Lý Hạo nhìn lão: “Ta biết suy nghĩ trong lòng của Diêu bộ, cảm thấy Lý Hạo ta đã trở nên cuồng vọng vô tri…”
“Ngươi biết thì tốt!”
Diêu Tứ nhíu mày: “Người trẻ tuổi có thể tự tin, nhưng không được tự đại, ngươi đã thấy qua thiên địa rộng bao nhiêu, sao còn dám phách lối như vậy?”
“Thiên địa mà ta biết, chắc chắn rộng lớn hơn Diêu bộ!”
“…”
Diêu Tứ có chút tức giận, buông chén trà xuống, nhìn Lý Hạo, ánh mắt có chút lạnh lùng, Lý Hạo như vậy, lão thật sự không thoải mái.
Lý Hạo bình tĩnh dị thường: “Ta đã từng gặp qua một kiếm phá vỡ trời xanh của tiên tổ! Ta cũng đã nhìn thấy Nhân Vương giết thiên đế! Ta cũng thấy qua đế tôn muốn chiếm lấy Chiến Thiên! Ta đã gặp qua rất nhiều rất nhiều, những điều ta thấy, chắc chắn phải nhiều hơn, mạnh hơn Diêu bộ!”
“Ta đã thấy qua tinh không phá diệt, vũ trụ phá toái, ta gặp quá nhiều… cường giả quá mạnh, Nhân Vương ham muốn giết chóc, ai không phục liền giết ngay tại chỗ… Diêu bộ, ngươi nói, thiên địa mà ta đã thấy, có rộng lớn hay không?”
Diêu Tứ tái mặt, nhìn sững Lý Hạo.
Hồi lâu, chậm rãi nói: “Đúng là không nghĩ tới, chỉ là… nếu ngươi đã gặp qua, còn có thể tùy tiện như vậy sao? Lý Hạo, ngươi đang suy nghĩ gì thế?”
“Ta đang nghĩ… vạn sự đều có khởi đầu, không ai nguyện ý làm khởi đầu này, vậy ta sẽ làm! Diêu Tứ ngươi không chịu, vậy ta sẽ đứng ra, có gì không thể chứ?”
Diêu Tứ lạnh lùng nói: “Ngươi cảm thấy kiến thức của ngươi nhiều, thì có thể bất chấp nguy hiểm, bất chấp uy hiếp, bất chấp mọi thứ hay sao?”
“Không, kiến thức ta nhiều, thực lực của ta cũng mạnh, trên đời bây giờ, ngoại trừ những người còn chưa thể ra ngoài kia, ai có thể địch nổi Lý Hạo ta chứ?”
“Càn rỡ!”
Diêu Tứ nổi giận: “Ngươi có biết lão Ti trưởng của Hành Chính Ti của Cửu Ti rốt cục mạnh đến mức nào không? Ngươi có biết Thiên Tinh vương rốt cục mạnh đến mức nào không? Ngươi có biết Ánh Hồng Nguyệt rốt cục mạnh đến mức nào không? Cái gì ngươi cũng không biết mà dám nói bản thân vô địch hay sao?”
Đương kim thiên hạ, ai dám nói mình vô địch chứ?
Ánh Hồng Nguyệt cũng không dám!
Lý Hạo ngươi, say rồi hay sao, mà dám nói bản thân là vô địch?
Lý Hạo cười cười.
Vung tay lên, một chiếc gương hiển hiện, bao trùm bốn phía, trong nháy mắt bao trùm đối phương, Diêu Tứ khẽ giật mình, nhưng lại không nhúc nhích, chỉ là lạnh nhạt nhìn Lý Hạo: “Ngươi muốn sao đây? Ngươi muốn dùng võ lực ở đây để ép ta nhường vị sao? Ngươi đã nghĩ quá nhiều rồi! Lý Hạo, lão phu hôm nay liều mạng đứt đoạn khóa siêu năng, cũng phải cho ngươi biết, cái gì mới thật sự là võ sư đỉnh cấp!”
“Bộ Trưởng nếu không phục… vậy Lý Hạo… phải dùng lực để phục người thôi, không có gì cả, so võ lực càng có sức thuyết phục hơn, võ sư các ngươi, luôn luôn coi thường anh hùng thiên hạ!”
Lý Hạo cười lạnh.
Sau một khắc, ngoài ý muốn của Diêu Tứ, tay trái phong lôi, tay phải thì trong nháy mắt đã hiện ra thủy hỏa thần văn.
Tứ hệ Thần Thông, trong nháy mắt dung hợp làm một.
Kiếm ý hiển hiện!
Vô sinh kiếm ý!
Tinh Không Kiếm hiện ra, một kiếm chém xuống, năng lượng bốn hệ bộc phát, ầm!
Diêu Tứ tung quyền, vẻ mặt rung động!
Ầm!
Tiếng nổ lớn phát ra, rầm một tiếng, Diêu Tứ bay ngược ra ngoài, ói máu, sau đó, sờ lên yết hầu, trên đó có một vết rách, máu không ngừng chảy ra.
Thủy hỏa phong lôi, nổ tung trong cơ thể của lão, ngũ tạng trong nháy mắt bị trọng thương.
Phụt!
Máu tươi phun ra, lão nhìn Lý Hạo, giờ đụng nát tường của phòng, đụng đến nỗi mãnh vỡ của chiếc gương có thể ngăn cản Húc Quang thuế biến kia, cũng có chút chấn động.
Lão cũng không để ý, lão chỉ kích động mà nhìn Lý Hạo.
Hồi lâu, không ngừng thổ huyết, khó khăn nói: “Tứ hệ… Thần Thông!”
“Vì sao… vì sao … ta lại không cảm giác được gì… thủy hỏa dao động…”
Lão lại ho, phun ra máu xen lẫn mảnh vỡ nội tạng.
Lý Hạo tiện tay hất ra một chút kiếm năng, tuôn vào bên trong cơ thể của Diêu Tứ.
Hắn nhìn Diêu Tứ: “Tại sao nhất định phải có dao động?”
“Ngươi… còn có thể dùng kiếm ý…”
Diêu Tứ nhìn hắn, vẫn còn có chút điên cuồng: “Vì sao?”
“Vì sao ư?”
Lý Hạo cười cười: “Thần Bí Năng từ trong khóa siêu năng sinh ra, khóa siêu năng cũng là lực lượng của bản thân, ta dùng lực lượng của mình, phát huy ra kiếm ý thì có gì là không thể? Ai nói siêu năng nhất định sẽ yếu, ai nói lực lượng của siêu năng chỉ có thể dựa vào vật bên ngoài? Ai nói, Lý Hạo ta không thể nạp siêu năng nhập thể, biến hóa để cho bản thân sử dụng chứ? Tân võ có thể mở ra tân võ chi đạo, Lý Hạo ta, vì sao không thể tiến thêm một bước kia chứ?”
“…”
Diêu Tứ im lặng, khó khăn mà bò lên, ho vài tiếng, nhìn về phía Lý Hạo.
Giờ phút này, lão không biết nên nói gì nữa.
Lão vừa nãy cũng không giải phong, nhưng cũng có lực lượng Thần Thông, nhưng cũng bị một kiếm của Lý Hạo xém chút giết chết… không, nếu không vì Lý Hạo thủ hạ lưu tình, lão đã bị giết chết!
Lão biết, cho dù chính mình có triệt để giải phong, cho dù đứt đoạn toàn bộ khóa siêu năng, cũng chưa chắc có thể địch nổi Lý Hạo.
Lực lượng của tứ hệ Thần Thông!
Lão cười khổ.
Lý Hạo nói, đương kim trên đời còn ai có thể địch nổi hắn?
Lão nói rất nhiều người, thậm chí bản thân giải phong cũng có thể trấn áp được Lý Hạo!
Nhưng Lý Hạo đã cho lão một đòn cảnh cáo.
Võ lực, cũng không phải duy nhất.
Cái khiến lão càng rung động hơn… Lý Hạo đã bước ra con đường hoàn toàn khác biệt.
Hắn… có thể nạp siêu năng nhập thể sao!
Cái này… có lẽ đương kim trên đời chỉ có hắn mới có thể làm được, lão không dám tin, cũng không thể tin.
“Cái này… là lão sư ngươi… chỉ điểm ngươi sao?”