Bên đám Hoàng Long... cũng giật mình.
Hiện tại ra tay, chỉ có 5 vị võ sư Đấu Thiên.
Nói cách khác, chính là 5 vị Nhật Diệu đánh với 1 vị Tam Dương đỉnh phong.
Lẽ ra, song phương không thể cân bằng.
Nhưng mà giờ khắc này, Chu Siêu giống như bị dọa sợ, thế hung mãnh của võ sư, công kích không sợ chết, khiến cho công tử ăn chơi siêu năng Chu Siêu nhất thời có chút khiếp đảm.
Chu phó bộ trưởng có chút cau mày, cũng cảm thấy có chút mất mặt.
Con của mình... Tam Dương đỉnh phong đấy!
Không biết sử dụng bao nhiêu đồ tốt, mới tới một bước này, nhưng giờ lại bị mấy đứa võ sư quê mùa dọa sợ, thật quá mất mặt.
Mắt thấy Chu Siêu có hơi không địch lại, bị Tồi Tâm Chưởng tung một chưởng đánh trúng thân thể, thổ huyết không ngừng, thậm chí tay chân hoảng loạn, lại tiếp tục như thế, có lẽ thực sự sẽ bị lũ mọi này đánh chết...
Chu phó bộ trưởng nổi giận rồi, cũng hơi sốt ruột, nhìn về phía một vị Húc Quang cách đó không xa.
Đó là người của lão ta, Húc Quang sơ kỳ.
Dư xài!
Trên thực tế, đến thêm 1 vị Tam Dương, những người này cũng đỡ không nổi, nhưng vì để phòng vạn nhất, lão ta vẫn ra hiệu với người kia, đi giải quyết rơi mấy thằng mọi này.
Phiền phức!...
Binh!
5 vị võ sư Đấu Thiên ra tay, thế mà trong nháy mắt chiếm cứ thượng phong, Tồi Tâm Chưởng chưởng trúng đối phương, Chu Siêu thổ huyết, có chút bối rối, bị Khai Sơn Phủ Trần Tiến một búa đánh cho nắm đấm vàng có chút tổn hại, máu chảy ra.
Chu Siêu kêu thảm, vội lui lại.
Phía sau, đám Mộ Tiểu Dung cũng chỉ đứng nhìn, khinh thường nhìn dáng vẻ của Chu Siêu, cũng có chút im lặng, ngươi là Tam Dương đỉnh phong, thế mà đấu không lại 5 vị Đấu Thiên liên thủ.
Uổng cho ngươi vừa nãy còn kêu gào không ngừng!
Hậu duệ của lũ quý tộc kia đều sợ sệt, có chút sợ sợ những võ sư này, cũng có chút xem thường Chu Siêu, gia hỏa này quá phế vật, có phải tinh lực đều dùng trên người nữ nhân hay không?
Nhưng mọi người nhanh chóng biến sắc.
Có người đến!
Nơi xa, một vị Húc Quang mặc đồng phục Tuần Dạ Nhân, vô cùng uy nghiêm, đi về phía bên này, vừa đi vừa lạnh lùng nói: "Làm cái quái gì vậy? Trần Tiến, các ngươi còn không ngừng tay? Đều là Tuần Dạ Nhân, các ngươi chẳng lẽ muốn giết người, để kẻ khác chế giễu sao?"
Đám Trần Tiến phẫn nộ vô biên!
Khốn nạn!
Là Chu Siêu này muốn vượt ngục, y là tội nhân, các ngươi lại quang minh chính đại bao che hắn?
Tạ Lam truyền âm mấy người, nôn nóng cũng phẫn nộ: "Mau lui lại... kẻ này có sát ý, hắn muốn giết chúng ta!"
Húc Quang!
Mấy người đánh 1 Tam Dương đỉnh phong còn khó khăn, nếu không phải đối phương quá yếu đuối, bọn hắn chưa hẳn có thể áp chế, nhưng Húc Quang tới, yếu hơn nữa cũng không phải bọn họ có thể địch nổi.
Trần Tiến lại truyền âm gầm thét: "Lui mẹ nó! Không lùi... ông đây phải giết nó đã!"
Quá oan uổng!
Đây là tổng bộ Tuần Dạ Nhân, bọn họ là người chấp pháp, đối phương mới là kẻ phạm pháp, kháng pháp.
Cớ gì bảo bọn họ lui?
Không lùi!
Đám Tạ Lam thấy thế cũng không nói thêm gì nữa, mấy người dồn dập xuất thủ, dồn hết sức lực, tiếng ầm ầm không ngừng, bọn họ muốn trước khi kẻ kia đến, giết chết Chu Siêu!
Giết một tên, không lỗ!
"Khốn kiếp, bảo các ngươi dừng tay, không nghe thấy sao?"
Vị Húc Quang ở đằng sau điên lên, nhanh chóng bay vọt đến, lũ võ sư này thật điên cuồng, đã bảo chúng mày lui ra, mấy tên Đấu Thiên, lại dám ngó lơ Húc Quang.
Sau một khắc, một bàn tay khổng lồ, đánh về phía mấy người!
Đám Trần Tiến đã cảm nhận được nguy cơ tử vong, cảm nhận được năng lượng bạo tạc... lại vẫn không quan tâm, muốn giết người!
Bốn phía, các Võ Vệ quân khác, thấy thế điên cuồng hét to!
Khí huyết bộc phát, trong nháy mắt, mấy trăm Võ Vệ quân bày trận, phi tốc tập sát Húc Quang kia!
Cảnh tượng này khiến ai nấy nhìn vào đều phải ngây người.
Điên rồi sao?
Một đám oắt con cấp độ Nguyệt Minh, đi tập sát một vị... Húc Quang?
Khoảng cách Nhật Diệu, Tam Dương đâu.
Kém 2 đại cảnh giới, tiểu cảnh giới kém 7,8 cái, thật sự cho rằng nhiều người thì lợi hại?
"Không biết sống chết!"
Cường giả Húc Quang, tung chưởng về phía những Võ Vệ quân này, nếu không muốn sống, vậy chết hết đi.
Về phần Hầu Tiêu Trần... tự nhiên sẽ có người đối phó.
Nơi xa, một vòng thương mang lóe lên.
Hầu Tiêu Trần, giờ khắc này lựa chọn xuất thủ.
Mà đám Hoàng Long cũng lập tức bộc phát khí tức, trong nháy mắt, toàn bộ tổng bộ Tuần Dạ Nhân uy áp ngập trời, giống như muốn nổ tung toàn bộ tổng bộ.
Ngay trong nháy mắt này, một bóng người phá không tới.
Tốc độ nhanh đến mức cực hạn.
Truy Phong Ngoa lóe ra ánh sáng, một giây sau, kẻ đó tới ngay trước mặt vị Húc Quang kia, cường giả Húc Quang khẽ giật mình, có chút e ngại, lập tức mở miệng: "Lý..."
- Ầm!
Một quyền!
Một quyền thật đơn giản, một quyền nện xuống, ngũ thế bộc phát, một tiếng ầm vang, đầu lâu nổ tung!
Xoay người một quyền, oanh!
Chu Siêu chia năm xẻ bảy, trực tiếp nổ tung.
Nơi xa, Chu phó bộ trưởng sững sờ, sau một khắc, rống giận gào thét: "Lý Hạo!"
Hoàng Long cũng kinh hãi, cực kỳ điên tiết: "Ngươi dám giết Tuần Thành Sứ cao cấp của Tuần Dạ Nhân!"
Lý Hạo lạnh lùng nhìn bọn chúng, không để ý, quay đầu nhìn về phía những người khác, nhìn về phía đám Mộ Tiểu Dung, lạnh lùng nói: "Đến, ra một bước, bước ra sân nhỏ một bước, cho ta xem dũng khí của các ngươi!"
Im ắng.
Lui lại.
E ngại!
Giờ khắc này, bọn Mộ Tiểu Dung trong thấy rét lạnh từ tận đáy lòng.
Lý Hạo... trở về.
Hắn không chạy!
Lý Hạo quay đầu, nhìn về phía Chu phó bộ trưởng điên cuồng vọt tới, ánh mắt lộ ra một vòng trêu tức, nhìn về phía Hoàng Long, trong mắt cũng tràn ngập vẻ trêu tức.