỉ mấy người chúng ta mà thôi, Quang Minh Kiếm tiền bối và Ngọc Tổng quản nên lưu lại đây, ta sẽ để Nam Quyền tiền bối ở lại… các ngươi ở bên ngoài phối hợp quân Liệp Ma, phòng ngừa xảy ra biến cố, cùng với Diêu Bộ Trưởng, Chu Thự Trưởng… hẳn đã đủ rồi.”
Nói xong, lấy ra một cái bình: “Đây là 100 giọt nước suối sinh mệnh… nếu như cần giải phong, hãy dùng nó trước, lần này ta đi, chỉ sợ 5 ngày sau mới có thể trở về.”
Nói xong, đã lấy ra một cái bình nhỏ giao cho Chu Thự Trưởng: “Đây cũng là 100 giọt nước suối sinh mệnh, nếu như thời điểm thật sự cần thiết, nếu như hai vợ chồng Dương Sơn và Tần Liên đồng ý bán mạng… hãy trợ giúp bọn họ tấn cấp Thần Thông, đủ để bọn họ vững chắc Thần Thông cảnh!”
200 giọt!
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, tên này xài sang thiệt!
Chu Thự Trưởng cũng kinh ngạc, liếc nhìn Lý Hạo.
Rốt cục ngươi dùng bao nhiêu Thần Năng Thạch để đổi lấy 1 giọt nước suối sinh mệnh vậy?
Cho ta 200 giọt, bây giờ lại đưa thêm 200 giọt, gần đây Lý Hạo tu luyện, cho quân Liệp Ma tu luyện… trước trước sau sau, cũng đã bỏ ra khoảng 100 giọt nữa?
Thoáng cái, đã dùng hết 500 giọt.
Ngươi rốt cục giàu có đến cỡ nào?
Lý Hạo kỳ thực muốn nói, cũng không nhiều lắm, lần này thực sự không còn bao nhiêu nữa, trước mắt trong tay cũng chỉ có hơn trăm giọt mà thôi.
Thật sự sắp hết rồi!
Đừng thấy không ít, thế nhưng… lần này mấy vị đi vào, hắn không nói, Hồng Nhất Đường không nói, không thể không lưu cho Hầu Bộ Trưởng và Thiên Kiếm?
Lần này, nếu như không thể lấy được 100 triệu khối Thần Năng Thạch này, như vậy hắn sẽ thua thiệt rất lớn!
Phải biết, những giọt nước suối sinh mệnh này của ta, cũng có thể bán được 10 vạn Thần Năng Thạch một giọt… mặc dù có lẽ sẽ không ai mua, nhưng bán 4 – 5 vạn, khẳng định sẽ có người mua.
Mơ ước muốn dùng nước suối sinh mệnh để tắm kia, lại phải chờ thêm một khoảng thời gian.
Lúc này, Quang Minh Kiếm khẽ nhíu mày, Ngọc Tổng quản cũng có chút bất mãn.
Làm sao, ghét bỏ những người yếu như chúng ta hay sao?
Nhất là Quang Minh Kiếm, mụ cũng là võ sư đỉnh cấp, đi theo Lý Hạo đã hấp thu không ít năng lượng, ám hệ cũng hấp thu nhiều, bây giờ trong chín mạch, nàng cũng đã bão hòa tám, còn một đầu sau cùng trong chín mạch vẫn chưa bão hòa, nhưng cũng sắp rồi.
Thực lực như vậy dù không giải phong, tuy rằng không địch nổi Thần Thông, nhưng chênh lệch cũng không phải quá lớn.
Một khi giải phong… tất nhiên sẽ là chiến lực của một vị Thần Thông.
Thần Thông ngươi cũng dám coi thường hay sao?
Trong lòng thầm phần nàn, song mụ cũng không nói gì nữa.
Mà Lý Hạo, nhìn về phía 3 người kia, cười nói: “Chư vị… vậy hãy… đi một chuyến!”
“Đi!”
Dứt lời, 4 người giống như gió lốc, trong nháy mắt biến mất.
Phía sau, một con chó lớn lặng lẽ không lên tiếng, cũng trong nháy mắt biến mất, giờ Hắc Báo càng thêm lười nhác, nhưng mỗi khi đến thời khắc này, gan của Hắc Báo liền trở nên rất lớn, mặc kệ nguy hiểm bao nhiêu, nó đều sẽ đuổi theo.
Cũng chỉ có như vậy… chỗ tốt mỗi lần có được, đều không thiếu phần nó.
Sau khi đi ra từ Chiến Thiên Thành, phàm là Lý Hạo tu luyện, bất kỳ lần nào Hắc Báo cũng sẽ không bao giờ vắng mặt, nhưng thực lực của nó dường như mãi vẫn giậm chân tại thời khắc vừa mới bước ra khỏi Chiến Thiên Thành, không có chút dao động nào.
4 người 1 chó, trong nháy mắt biến mất.
…