TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1468: Lấy lý phục người, lấy lực phục người (6)

Diêu Tứ nhìn hắn: “Ngươi đừng đem mục tiêu của mình nói quá cao như vậy, nói như mình giống như là thánh nhân… ngươi không phải, ta cũng không phải, nhưng ta ít nhất sẽ không bao giờ liên lụy người khác!”

“Lý Hạo ngươi từ trước đến giờ, đã liên lụy bao nhiêu người? Không tính những người khác, chỉ riêng Hồng Nhất Đường từ đỉnh cấp võ sư đã trở thành siêu năng Thần Thông, đối với võ sư mà nói, đây chính là ác mộng…”

Lý Hạo hừ lạnh: “Tiến vào siêu năng là ác mộng hay sao? Vậy thì năng lực chịu đựng của Diêu bộ thật sự là nhỏ, võ sư như vậy, không làm cũng được!”

“Ha ha!”

Diêu Tứ cười nói: “Khẩu khí đúng là lớn! Hay là ngươi cảm thấy, ngươi giết Hồ Khiếu còn mạnh hơn ta sao? Hồ Khiếu bị ngươi giết chết, cũng có chút bất ngờ, cũng có phần do ta đã quấn lấy đối phương, ngươi không thực sự cho rằng, ngươi có thể nhẹ nhõm mà giết chết Hồ Khiếu như vậy chứ?”

Lý Hạo nhìn lão, lúc sau mới nói: “Cho nên nguyên nhân khiến Diêu bộ cứ mãi không đáp ứng, đầu tiên là do ta quá yếu, thứ hai là cảm thấy ta không cách nào địch nổi Cửu Ti và Hoàng Thất, thứ ba chính là nguyên nhân vì ta đã bước vào siêu năng, cảm thấy ta không còn tiềm lực gì nữa hay sao?”

Diêu Tứ không nói gì.

Đúng là lão đã bị những nguyên nhân này ảnh hưởng.

Lão không thể để cho Tuần Dạ Nhân cứ như vậy đi theo Lý Hạo vào trong vực sâu được.

Lý Hạo chắc chắn sẽ thua!

Đúng là vậy, lão không phải hành động theo cảm tính, cũng không phải vì Lý Hạo muốn đoạt quyền, những cái đó vốn dĩ không đáng kể, mấu chốt chân chính là ở chỗ Lý Hạo không thể mang đến hi vọng cho mọi người, không có hi vọng, vậy cũng chỉ còn lại tuyệt vọng mà thôi.

Lão phải có trách nhiệm với Tuần Dạ Nhân.

Những người như Tiểu Diệp sùng bái mù quáng Lý Hạo, điều này tuyệt đối không được, sớm muộn cũng sẽ xảy ra chuyện lớn.

Không chỉ riêng mình, bọn người Hầu Tiêu Trần, cũng không để tâm cho lắm, là vì bọn họ biết được Lý Hạo làm như vậy, không khác gì tự tìm diệt vong, cho nên Ngân Nguyệt cũng không hề cổ vũ, cũng không phản đối, chỉ là thuận theo tự nhiên.

Lý Hạo cười, hắn biết.

Cho nên, lần này tới, hắn đã chuẩn bị kĩ càng.

Không đơn giản như vậy, trước đó Ngân Nguyệt cũng không coi trọng chính mình, lời nói trước đó của Chu phó Thự Trưởng chính là minh chứng rõ ràng nhất.

“Diêu bộ, vậy nếu ta có thể đánh bại lão, phải chăng có thể đại biểu cho cái gì?”

Diêu Tứ cười nói: “Đánh bại ta thì như thế nào? Ngươi cho rằng không còn ai mạnh hơn ta hay sao, thực lực của ta không yếu, ta cũng biết, nếu như ta không giải phong, đại khái mạnh hơn những Thần Thông không ổn định kia một chút, nhưng nếu giải phong, chắc có thể sánh được với Thần Thông ổn định, còn nếu giải phong thêm chút… hai hệ Thần Thông đỉnh cấp chưa chắc là đối thủ của ta, còn nếu như ta có thể đứt đoạn khóa siêu năng, ba hệ ta cũng không sợ!”

“Nhưng.. thì đã làm sao?”

Lão tự cười nhạo một tiếng: “Chờ đến lần khôi phục thứ hai, nhân vật đi ra là người như thế nào, ngươi biết được sao?”

“Biết!”

Lý Hạo bình tĩnh nói: “Xé rách hư không, xuyên thẳng qua ngàn dặm, chính là tuyệt đỉnh! Phía trên tuyệt đỉnh, có lẽ còn có cường giả… vậy thì đã sao chứ?”

“Đã là sao chứ?”

Diêu Tứ cười nói: “Nếu ngươi đã biết, sao còn tự tin như vậy, là bởi vì Chiến Thiên Thành sao, Lý Hạo, ngươi sẽ không thật sự cho rằng, Chiến Thiên Thành sẽ ủng hộ ngươi chứ? Bản thân Chiến Thiên Thành cũng khó bảo đảm!”

“Không, ta trước giờ không nghĩ sẽ dựa vào người khác, từ lúc bắt đầu cho tới bây giờ, cái ta dựa vào, chỉ duy nhất một lần là sư phụ mà thôi… về sau, ta đều tự cứu mình, tự bảo vệ, tự cường!”

Hắn nhìn về phía Diêu Tứ: “Bao gồm cả lần trước, dù chư vị không đến, ta cũng không sợ! Cửu Ti tuy mạnh, thì đã sao chứ? Ngày đó ta bộc phát, có thể giết Hồ Khiếu, nếu như không có những người khác, ta giết Hồ Khiếu xong sẽ trốn đi, rồi lại quay về, lại giết, ta sẽ trở thành một sát thủ tồn tại trong bóng tối, rốt cục ai sẽ sợ ai, vậy còn chưa chắc!”

Lý Hạo nhìn Diêu Tứ: “Ngày đó viện binh của chư vị đến, chỉ có thể nói, cho ta một lần cơ hội để chính diện tác chiến, chứ không phải là không có chư vị, Lý Hạo ta sẽ mặc cho người ta xâu xé!”

Diêu Tứ lạnh lùng nhìn hắn: “Như vậy bọn ta xuất thủ là sai hay sao?”

“Cũng không phải như vậy!”

Lý Hạo nhìn lão: “Vậy chỉ có thể nói, máu của Diêu bộ chưa đủ lạnh! Ngươi xuất thủ không phải là vì Lý Hạo ta, mà là vì thiên hạ này!”

“Nói đùa!”

Diêu Tứ hừ lạnh một tiếng, ánh mắt bất thiện: “Ra ngoài!”

Lão không muốný nói chuyện với Lý Hạo, quá phách lối.

Lý Hạo của hôm nay, lão không thích chút nào.

Cuồng vọng tự đại!

Cũng từ lần thắng lợi trước, Lý Hạo có chút cuồng vọng, hắn thậm chí đã quên, lần trước cũng không phải là toàn thắng, nếu không có Hoàng Thất kìm chế, lần trước sẽ có rất nhiều người Ngân Nguyệt của bọn hắn phải chết.