TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1445: Dục hỏa trùng sinh (1)

Không chạy xa lắm, là đang ở phía sau đại viện hoang tàn kia, Lý Hạo nói bế quan thì sẽ thật sự bế quan mà không quản bất cứ chuyện gì ngoài cửa nữa.

Giờ phút này Lý Hạo đang toàn lực hấp thu hai loại thuộc tính, quang minh cùng hắc ám.

Những ngày gần đây hắn vẫn luôn hấp thu hai loại năng lượng này, hai đầu khóa nhỏ giống như du long, đang du đãng trong thể nội.

“Lại phá thêm hai đầu khóa siêu năng, có lẽ sẽ không cường đại bằng phá bốn đầu khóa siêu năng của ngũ tạng, nhưng hẳn là so với phá ba đầu của ngũ tạng sẽ mạnh hơn…”

Khóa siêu năng quang ám vẫn đang du động.

Giờ phút này Lý Hạo suy tính là, nếu phá vớ khóa siêu năng, tiềm năng mà hai cái này thả ra thì nhục thân của mình có thể chịu được hay không chứ?

Có thể tăng thêm bao nhiêu thực lực?

Thân thể và nhục thân của hắn có thể chịu đựng lần bộc phát năng lượng tiếp theo không?

Còn nếu như chỉ đơn độc phá nát một đầu, có thể sẽ khiến lực lượng mất cân bằng hay không?

Từng cái ý niệm hiện ra trong đầu, lại nhớ đến một số cách nghĩ và suy đoán trước đó, phải chăng lần này cùng nhau thử xem?

“Trước tiên không được phá nát tất cả, mà là phá bỏ một chút trước để phóng thích năng lượng, giống như giải phong vậy… sau đó lại thử phong bế lại!”

Từng cái ý tưởng hiện ra trong đầu của Lý Hạo.

Lý Hạo cũng là người có tính can đảm, hoặc giả nói, hắn giờ phút này cũng không sợ phá vỡ khóa siêu năng nữa, bởi vậy nên trong lòng có lực lượng, lá gan cũng to lớn hơn.

“Phốc!”

Một ngụm máu tươi phun ra ngoài, sau một khắc tinh thần lực dung nhập trong đó, thần ý và khí huyết đều đưa vào.

Giống như Huyết Đao Quyết hội tụ huyết nhục.

Dựa theo thủ pháp trong Kim sách, Lý Hạo vô căn cứ ngưng tụ ra hai cái chữ lớn.

Phá, Công!

Lấy khí huyết và tinh thần làm cơ sở, phác họa ra hai chữ to, hai cái chữ to này trong lúc mơ hồ phát ra ánh sáng.

“Ngưng tụ khí huyết tinh thần, khiếm khuyết bản nguyên chèo chống…”

Cổ võ, lúc này nên hội tụ bản nguyên chi lực mới có thể khiến cho hai chữ lớn này càng cường đại hơn, thiếu mất bản nguyên chi lực, tuyệt học cường đại nhất trong cổ võ của Trấn Tinh thành, lúc này đối với Lý Hạo mà nói cũng rất tầm thường.

Lực công kích như vậy, có lẽ còn không bằng đao ý mà Huyết Đao Quyết hội tụ thành.

“Nếu là như vậy, quá yếu ớt rồi…”

Trong lòng Lý Hạo thầm nghĩ, nghĩ tới điều gì đó, sau một khắc, thể nội đột nhiên có hai cỗ lực lượng bạo động, một cỗ là phong, một cỗ là lôi.

Phong lôi hội tụ!

Một giây sau phong lôi tách ra, hai cỗ năng lượng tràn vào bên trong hai chữ to kia, chữ Phá lôi đình lấp lóe, chữ Công thì gió lốc nổi lên bốn phía.

“Chia cắt Thần Thông trong thể nội, dung nhập vào bên trong hai cái chữ to, tốt nhất có thể củng cố nó…”

Nhưng Lý Hạo thử một chút, lại cảm thấy có chút khó chịu.

Vốn dĩ hai chữ Công và Phá cũng dường như có chút không hợp với thuộc tính phong lôi.

Lý Hạo rơi vào trong trầm tư.

Tuyệt học của Trấn Tinh thành, mỗi một loại tuyệt học nhìn thì không khác biệt lắm, đều là đại biểu cho một con đường võ đạo, mà không phải là chấp vá lung tung ra một chữ.

Công, đại biểu cho chiến pháp cuồng dã không chết không thôi của Trần gia Tân Võ.

Phá, đại biểu cho Tưởng gia của Tân Võ, ý nghĩa phá diệt trong phá diệt vạn vật, chiến đạo chỉ có duy nhất là phá.

Hạch tâm đều là đại đạo chi lực của lão tổ những gia tộc đó, cái mượn dùng cũng là đại đạo chi lực, vốn không chỉ đơn thuần là mấy chữ mà thôi.

“Đạo... chữ, …lấy chữ dung đạo!”

Lý Hạo dường như đã hiểu rõ gì đó, cảm nhận được hai cái chữ to và thuộc tính phong lôi của mình dường như có chút không hợp, trên đại thể cũng hiểu rõ, không phải do phương pháp không đúng, mà là lực lượng dung nhập không đúng, không xứng đôi!

“Cho nên, phải xứng đôi với con đường này, mới có thể dung nhập với chữ này…”

“Phong lôi cũng tốt, công phá cũng được, chỉ là mỗi loại vật dẫn, đại biểu cho một con đường khác nhau!”

Lý Hạo giờ khắc này lại có chút ý tưởng mới.

Nếu đã như thế, vậy ta phác họa hai chữ ‘Phong’ và ‘Lôi’, để dung nhập thuộc tính phong lôi có được không?

“Lấy lực lượng Thần Thông để phác họa, thuận theo tự nhiên, có được hay không?”

Tuyệt học của Trấn Tinh thành, không phải là như vậy hay sao?

Hắn nắm hai quyển kim sách, đối với loại thủ đoạn này cũng không lạ cho lắm, tuyệt học của hai nhà, mấu chốt ở chỗ một cái ý, thuận tâm ý ta, lấy ý khắc chữ, dung đạo nhập chữ.

Đây cũng là tuyệt học cao cấp nhất của cổ võ mà cho đến trước mắt Lý Hạo có thể tiếp xúc được.

Trong lòng có ý nghĩ, có manh mối thì Lý Hạo không do dự nữa, trong nháy mắt đập đổ để làm lại.

Hai chữ ‘Phá’ và ‘Công’ trong nháy mắt vỡ nát, khí huyết chảy ngược trở về, Lý Hạo hấp thụ một chút kiếm năng, thôn phệ một giọt nước suối sinh mệnh để khôi phục thương thế của bản thân.

Cũng như Thất Đoàn Trưởng đã nói, dù sao ngươi cũng sẽ không chết, cứ thử thêm vài lần là được.

Sau một khắc, khí huyết trong cơ thể lần nữa hội tụ.

Lần này, vừa mới bắt đầu đã có lực phong lôi hội tụ mà đến, siêu năng ba động, năng lượng tràn lan, lấy siêu năng của Thần Thông làm cơ sở.

Trong lúc mơ hồ, một chữ to dần dần thành hình.

Phong!

Bốn phía, cuồng phong gào thét, dường như hội tụ Thế của thiên địa, sau một khắc có một tiếng răng rắc, cuồng phóng rít gào, chữ trong không trung vỡ nát, Lý Hạo phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt mờ mịt.

Vì sao… lại bị vỡ nát chứ?

Ta đã dựa theo tuyệt học của Trấn Tinh thành, trình tự không có gì khác biệt, chỉ là cấu tạo của cơ sở lực lượng không giống, tại sao lại bị phá vỡ rồi?