TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1367: Biến hóa (5)

Trong xóm nghèo.

Một đám trẻ con, cũng là kích động trò chuyện.

“Tỷ tỷ, tỷ tỷ, Tuần Dạ Nhân lợi hại a, Trường Hưng Hầu thiếu người ta 3 vạn tinh tệ, đã bị người ta chặt đầu, bây giờ tất cả mọi người đều đang nói chuyện đó!”

Quả thực Vũ Kỳ cũng đã nghe nói chuyện này, giờ phút này cũng có chút mơ hồ.

Người đó… ác như vậy sao?

Thiếu 3 vạn tinh tệ, ngay cả Hầu gia hắn cũng giết sao!

Không thể không nói, tin tức này lưu truyền quá nhanh, quá rộng, lập tức, cả Thiên Tinh thành đều trở nên bạo động, so với hôm qua còn phấn chấn hơn.

Vốn dĩ mọi người cảm thấy vẫn còn có chút xa xôi, báo cáo báo án cái gì, giải oan cái gì, vẫn là không dám.

Thế nhưng… khi nghe người ta nói, một tên bán thịt heo, gọi một tiếng Tuần Dạ Nhân giúp đòi nợ, kết quả, người ta thì muốn đòi nợ, nhưng Hầu gia lại không trả, Tuần Dạ Nhân ngay cả Hầu gia cũng chém nốt…lần này tất cả mọi người đều tin tưởng, Tuần Dạ Nhân giờ đây đã không giống như trước kia!

Họ có thể làm chủ được rồi!

Lập tức, vô số người rục rịch ngóc đầu dậy, chỉ vì chút chuyện nhỏ này, người ta cũng dám giết Hầu gia, còn cái gì mà không dám chứ?

Tin tức mặc dù là giả, nhưng lại đặc biệt khiến lòng người phấn chấn!

Cũng không ai muốn truy cứu đến cùng là thật là giả, dù sao cũng không hề nghe nói Trường Hưng Hầu kia bước ra bác bỏ tin đồn, biết đâu đã chết thật rồi.

Giờ phút này, Vũ Kỳ có chút phấn chấn!

Nàng nhìn đệ đệ đang ngồi đọc sách cách đó không xa, nghĩ nghĩ, liền chạy qua bên đó, lau sạch bàn tay, vứt bỏ tạp dề, nhỏ giọng nói: “Đệ đệ, đã nghe gì chưa? Ta muốn… đêm nay đến thành bắc một chuyến!”

Vũ Minh nhìn nàng, nhỏ giọng nói: “Tỷ tỷ, Hầu gia gì đấy bị giết khẳng định là giả…”

“Ta biết!”

Vũ Kỳ trợn mắt xem thường: “Ta cũng không phải ngốc… thế nhưng… ngươi không phát hiện sao, giờ đã khác với trước rồi hay sao?”

Vũ Minh nghĩ nghĩ, gật gật đầu.

Lại nghĩ, rồi nói: “Tỷ tỷ muốn đi… vậy ta sẽ cùng đi với ngươi.”

“Đừng, ta đi là được, ngươi ở nhà chờ đợi… không, ngươi hãy đi trước, tìm một chỗ tránh đi, chờ ta trở về, ta lại đến tìm ngươi!”

Vũ Minh suy nghĩ một chút, gật gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.

Vũ Kỳ có chút phấn chấn, dường như cũng có chút lo lắng, nhìn lên bầu trời một mực chờ mong, sao trời cứ mãi không tối?

Về phần giữa ban ngày… nàng cũng có chút sợ, không dám qua đó.

Sợ bị người ta thấy, cảm thấy báo cáo việc này, phải chờ ban đêm mới được.

… Giờ khắc này, toàn thành đều đang lưu truyền truyền thuyết về Tuần Dạ Nhân.

Tổng bộ Tuần Dạ Nhân.

Ngay cả Diêu Tứ cũng nghe được tin đồn, nhìn về phía Tiểu Diệp đang phấn chấn nhiệt tình kia: “Lý Hạo đã giết Trường Hưng Hầu thật sao?”

“Không có a, Lý Đô đốc đang bế quan, đang chữa thương cho võ sư Ngân Nguyệt, chưa từng bước ra ngoài …”

“Vậy sao lại có tin tức này truyền ra!”

Diêu Tứ cũng không còn gì để nói, “ Vừa sáng ta đã nhận được 7-8 tin nhắn, đều đến nghe ngóng tình huống, coi ta là người gì thế? Thì ra lại là một tin tức giả!”

Tiểu Diệp hưng phấn nói: “Bộ Trưởng, tin tức giả cũng được, tin tức thật cũng tốt, người không phát hiện điều gì sao?”

“Cái gì?”

“Mọi người rất vui vẻ a!”

“Ai?”

“Tất cả mọi người!”

Tiểu Diệp hưng phấn nói: “Người bên ngoài vui vẻ, Tuần Dạ Nhân cũng vui vẻ, Bộ Trưởng không phát hiện hay sao, trước kia tổng bộ Tuần Dạ Nhân âm u đầy ám khí, nhưng hôm nay, mọi người đều đang nói chuyện phiếm kia kìa!”

Đều đang nói, ai dũng mãnh như vậy?

Dám xử lý cả Trường Hưng Hầu?

Sau khi nghe ngóng, thì ra là do mấy gia hỏa nhát gan kia, bọn chúng đi tuần trên phố, cũng không thể tin được, cho đến khi người ta bắt tên tổng quản Tam Dương về, mới dẫn đến một trận sôi nổi!

Có Tuần Dạ Nhân còn nói thẳng, mấy tên Nguyệt Minh và Nhật Diệu cũng dám bắt Tam Dương, bọn chúng đã là Tam Dương, nếu không bắt mấy tên Húc Quang trở về, sẽ rất mất mặt!

Diêu Tứ nhẹ nhàng vuốt vuốt huyệt thái dương, có chút mỏi mệt: “Tiểu Diệp, ngươi cảm thấy như vậy là chuyện tốt sao?”

“Đương nhiên!”

Tiểu Diệp gật đầu: “Bộ Trưởng, vì sao không phải là chuyện tốt cơ chứ? Hiện tại mọi người đều khen Tuần Dạ Nhân làm rất tốt, làm rất đẹp, bọn quyền quý đều sợ chúng ta… cơ cấu chấp pháp, không phải nên là như vậy hay sao?”

Nàng hưng phấn nói: “Mọi người biết, nếu có oan khuất thì nên tìm Tuần Dạ Nhân, Tuần Dạ Nhân sẽ xuất động, bất kể là ai, nên bắt thì bắt, nên giết thì giết… không nên như vậy sao?”

Có nên như vậy không?

Diêu Tứ chìm vào trầm tư, lão bước đến trước cửa sổ, nhìn ra ngoài một chút, vài tên Tuần Dạ Nhân đang đi trong sân, bước đi hình như đã nhẹ hơn rất nhiều, ngẫu nhiên cũng sẽ xì xào bàn tán vài câu, tinh khí thần hình như cũng có chút hơi khác.

Chỉ là nghe tin đồn mà thôi, người ở nơi đây kỳ thực đều biết, đó là tin giả.

Không hề giết Trường Hưng Hầu gì cả, chỉ là bắt tên quản gia.

Nhưng trước đó đã bắt mấy ngàn quý tộc thì sao!

So với bọn kia, tên quản gia này cái rắm cũng không bằng.

Nhưng lại cho Tuần Dạ Nhân cảm giác hoàn toàn khác biệt.

Trước đó, là do Lý Hạo bắt.

Lần này là bọn họ bắt.

Thì ra bọn họ cũng có cái quyền hạn này.

Thì ra bọn họ bắt người cũng có lúc không bị mắng, mà là tiếng vỗ tay mãnh liệt, là tiếng hoan hô, là tiếng ủng hộ.

Tuần Dạ Nhân còn có thể làm như vậy hay sao?