Hồng Nhất Đường rút kiếm trở về, thở dài một tiếng: “Bình Nguyên Vương đúng là có thiên phú, bão hòa chín đầu khóa siêu năng, nếu thật sự triệt để giải phong hết, ở đây có thể địch nổi gã, cũng không có mấy người, ta liền tiễn gã lên đường trước, Hầu Bộ Trưởng và Vũ soái đều không có ý kiến chứ?”
“Gã dù sao cũng là cấp trên của các ngươi.”
Hầu Tiêu Trần khẽ nheo mắt, không có lên tiếng, Hoàng Vũ cũng là sắc mặt lãnh khốc, một lời cũng không nói.
Có ý kiến cái rắm á!
Ngược lại là Địa Phúc Kiếm đã triệt để giải phong, giờ phút này còn đang đứt đoạn khóa siêu năng, không biết đã đứt đoạn bao nhiêu đầu, thế mà còn có thể chống đỡ, thân thể này… đi theo Lý Hạo đúng là được cường hóa không ít.
Bình Nguyên Vương đúng là chết rất oan.
Thế nhưng, tất cả đều không có nếu như.
Giờ khắc này, Lý Hạo sắc mặt khó coi, tay nắm trường kiếm màu máu đỏ, không nói một lời.
Địa Phúc Kiếm… đã hóa thành siêu năng!
Hồng Nhất Đường đi đến bên cạnh hắn, cười cười: “Rất tốt, cái cảm giác vô địch này, rất dễ chịu!”
Y cười cười, nhìn mấy người đối diện: “Còn muốn Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật nữa không? Bây giờ có thể triệt để giải phong, trong nháy mắt giải phong chiến lực, ta nghĩ, còn có Diêu Tứ, Hầu Tiêu Trần, Hoàng Vũ, đều có thể làm được… nhất định phải như vậy sao?”
Y chỉ là nhìn mấy vị võ sư, về phần vị tu sĩ thiên nhãn của thành Siêu Năng kia, y cũng không quá để ý.
Y nhìn mấy người, lặp lại lần nữa: “Là bây giờ rút lui, hay muốn cùng ta giao thủ một chút?”
Diêm La nở nụ cười: “Hồng huynh, đừng làm đến khó coi như vậy, chúng ta cũng không hề có ý này, ngươi chỉ xem náo nhiệt, hay là thử phong ấn lại xem sao?”
Hồng Nhất Đường cười cười, một kiếm phóng ra!
“Diêm La, ngươi luôn thích nói đùa, năm đó thời điểm đùa giỡn, ta nhớ ngươi đã từng bị Viên Thạc đánh qua mấy lần, ngươi tại sao không nhớ nhỉ?”
Ầm!
Tiếng nổ lớn vang vọng đất trời, Diêm La khẽ lùi mấy bước, sắc mặt có chút ẩn hồng, Hồng Nhất Đường ho khan một tiếng, cười nói: “Thật cứng rắn! Cái Thiết Bố Y này của ngươi cũng đã tu luyện đến cực hạn, năm đó lúc Viên Thạc đánh chết Thiết Bố Y, ngươi thế mà chạy mất, cũng không biết sư đệ ngang hông kia có hận ngươi hay không.”
Khu vực giữa hai người, hư không dường như đã nứt ra một chút.
Diêm La nhìn ngực mình, một đạo vết máu hiển hiện, rất nhanh lành lại.
Gã khẽ nhíu mày, nhìn thoáng qua Hồng Nhất Đường: “Ngươi đứt đoạn mấy đầu khóa siêu năng?”
“Ngươi đoán thử xem!”
Hồng Nhất Đường dáng tươi cười xán lạn, “Muốn rút lui hay chưa?”
Diêm La nhíu mày không nói.
Ngay một khắc này, sắc mặt biến hóa, ngay lập tức biến mất tại chỗ, một thanh trường kiếm huyết hồng, lại nổi lên tại đó, Lý Hạo không nói lời nào, chỉ là có chút ngưng mi, tốc độ thật nhanh!
Hồng Nhất Đường muốn nói lại thôi, ngươi xúc động như vậy để làm gì?
Sau một khắc, Lý Hạo lần nữa biến mất, hiển hiện trước mặt Phù Đồ sơn chủ, sắc mặt của Phù Đồ sơn chủ cũng là kịch biến, trong nháy mắt xuất hiện kim quang, răng rắc một tiếng, kim quang vỡ nát, Phù Đồ sơn chủ nhanh chóng lùi lại, trên thân mơ hồ có siêu năng tràn lan, sắc mặt tái xanh: “Đừng ép ta, ta sẽ rút lui ngay bây giờ, ta không phải Bình Nguyên Vương, ngươi bức ta triệt để giải phong, ai cũng đừng mong tốt hơn ai!”
Lý Hạo không nói, một kiếm tiếp một kiếm, Phù Đồ sơn chủ sắc mặt khó coi, bỗng nhiên quay người đỡ lấy một kiếm, một ngụm máu tươi phun ra ngoài, sau một khắc đột phá hư không mà chạy trốn!
Gã không muốn chết, cũng không muốn giống những người này vậy, triệt để giải phong chiến lực, giờ phút này, gã lựa chọn chạy trốn.
Chính vào thời khắc này, một thanh kiếm lớn rơi xuống!
Ầm!
Dưới một tiếng vang cực lớn, trên thân Phù Đồ sơn chủ trong nháy mắt toát ra ánh sáng màu vàng kim, lần này không giống với trước đó, lần này là một ánh sáng siêu năng màu vàng kim, một giây sau hiện ra ánh sáng siêu năng màu lửa đỏ.
Một ngụm máu phun ra ngoài, một quyền đánh ra, ầm ầm, kiếm lớn lùi lại, gã vội vàng né ra phía sau, răng rắc một tiếng, một cánh tay đã trực tiếp bị chặt đứt.
Sắc mặt Phù Đồ sơn chủ trắng bệch, lần nữa bạo hống một tiếng, răng rắc răng rắc… âm thanh khóa siêu năng đứt gãy không ngừng truyền ra, một quyền đánh trả Lý Hạo khiến Lý Hạo có chút lảo đảo.
Gã cũng thuận thế thoát ly, đột nhiên nhìn về phía Thiên Kiếm, ở nơi không xa, Thiên Kiếm một bộ lãnh khốc: “Nhìn gì mà nhìn, ngươi giải phong là được, đến cũng đã đến rồi, muốn bỏ đi như thế sao?”
Gã là siêu năng, những gia hỏa ở đây, có lẽ đã quên mất, gã chính là Thần Thông đỉnh cấp.
Hồng Nhất Đường giải phong, mọi người vậy mà không ai để ý đến gã.
Đã như vậy… vậy cứ thử xem là được!
Vừa rồi một kiếm kia, đúng là hắn đã giết ra, trực tiếp ép Phù Đồ sơn chủ đứt đoạn khóa siêu năng.
Trên khuôn mặt lãnh khốc của gã, đột nhiên hiển hiện ra một nụ cười: “Đều triệt để giải phong đi, con đường phong ấn này của võ sư, vốn dĩ có rất nhiều vấn đề, từng người che che giấu giấu, cũng không có ý nghĩa! Đều giải phong, đều trở thành siêu năng hết đi, hôm nay không giết sạch một phương, quyết không lùi bước!”
Gã dường như rất thích xem cảnh tượng như vậy, có lẽ bản thân gã đã không còn phong ấn, cho nên dường như muốn cho tất cả đều trở thành siêu năng vậy.