Ngươi để lộ càng nhiều thì hắn càng hưng phấn, người xem náo nhiệt đương nhiên sẽ không chê chuyện lớn, dù sao hắn cũng không có gì để nói, nếu ngươi có năng lực như vậy thì ngươi tìm một chút vết nhơ của Lý Hạo đi, hắn mới xuất đạo không tới mấy ngày, ngươi tìm được cái rắm a!
"Ha ha..."
Bỗng nhiên Lưu ti trưởng nở một nụ cười lạnh: "Mấy tên muốn xem náo nhiệt cũng không nghĩ một chút Lý Hạo đến từ chỗ nào, đó là lũ mọi rợ Ngân Nguyệt! Coi chừng tự mình lại rước lấy phiền phức, có kẻ nào mà hoàn toàn trong sạch đâu? Phụ thân nói rất đúng... Nếu chúng ta bị thiệt lớn... Vậy thì ẩn núp một chút cũng tốt, hơn nữa ta cũng muốn nhìn xem cái tên Lý Hạo này... Còn có thể gây ra song gió gì!"
Được, muốn xem bọn hắn đùa giỡn đúng không?
Hoàng thất cũng muốn gây náo nhiệt, được rồi các người chờ xem Lý Hạo này cũng không phải loại lương thiện gì, ai cũng đều chú ý đến Hầu Tiêu Trần, có ai biết Lý Hạo âm thầm đã đạt đến Thuế Biến kỳ.
Chờ đi!
Tiếp tục như vậy thì tất cả bọn hắn cũng sẽ không có cái kết tốt đẹp gì.
Cảm nhận được bên ngoài có người đến, hắn lần nữa cười lạnh một tiếng, như vậy mà cũng không đợi được sao?
Cũng tốt, đúng lúc ta cũng cần thời gian ổn định cảnh giới một chút.
Hắn cũng không đi ra chỉ ở trong đại sảnh mở miệng: "Ngô Dũng của Tập đoàn Tứ Hải phạm sai lầm, sự thật đã được chứng minh, tội không thể tha, nên có bị giết cũng là đúng, họ Lưu ta cũng không thể trốn tránh trách nhiệm này, từ hôm nay tập đoàn Tứ Hải thuộc sở hữu quốc gia, Đấu trường Thiên Tinh không còn quan hệ gì với Tài Chính Ti, còn lại thì xét tình hình cụ thể xử lý là được! Tài Chính Ti là nơi quan trọng nắm giữ tài chính của một nước, họ Lưu ta vô năng vậy mà lại bỏ bê không quản lí, từ hôm nay trừ việc thu thuế ra thì tất cả sản nghiệp khác đều sẽ tạm ngưng..."
"Mặt khác, Tuần Dạ Nhân Lý Hạo của Tuần Kiểm Ti đã lập công lớn, hơn nữa hoàng thất vừa sắc phong hắn làm Thiên Tinh Hầu nên họ Lưu ta đề nghị thăng cho Lý Hạo thành phó bộ trưởng của Tuần Dạ Nhân, công lao hay cấp bậc của hắn đều đầy đủ, chỉ có lí lịch là không... Tuy nhiên thời đại này vẫn nên cho người trẻ tuổi một chút cơ hội."
Lưu Vân Thanh cười cười nói: "Cho nên, ta cảm thấy có thể xem xét tình hình cụ thể một chút để tiến cử! Trần ti trưởng cần cân nhắc nhiều hơn một chút, đương nhiên họ Lưu ta sẽ không tham dự."
Nói đến đây hắn dừng lại một chút, lại nói: "Nếu là chư vị còn cảm thấy không hài lòng... Lưu gia còn nắm giữ một khu di tích có thể là một khu võ khoa đại học, cứ đem nó đi công khai cho đại chúng xem như đền bù đối với đại chúng, họ Lưu ta thân thể có bệnh cũng sẽ không nói thêm cái gì với chư vị nữa."
Ngoài cửa, thần sắc của mấy vị ti trưởng liên tục biến đổi.
Lưu Vân Thanh đã hoàn toàn ngất đi.
Không giãy dụa cũng không có phản công mà chỉ thoải mái bất tỉnh như vậy thôi, đám người cũng đã cảm nhận được một loại khí tức khác, trong lòng cuối cùng cũng đã hiểu có lẽ vị lão ti trưởng kia đang nói chuyện.
Những vị ti trưởng của thế hệ trước năm đó để có thể tiếp tục sống đều phải đóng đô ở cửu ti, mặc kệ bây giờ như thế nào, nhưng năm đó đều là mấy nhân vật lớn.
Ngươi ta bị lừa gạt nhiều rồi nên đã sớm chuẩn bị kĩ càng.
Ti trưởng bên phía Tuần Kiểm Ti cười cười: "Vậy thì không tiếp tục làm phiền Lưu ti trưởng, ngài hãy cố gắng giữ gìn sức khỏe nhé, nhiều năm bôn ba chớ vì mấy con sâu mọt mà chọc tức thân thể."
"Cảm ơn đã quan tâm."
Lưu ti trưởng đáp lại một câu sau đó thì im lặng.
Mấy vị ti trưởng thấy thế chỉ cười cười, trong nháy mắt rời đi.
Đầy đủ!
Về phần sau này phân chia thế nào thì cứ dựa vào ghi chép mà làm, Tài Chính Ti nắm giữ không ít sản nghiệp thậm chí không chỉ là sản nghiệp mà còn có vô số di tích, nhân mạch cùng với quan hệ vô cùng rộng rãi...
Tất cả những thứ này, Lưu gia đều từ bỏ chỉ ngoại trừ quyền thu thuế là không.
Đương nhiên, đó là gốc rễ của Lưu gia thì làm sao có thể giao ra được, nói cho đúng chính là không có khả năng giao ra, nếu mà giao ra thì Tài Chính Ti cũng coi như mất, việc đó chẳng khác gì vạch mặt với Lưu gia tìm phiền phức, bây giờ đối phương chỉ là từ bỏ mấy cái sản nghiệp bên ngoài thôi.
Nếu đem so với mong muốn trong lòng của bọn hắn thì vẫn còn rất nhẹ nhõm.
Có thể trong lòng đám người thật ra không có nhẹ nhõm như vậy, Lưu gia chắc là muốn nuôi lớn Lý Hạo thành một cây đao, có lẽ hôm nay là chém Lưu gia một đao, nhưng ngày mai chém ai thì còn chưa biết...
Giờ phút này, cửu ti đang tiến hành giao dịch.
Mà bên trong Thiên Tinh thành cũng đang xảy ra bạo động.
Trong một chỗ xóm nghèo của Thiên Tinh thành, đứa bé gái ngày đó dẫn Lý Hạo vào trong thành bây giờ đang ở rất gần Lý Hạo, thậm chí nàng còn có thể nhìn thấy Lý Hạo, bên ngoài Thiên Tinh thành chính là xóm nghèo, người nghèo cũng không có tư cách ở trung tâm thành phố.
Giờ phút này, tiểu nữ hài ngửa đầu nhìn lên trời cũng không có e ngại gì.
Đều lưu lạc đến mức này rồi thì có gì để mà sợ?
Việc cường giả có chém giết hay không thì là việc của bọn hắn, để tâm đến làm gì.
Nàng cũng không hiểu mấy vụ tranh chấp của đại năng, mặc kệ đi đó đều là chuyện của đại nhân vật.
Nhưng lúc này, nàng lại là nhìn chằm chằm vào bầu trời nhìn, kế bên nàng là một vài đứa bé trai vẻ mặt có chút sợ hãi còn có nhỏ tiếng nói: "Vũ Kỳ tỷ đừng nhìn, coi chừng bị những cường giả kia cảm giác được thì sẽ rất phiền phức."
Nữ hài vẫn như cũ nhìn lên bầu trời, nửa ngày sau mới nói: "Người kia có chút quen mắt, có lẽ ta đã từng gặp đâu đó rồi!"