TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1366: Biến hóa (4)

Tên khỉ ốm sợ đến sắp sửa tè ra quần.

Chỉ là một việc nhỏ thôi, không trả tiền mà thôi, mấy năm nay cũng không phải lần đầu gã làm vậy, ngày xưa làm sao có chuyện như vậy.

Gã dù sao cũng là người của phủ Hầu gia!

Mấy vị Tuần Dạ Nhân còn chưa kịp hành động, bên ngoài, nhanh chóng có người chen vào, một tên mập, đầu đầy mồ hôi, ăn mặc lộng lẫy, không nói hai lời, từ trong ngực móc ra một khối Thần Năng Thạch tràn đầy năng lượng, vội vàng nói: “Ta là quản gia của Trường Hưng Hầu phủ, việc này Hầu gia một chút cũng không biết rõ tình hình, mọi người đừng hiểu lầm, đều là gia hỏa này tự mình chủ trương, tiền thì ta không mang theo, cái Thần Năng Thạch này cũng đáng tiền, giá trị rất lớn, mọi người đều biết… thứ này thế chấp cho mấy vị Tuần Kiểm đại nhân của Tuần Dạ Nhân vậy, ta cam đoan, trong vòng một giờ đồng hồ, tất cả nợ của mọi người, cả gốc lẫn lãi, một xu cũng không thiếu, toàn bộ sẽ trả hết!”

Nói xong, cắn răng một cái, một cước đá ra, răng rắc một tiếng, tên khỉ ốm kêu thảm một tiếng, một cái chân bị đá gãy, gã cắn răng nói: “Gia hỏa này, ta nhất định sẽ đánh gãy hai cái chân chó của gã!”

Xung quanh, những người đang vây xem đều im lặng, tiền thì đã hứa trả, mọi người ai cũng biết Thần Năng Thạch rất đáng giá, lại thêm quản gia này quả thực hung ác, một cước liền đá gãy chân người ta, mọi người lập tức an tĩnh trở lại.

Mấy vị Tuần Dạ Nhân thấy thế, vốn dĩ cũng muốn dừng ở đây rồi.

Bỗng nhiên, tên Tuần Dạ Nhân lúc trước nhát như chuột kia, một tay nắm lấy cổ của tên quản gia, quát lên: “Mẹ nó, lá gan thật lớn! Gia hỏa này cho dù phạm pháp, cũng là để cho Tuần Dạ Nhân xử, đến phiên ngươi đá gãy chân của gã hay sao? Bắt hết về cho ta! Lá gan không nhỏ nha!”

“…”

Tam ca ngây cả người, cái này… cũng bắt sao?

Ông trời ơi!

Lão đệ nhà chúng ta, bình thường nhát như chuột, hôm nay bị sao thế?

Nhưng nếu suy nghĩ lại cũng đúng thôi!

Dù sao cũng đã mất lòng rồi, còn sợ gì nữa?

Đến phiên người Hầu phủ dùng tư hình hay sao?

“Tất cả đều bắt về, tiền sẽ rất nhanh được trả lại, chư vị đừng vội, chúng ta bắt về thẩm tra thật kĩ!”

Mấy vị Tuần Dạ Nhân cũng hơi phấn chấn một chút, bắt quản gia của Hầu phủ, cảm giác dường như cũng không tệ, không biết chừng còn có thể chém Hầu gia kia để trợ hứng nữa chứ?

Mặc kệ nó, cứ bắt về trước rồi nói tiếp!

Quản gia kia cũng là biến sắc, ác ý trong mắt lóe lên, sau một khắc nghĩ đến điều gì đó, ác ý trong nháy mắt tiêu tan, có chút nghĩ lại mà sợ, vội vàng nói: “Vừa nãy ta quá gấp gáp, quá căm hờn, ta biết tội, ta nhận tội…”

Gãy một cái chân, bồi thường tiền và bắt nhốt thì xong chuyện, tên khỉ ốm cũng không truy cứu, cùng lắm cũng chỉ nhốt một năm nửa năm mà thôi.

Đừng ngạnh kháng, điều đó sẽ rơi đầu!

Bây giờ không giống lúc xưa rồi!

Gã lập tức nghĩ thông suốt, có thể ở Hầu phủ làm quản gia, vậy cũng không phải là nhân vật bình thường, cho dù mấy tên Tuần Dạ Nhân này thực lực kém gã rất nhiều, chẳng qua chỉ là Nguyệt Minh, Nhật Diệu, gã là một Tam Dương, giờ phút này cũng mặc cho người ta nắm lấy cổ của mình, không dám phản kháng, ngoan ngoãn đi theo Tuần Dạ Nhân.

Lập tức, bọn người vừa đi, tiếng hoan hô vang vọng khắp nơi!

Có người không hiểu rõ nội tình, vội vàng hỏi thăm, đến khi hiểu rõ tình huống, đều là phấn chấn không thôi.

Cái này cũng được sao?

Chỉ vì việc nợ tiền, Tuần Dạ Nhân ngay cả quản gia của Hầu phủ cũng dám bắt sao?

Là Hầu phủ đó nha!

Cũng coi như là một đại nhân vật!

Tuần Dạ Nhân chính trực như vậy từ lúc nào rồi?

Đương nhiên, nghĩ đến vị Lý Đô đốc kia, trong chốc lát, mọi người bình thường trở lại, cũng đúng thôi, người ta Lý Đô đốc ngay cả Ti trưởng cũng dám chém, huống chi chỉ là một tên Hầu gia.

Tin tức nhanh chóng lưu truyền khắp nơi.

Từ bắt quản gia, biến thành giết quản gia, đến cuối cùng, biến thành Trường Hưng Hầu thiếu 3 vạn tinh tệ không trả, bị Tuần Dạ Nhân chặt đầu ngay tại chỗ, treo đầu ở thành bắc!

Tin tức lưu truyền nhanh chóng, rộng rãi, không bao lâu, không ít người đến Trường Hưng Hầu phủ để nghe ngóng, mới biết được người ta sống rất tốt, nhưng bên ngoài đều đang truyền bá, cái đầu của Hầu gia đã bị treo lên.

Mà Trường Hưng Hầu, cũng là sắc mặt trắng bệch, vội vàng đến Cửu Ti cầu cứu, gã sợ đồn qua đồn lại, đầu của mình sẽ thật sự bị treo trên tường thành.

Cửu Ti không thèm để ý, gã lại vội vàng chạy vào hoàng cung, gã đã nắm chặt chủ ý, cho dù có chết cũng không bước ra ngoài.

Quá nguy hiểm rồi!

Bây giờ ai cũng nói, Lý Hạo hắn lưu lại đây là để giết người, Hầu gia, Quốc công, Vương gia, Ti trưởng gì gì đó… Lý Hạo hắn cũng đều dám giết!

Hoàng Thất hết lần này đến lần khác nổi điên, vậy mà còn cho người ta một cái danh nghĩa là Thiên Tinh Đô đốc, trong chốc lát, Thiên Tinh Cửu Ti đều do hắn giám sát, dù là Cửu Ti không quan tâm, Lý Hạo người ta giết ngươi cũng có được một cái danh nghĩa.