Đám người Hoàng Long sắc mặt lạnh nhạt, cũng không nhiều lời, nhao nhao đạp không mà lên, bay về phía tường thành.
Lý Hạo mời bọn họ đến xem hành hình, như vậy cứ theo ý hắn là được.
Đương nhiên, mặt đất chỗ bọn họ đáp xuống, cách Lý Hạo một khoảng, cũng không trực tiếp đáp xuống chỗ của Lý Hạo, đại khái cách xa khoảng trăm mét, từng vị Tuần Dạ Nhân cấp cao đáp xuống.
Trừ Diêu Tứ ra, 10 vị phó Bộ Trưởng đều có mặt.
Ba vị phó Đô đốc cũng ở đó, còn có hơn 10 vị cường giả cấp độ Húc Quang, bao gồm bọn người Mắt To, cường giả Tuần Dạ Nhân cũng không ít, chỉ là giờ phút này, chỉ có gần 30 vị Húc Quang hội tụ tại đây.
Tâm tư của mọi người không giống nhau, có người mãi trầm mặc, có người dường như đang chờ đợi gì đó, cũng có người nhìn Lý Hạo mà không nói một lời.
Tuần Dạ Nhân, chính là được bắt nguồn từ trong đám thảo dân lỗ mãng.
Trong đó, quật khỏi từ trong giới bình dân chiếm không ít, hoặc giả chiếm cứ đa số, nhưng đã 20 năm trôi qua, có người đã quên lãng, có người còn nhớ rõ, lại cũng chỉ có thể giống như Diêu Tứ lựa chọn khuất phục hiện thực.
Lý Hạo quét một vòng, không thấy Diêu Tứ cũng không quá để ý.
Hắn cũng không để ý những người này, cúi người quan sát quảng trường phía dưới, những quý tộc có tên trên bảng danh sách kia, đều cứng cổ nhìn lên trên trời, có người tràn đầy oán trách, có người thì tràn đầy phẫn hận.
Lý Hạo bình tĩnh nói: “Tội phạm quỳ xuống!”
Không ai thèm để ý tới hắn.
Sau một khắc, Võ Vệ Quân bên cạnh nhao nhao xuất thủ, tiếng răng rắc không ngừng, có Võ Vệ Quân ra tay vô cùng ác độc, răng rắc một tiếng đã đá gẫy hai chân của một số quý tộc, bịch một tiếng, có người quỳ xuống mặt đất, tiếng kêu thảm không ngừng truyền đến.
“Lý Hạo!”
Có người gầm thét: “Chúng ta là người cao quý, người cao quý cho dù có chết cũng phải có tôn nghiêm!”
Lý Hạo hờ hững nói: “Tội phạm thì không có gì là cao quý cả, các ngươi đều là tử tội, là những tên tội ác tày trời! Từ xưa đến nay, vương tử phạm pháp cũng cùng tội với thứ dân! Vương triều hãy còn luật pháp, trừ phi Thiên Tinh sụp đổ, nếu không… tội của các ngươi chính là tội chết!”
Nhìn thời gian một chút, Lý Hạo lấy ra một bản hồ sơ tài liệu.
Vừa làm ra cử chỉ này, sắc mặt của một số người khẽ biến.
Sau một khắc, có người phá không mà đến, người đến thực lực cường hãn, nhanh chóng đáp xuống đất, mang theo vẻ mặt tươi cười: “Lý Đô đốc, ta chính là Tề Chiêu viện trưởng sở Tài Phán của Hình Pháp Ti, theo luật, tội mà đám người này phạm phải, cần Hình Pháp Ti thẩm tra phán quyết. Trong tay Đô đốc, chính là thư phán quyết của bọn họ hay sao?
“Nếu thật sự là vậy, xin Đô đốc cho ta xem qua một chút!”
Vẻ mặt gã tươi cười nhìn về phía Lý Hạo.
Ngươi không phải đang nói pháp luật hay sao?
Vậy ngươi cho ta xem thử thứ đó!
Nếu như ngươi không nói pháp luật, tất cả những việc ngươi làm hôm nay, đều không hợp pháp.
Mà Lý Hạo ngươi, bất quá cũng chỉ là người lạm dụng tư quyền mà thôi.
Từ trên căn bản phủ quyết tính chính xác lần hành hình này của Lý Hạo, Lý Hạo ngươi đã sai rồi.
Quý tộc làm việc, bất luận là ngoài mặt hay là sau lưng, đôi khi đều sẽ làm đến giọt nước cũng không lọt, sẽ không vừa mới đến liền tập sát Lý Hạo, coi như có giết Lý Hạo, bọn họ cũng sẽ không cách nào cứu vãn danh dự và tổn thất của mình.
Viện trưởng sở Tài Phán, đình trưởng Thẩm Phán đình sao.
Hai chức vị này, là cấp dưới của chính phó Ti trưởng Hình Pháp Ti, là nhân vật có chức quyền nhất, người này, cũng là cường giả Húc Quang Thuế Biến kỳ, thậm chí mạnh hơn một vài phó Ti trưởng khác.
Là một nhân vật thực sự thuộc trường phái thực quyền.
Lý Hạo nhìn gã, lại nhìn văn kiện trong tay mình, cười cười, “Tề viện trưởng muốn kiểm tra đối chiếu sự thật sao?”
“Đúng vậy!”
Tề Chiêu gật đầu: “Đây là quá trình bắt buộc phải có, cũng là luật pháp, nếu như có chỗ nào không ổn, không buông tha bất kỳ kể xấu nào, nhưng cũng không thể oan uổng một người tốt nào, Lý Đô đốc hơi có thành kiến đối với người quyền quý, còn chưa tỉ mỉ điều tra, liền trực tiếp hành hình, đều này không phù hợp với pháp luật…”
Lý Hạo nhìn gã cười cười, nửa ngày sau mới nói: “Tề viện trưởng, ngươi sai rồi!”
“Hả?”
Tề Chiêu nhìn hắn, ta sai hay sao?
Ta sai chỗ nào?
“20 năm trước, Cửu Ti đã ban bố một pháp luật mới!”
Lý Hạo bình tĩnh nói: “Pháp luật mới quy định, siêu phàm và phàm tục phân nhau cai trị, Tuần Dạ Nhân đại biểu siêu phàm, phàm là siêu phàm nếu có phạm tội, Tuần Dạ Nhân sẽ toàn quyền phụ trách! Hình Pháp Ti của bọn ngươi, chỉ có thể quản người bình thường mà thôi, Tuần Dạ Nhân mới là cơ cấu để quản lý siêu phàm!”
“Cho nên… ở đây có ai không phải là siêu phàm hay sao?”
Lý Hạo lộ ra một nụ cười: “Không chỉ bọn họ dưới quyền quản lý của Tuần Dạ Nhân ta, ngay cả Tề viện trưởng cũng vậy!”
Ánh mắt Lý Hạo dần dần trở nên lạnh lùng: “Tề viện trưởng, ngươi đã nghe rõ hay chưa? Còn nữa, thân là cấp cao của Hình Pháp Ti, ngươi ngay cả luật pháp căn bản cũng không hiểu hay sao?”