Phía trước.
Chu phó Thự Trưởng đang bận rộn, Hồng Nhất Đường cũng vừa trở về, đang giải thích gì đó với con gái của mình.
Bỗng nhiên, hai người đều nhìn về phía hậu phương.
Một làn gió nhẹ nhàng lướt qua.
Phảng phất xen lẫn mùi máu tươi.
Hai người hơi nghi hoặc một chút, Hồng Nhất Đường nhìn về phía sau có chút cổ quái, Lý Hạo đang làm gì vậy?
Thần Thông phong hệ hay sao?
Cái gọi là Thần Thông, chính là lực siêu năng dẫn dắt lực thiên địa cũng không phải đơn độc là lực lượng của bản thân, mà là liên kết với lực lượng ngoại giới, hình thành sự cộng hưởng của lực lượng, đó chính là Thần Thông.
Ngũ Thế của Viên Thạc đại thành, liên kết với lực lượng của thiên địa ngoại giới, trận chiến với Từ Khánh ngày đó, liền có Thế của Thần Thông.
Đương nhiên, Viên Thạc không cho rằng đó là Thần Thông mà thôi.
Theo Hồng Nhất Đường, Thần Thông chính là như vậy, lấy nhỏ đẩy lớn, lấy lực lượng của bản thân thôi động lực lượng ngoại giới, lấy một biến mười, trong chớp mắt trở nên cường hãn hơn rất nhiều, đó chính là Thần Thông!
Thần Thông là từ trong ra ngoài.
Lý Hạo hiện giờ đang làm gì thế?
Tu luyện Thần Thông sao?
Hay là đang thuần thục Thần Thông?
Có cần làm thế hay không?
Hồng Nhất Đường mãi nhìn về phía sau, Hồng Thanh bên cạnh bất mãn nói: “Cha, người còn chưa nói, vì sao người lại mạnh như vậy chứ?”
“Tùy tiện luyện tập thì đạt như vậy thôi!”
Hồng Nhất Đường qua loa một câu, tùy ý nắm lấy một luồng gió, gió nhẹ lướt qua, dường như lưu lại chút lực lượng, y cảm thụ một chút, cũng không cảm nhận được quá nhiều chỗ đặc thù.
Có chút không hiểu Lý Hạo đang làm gì, tên kia bế quan vì muốn mở ra nhiều khóa siêu năng hơn hay sao?
Thuộc tính phong lôi, hắn đã sớm mở ra rồi mà.
…
Chu phó Thự Trưởng cũng cảm ứng một phen, giống như đang suy nghĩ gì đó, hồi lâu sau lắc đầu, không tiếp tục suy nghĩ.
Vừa mới trong nháy mắt đó, Lý Hạo dường như Thần Thông thất bại.
Thế nhưng… Thần Thông thất bại, còn gọi là Thần Thông cảnh hay sao?
Tình huống là như thế nào?
Lão cũng không hiểu cho lắm.
…
Mà Lý Hạo cũng là mờ mịt.
Tại sao lại bị phá vỡ chứ?
“Sức gió quá mạnh sao? Cơ sở cố hóa không đủ? Hay là vì nguyên nhân khác?”
Kỳ quái!
Lý Hạo rơi vào trong trầm tư, do lực lượng quá tán loạn hay sao?
Hay là như thế nào?
“Khí huyết, tinh thần, năng lượng, lộ ra quá mức lộn xộn, không cách nào dung hợp đúng không?”
Trong nháy mắt , hai môn bí thuật “Huyết Đao Quyết” và “Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật” in vào trong óc, hai cái này đều có hiệu quả dung hợp, nhưng phải sử dụng hai cái này như thế nào trong Thần Thông chứ?
Hắn vốn dĩ chỉ muốn làm một thứ gì đó, để ngăn cản lực lượng của khóa siêu năng tràn lan ra ngoài, hi vọng có thể dưới tình huống không cần phá nát khóa siêu năng vẫn có thể khống chế được nó.
Giờ phút này ngược lại có chút hứng thú.
Nếu như lúc nãy có thể thuận lợi hoàn thành phác họa văn tự, vậy hắn cũng sẽ không quá để tâm, nhưng trong nháy mắt đổ nát để hắn ý thức được, trong đó tồn tại một chỗ rất đặc biệt.
“Đúng là thú vị!”
“Chữ phong phác họa mà thành, bởi vì lực lượng của ngoại giới tràn vào quá mạnh, cho nên mới khiến cho nó vỡ nát… vậy có thể khống chế lực lượng từ bên ngoài không?”
“Đưa vào từng chút, từng chút phác họa ra và tăng dần sự cường đại thì sao?”
Từng ý nghĩ hiện ra trong đầu Lý Hạo.
Thử một chút xem sao!
Dù sao… cũng không chết được.
Nghĩ đến đây Lý Hạo cười một tiếng, lần này lại khôi phục khí huyết và tinh thần một lần nữa, dùng một giọt nước suối sinh mệnh, một ngụm máu tươi nhỏ yếu phun ra, lấy máu phác họa văn tự.
Phong!
Chỉ là một bút, Lý Hạo đưa vào một lượng lớn phong năng, ngoại giới vào giờ khắc này, thành bắc nổi lên một trận thanh phong, một cỗ ba động nhàn nhạt quét sạch, trong nháy mắt chui về phía Lý Hạo.
Lý Hạo vừa muốn thu nạp lực lượng, bỗng nhiên một cỗ lực hút truyền đến, sức hút đến từ bên ngoài, trong nháy mắt sụp đổ.
Lý Hạo khẽ giật mình, ngẩng đầu nhìn lên, cách đó không xa, Hắc Báo với cái dáng vẻ tranh công kia, đang nhìn Lý Hạo, bị ta nuốt rồi, ta có giỏi không?
Lý Hạo dở khóc dở cười!
Lần thứ nhất đưa vào lực lượng bên ngoài, Hắc Báo không quản, kết quả hình dạng của chữ bị vỡ nát, hiển nhiên Hắc Báo cảm thấy lần thứ nhất rất thất trách, lần này dứt khoát trực tiếp nuốt lấy những ngoại lực kia.
Hắn muốn mở miệng nói gì đó, bỗng nhiên khẽ giật mình.
Không có ngoại lực từ bên ngoài tràn vào, giờ phút này, trước mặt hiện ra một đạo kim quang nhàn nhạt, một bút đã phác họa trước đó thế mà dần dần động lại, không có bị vỡ nát.
Lý Hạo ngây người.
“Vậy mà có thể bảo trì ổn định sao…”
Trong lòng Lý Hạo khẽ động, nhìn về Hắc Báo với ánh mắt biến ảo: “Đợi chút nữa ngươi tiếp tục thu nạp nguồn ngoại lực kia, nếu ta không bảo ngươi thả qua bên này, ngươi không được cho bất kỳ năng lượng nào tràn vào đây.”
“Ẳng!”
Hắc Báo gật đầu, có chút đắc ý.
Nhìn thấy rồi chứ?
Vẫn là ta có tác dụng!