TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1365: Biến hóa (3)

Vậy cũng không phải, cũng không biết nên biểu đạt cái cảm giác xúc động này như thế nào, Tuần Dạ Nhân đánh người kia, liền nhe răng, bỗng nhiên nắm lấy tên khỉ ốm, bóp chặt cổ gã, không biết có phải vì được người ta vỗ tay khiến cho y bị kích thích hay không, cắn răng nói: “Trả tiền! Ngay lập tức! Nếu không trả tiền, bây giờ liền chém ngươi ngay tức khắc, ngay cả Hầu gia nhà ngươi cũng chém luôn!”

Lời này, trước kia thực sự không dám nói ra.

Nhưng hôm nay, bỗng nhiên nói được, ngay cả bản thân y cũng giật nảy mình, vô ý thức nhìn thoáng qua bốn phía, đừng để tên Hầu gia nhà gã thật sự nghe thấy.

Thời đại này, Hầu gia thực sự đáng tiền, Hoàng Thất vẫn còn đó, cũng không phải thật sự bị lật đổ.

Nhưng sau một khắc, tiếng vỗ tay xung quanh trở nên lớn hơn, có người rống to nói: “Tuần Dạ Nhân, tốt lắm, chém đầu gã!”

“Chém đầu gã đi!”

“Chém đầu gã, treo ở cửa bắc! Gia hỏa này hoành hành bá đạo cũng không phải một ngày, Hầu gia có đưa tiền hay không thì chúng ta không biết, dù sao gia hỏa này chỉ tính trên con đường này của chúng ta, ít nhất đã thiếu 30 vạn không trả, bản thân còn cưới vài người vợ nhỏ…”

Tên khỉ ốm giờ phút này sắc mặt triệt để thay đổi, cũng ý thức được gì đó không ổn.

Cứ như thế, không chừng gã sẽ thật sự bị giết!

Trước kia sẽ tuyệt đối không có khả năng này, nhưng hôm qua đã chết mấy trăm quý tộc, còn có cái gì không thể sao?

Quý tộc thì đã làm sao?

Hôm qua, ngay cả lão Ti trưởng của Hình Pháp Ti, một đời thần nhân còn bị người ta chặt đầu, thi thể bây giờ còn bị treo ở đó đấy!

Gã hối hận, gã hôm nay quá rãnh rỗi không có việc làm, sớm biết như vậy mấy ngày không ra khỏi cửa thì tốt rồi.

Gã vội vàng nói: “Quân gia, ta trả, ta trả hết, ta sai rồi, ta trả hết là được chứ gì?”

Tuần Dạ Nhân kia cũng là bị tiếng gào thét kích thích, một phát tóm lấy gã, thẳng tay ném xuống đất, một ngụm máu phun ra, Tuần Dạ Nhân này lại mắng to: “Đồ chó, cả con đường đều là buôn bán nhỏ lẻ, ngươi cũng dám thiếu mấy chục vạn sao? Đồ chó cậy thế chủ, tới đây cho lão tử, lão tử cũng muốn nhìn xem, Hầu gia nhà nào nghèo như vậy, là người ta không đưa tiền, hay là do ngươi tham lam nuốt sạch?”

Dứt lời, nắm lấy tên khỉ ốm, quát to: “Lão tử đưa gã đi tìm vị Hầu gì đó để nói phải trái, xem là Hầu phủ nhà nào, nghèo đến mức này cơ chứ? Không có tiền liền bà mẹ nhà nó, chớ ăn cơm, ăn cứt đi…”

Xung quanh, mấy vị Tuần Dạ Nhân khác, đều là ánh mắt dị dạng.

Có người thấp giọng nói: “Xong rồi, Tam ca quá hăng rồi!”

“Nói nhảm, được mọi người nhìn như vậy, ai nấy cũng vỗ tay khen ngợi, nếu đổi lại là ngươi, ngươi cũng phải hăng hái chứ sao!”

“Ngăn y lại chút đi, coi chừng thực sự đắc tội với Hầu phủ…”

“Sợ cái gì? Ngươi cho rằng vẫn là trước kia hay sao?”

“Không phải, dù sao… dù sao vị kia cũng sẽ không có khả năng ở nơi này cả đời, đúng không? Hầu gia là làm bằng sắt … vị cấp trên kia của chúng ta, nói không chừng ngày mai sẽ rời đi, chúng ta… vậy Tam ca không phải gặp phiền phức rồi sao?”

“Ngươi mẹ nó suy nghĩ nhiều quá, nếu thật sự bỏ đi… chúng ta cũng sẽ đi, đi đến phương bắc, đến Ngân Nguyệt, những tên mọi rợ phương bắc kia… khụ khụ, nhầm tí, những võ sư phương bắc kia, hôm qua ngươi còn chưa nhìn rõ sao? Mẹ nó chứ, thật sự rất mạnh! Không phục liền đánh, nói giết là giết, nghe nói Tuần Dạ Nhân phương bắc, ai nấy cũng đều sống như đại gia vậy, muốn điều tra ai thì điều tra người đó, ba đại tổ chức cũng có thể tùy tiện giết chết, giết hết rồi ba đại tổ chức cũng không dám phóng cái rắm… ta có bằng hữu ở Ngân Nguyệt, nghe nói, Tuần Dạ Nhân bên đó cao thủ không nhiều, Nhật Diệu cũng có thể làm quan, nếu chúng ta thật đến đó… còn sợ không ai cần hay sao?”

Nói một phen, trong chốc lát khiến cho tên Tuần Dạ Nhân trước đó còn có chút cố kỵ nghĩ rõ ràng.

Cũng đúng nha!

Mấy năm nay, Tuần Dạ Nhân chúng ta còn sợ không có chỗ ở hay sao?

Không được thì cứ đến Ngân Nguyệt thôi!

Những tên mọi rợ phương bắc đó rất mạnh!

Sau một khắc, cũng là thay đổi sắc mặt, quát lớn: “Tam ca, chúng ta bắt gã đến Hầu phủ, xem thử Hầu gia nhà nào không hiểu chuyện như vậy, thành bắc còn thiếu một cái đầu của Hầu gia!”

Lần này, Tam ca kia cũng có chút sững sốt, đệt mợ nó, tiểu từ này bình thường tham sống sợ chết, hôm nay sao lại mạnh mẽ mạnh mồm như vậy chứ?

Ta mới hô xong cũng đã thấy hối hận rồi!

Xung quanh, vỗ tay ầm ầm, quần chúng cũng hưng phấn.

“Quân gia uy vũ! Gia hỏa này là người của Trường Hưng Hầu phủ! Chỉ là một người giúp việc vặt sau bếp, chạy vặt mà thôi, mà vô cùng phách lối! Quân gia chém gã đi!”

“…”