5 vị Thần Thông của Tam đại tổ chức, lão quốc công, Phù Đồ sơn chủ, Bình Nguyên Vương, Bắc Hải Vương, 9 vị võ sư bên ngoài tới săn giết với thực lực Thần Thông.
Mà trong thành, 5 vị Thần Thông cộng thêm 7 vị thuế biến, không, tính cả Hoàng Long cùng Tề Chiêu, cũng có 9 vị cường giả thuế biến kỳ.
Trận chiến này, Cửu Ti xuất động tới những 14 vị cường giả Thần Thông cảnh.
Vượt quá dự đoán của tất cả mọi người...
Giờ khắc này, dù ở bên trong Tuần Kiểm Ti, vị ti trưởng kia cũng khá ngạc nhiên, rung động, lẩm bẩm nói: "Con mẹ nó điên hết rồi, cảnh giới còn chưa vững chắc, tất cả đều đi ra ngoài..."
Bên cạnh, phụ thân của lão, cũng vuốt vuốt chòm râu: "Đây cũng bình thường, uy hiếp của võ sư Ngân Nguyệt quá lớn, nếu đã làm, đương nhiên phải trảm tận giết tuyệt, nhưng không ngờ biết rõ có thể là bẫy rập, đám người Ngân Nguyệt vẫn liên tục đuổi tới!"
Lắc đầu, nhìn về phía con trai: "Được rồi, cứ co đầu rút cổ tiếp đê, ai cũng không đắc tội, vất bỏ chút quyền lực không sao... đừng nên trêu vào! Nếu 3-5 vị Thần Thông, ta có thể tới dệt hoa trên gấm... nào ngờ bọn lão Hồ không cho ta cơ hội này..."
"Ngươi dệt hoa trên gấm, dệt hoa cho ai?"
Ti trưởng Tuần Kiểm Ti hỏi, là bên Thất Ti, hay là đám Lý Hạo?
Lão nhân cười ha hả: "Ngươi đoán?"
"Không hứng thú đoán!"
Ti trưởng Tuần Kiểm Ti nhìn màn hình, lắc đầu: “Được rồi, cứ làm như ngươi nói... trước tránh đầu gió đi, trêu chọc không nổi, đều điên hết rồi."
Thần Thông cảnh tới đông như rau cải trắng, lão vẫn chưa hoàn toàn vững chắc cảnh giới Thần Thông, cứ đợi ở nhà an toàn hơn.
Lão ti trưởng cũng gật gật đầu, cha con chúng ta cứ khiêm tốn, tránh để người khác coi thành bia ngắm.
Trong Cửu Ti, chỉ có bọn hắn không tỏ thái độ.
Tài Chính Ti tốt xấu gì cũng bị thua thiệt, Lý Hạo cũng coi như người của bọn họ, hiện tại ngoi đầu lên... rất nguy hiểm....
Tại cửa Bắc.
Lý Hạo vẫn không nhúc nhích, dù bên cạnh đã bạo phát chiến đấu, Nam Quyền, Hầu Tiêu Trần, Ngọc La Sát, Tần Liên đều đã ra tay, thậm chí ngay cả Hắc Báo cũng gào lớn, lao ra cắn giết, Lý Hạo vẫn không hành động gì.
Hắn không phải sợ đến đờ ra, chỉ là đang chờ.
Chờ người đến!
Tinh Không Kiếm trong tay hơi rung động, Dưỡng Kiếm Thuật nuôi rất lâu, cũng không có hiệu quả gì quá lớn, ngũ thế dung hợp, bây giờ có lẽ là một kiếm sau cùng hắn làm võ sư!
Nội kình... toàn bộ đều bị hấp thu, trong kiếm còn lưu lại một chút, lưu lại một chút dấu vết cuối cùng.
Một kiếm này chém ra... hắn không còn là võ sư.
Có lẽ trái tim vẫn còn, nhưng lực lượng không còn.
Hắn nhìn về phía mấy vị Thần Thông, nói về phía bọn chúng: "Không có ai đến giết ta sao?"
Tinh Không Kiếm hình như đang nhảy nhót, đang hoan hô, đang chờ đợi.
Đều không tới sao?
"Giết ngươi, cần chúng ta động thủ sao?"
Hồ Khiếu cười, nhìn về phía Hoàng Long: "Bắt lấy hắn!"
Hoàng Long khẽ giật mình!
Vì sao?
Các ngươi đều tại, vì sao các ngươi không ra tay?
Hồ Khiếu cũng không nói chuyện, đến thời điểm khảo nghiệm Hoàng Long, cũng đã đến thời điểm lão ta hoàn toàn cắt đứt với Tuần Kiểm Ti, mặt khác là thử Lý Hạo một chút, thử xem xem, ngươi rốt cuộc còn có át chủ bài hay không?
Bản Nguyên Phù?
Hay là cái khác?
Hoàng Long có chết hay không... không quan trọng.
Hoàng Long thầm mắng, nhìn qua mấy người bên cạnh, cắn răng, truyền âm nói: "Cùng tiến lên, hắn từng giết thuế biến, thực lực không yếu!"
Lão gia hỏa này, rõ ràng là muốn mình nộp đầu danh trạng.
Đm!
Y chửi thâm, ngay sau đó bên tai vang lên thanh âm của Hồ Khiếu: "Không cần lo lắng quá, lần này nếu thành công... những thứ cần để ngươi tấn cấp Thần Thông, chúng ta sẽ phụ trách!"
Hoàng Long lập tức sáng cả mắt!
Y lập tức gào nát cả họng, đánh về phía Lý Hạo, dưới mí mắt của Thần Thông, Lý Hạo lại có thể làm gì?
Mà những người khác, hình như cũng đã nhận được hứa hẹn gì đó, cũng dồn dập xuất thủ!
Cách đó không xa, đám Mắt To dao động, muốn ra tay... cuối cùng vẫn dừng lại, lao vào chính là chịu chết.
Mà Lý Hạo thì nhíu mày.
Đám Hoàng Long chỉ là con tôm nhỏ, có thể giết chúng bất cứ lúc nào, giết Hoàng Long rất không tệ, nhưng không phải kết quả mà hiện tại hắn muốn.
Là một kiếm cuối cùng của võ sư, hắn muốn lưu cho Thần Thông.
Đáng tiếc!
Lý Hạo thở dài, có chút tiếc nuối, đây có lẽ là tiếc nuối lớn nhất trong kiếp sống của võ sư, không thể dựa vào võ sư nhất đạo của mình, đánh giết một vị Thần Thông cảnh.
"Đoạn Ngã."
Gào lên, thanh âm không lớn, nhưng lại vang vọng lòng người, vang vọng đất trời, vang vọng bốn phương.
Một kiếm!
Giờ khắc này, toàn bộ nội kình Lý Hạo lưu lại, dung nhập hết vào trong tiểu kiếm, chém ra kiếm này, hắn không còn là võ sư.
Thần ý cũng tốt, kiếm ý cũng tốt, từ nay về sau chỉ là phụ trợ, chỉ là thứ bảo vệ ngũ tạng, ngũ thế cũng sẽ hoàn toàn dập tắt, nội liễm ngũ tạng, cho dù bạo phát, cũng không có uy lực gì, bởi vì không có nội kình gia trì.
Mãnh hổ đang gầm thét, ngọn núi đang rung chuyển!
Bọn chúng giống như đều ý thức được, qua đi lần này, có lẽ... cả một đời đều sẽ bị nhốt ở trong ngũ tạng, thậm chí Lý Hạo không đời nào khôi phục được, khóa ngũ tạng sớm muộn sẽ đứt gãy, bọn chúng... cũng sẽ hoàn toàn tiêu vong.
- Rống!
Mãnh hổ gào thét, núi long đất lở!
Một kiếm này quá nhanh, một kiếm rơi xuống, phá vỡ hư không, mấy vị Thần Thông đều biến sắc, vội vã tránh lui một bước!
- Răng rắc!