Vị trung niên mập mạp kia, nhìn thoáng qua Hầu Tiêu Trần, mặt lộ vẻ tươi cười: “Tiểu Hầu ở đây sao, chúng ta cùng ăn nhé, vừa đúng lúc có chút việc cần bàn, không cần đổi chỗ khác, đều đã đến cả, chúng ta cùng một chỗ nhé.”
Lý Hạo nhìn về phía tên mập, liếc nhìn một cái, lại nhìn thêm một cái.
Một lát sau, thở hắt ra.
Thật mẹ nó… cường giả nhiều thế!
Trừ vị nữ quản lý kia, kẻ đến có 6 người, trừ tên mập này ra, thì 5 vị khác già có trẻ có, không một ai có cấp độ thấp hơn Húc Quang.
Vả lại…cảm giác trong đó có hai vị chính là Thuế Biến kỳ.
Ba vị còn lại, cũng không phải loại vừa bước vào Húc Quang kia.
Mà tên mập này, không thể nhìn ra bất cứ cái gì, là một võ sư, thế nhưng, tuyệt đối sẽ không quá yếu.
“Lưu Ti trưởng!”
Hầu Tiêu Trần đứng dậy, cười cười, “Không biết đêm nay Ti trưởng sẽ đến, nếu sớm biết Ti trưởng tới, ta sẽ không đến đây.”
Nói xong, lão nhìn thoáng qua nữ quản lý: “Lưu Ti trưởng đến đây, sao ngươi không nói một tiếng? Nếu ngươi nói sớm, ta sẽ không vào đây, tránh cho Lưu ti trưởng nghĩ ta chiếm gian phòng của lão…”
Tên mập cười ha ha nói: “Không có việc gì, không có việc gì! Chỉ là chỗ ăn cơm mà thôi!”
Nói xong, lại nói: “Chúng ta cùng ăn, sẽ náo nhiệt một chút!”
Nói xong lại nhìn Lý Hạo, cười nói: “Đây chính là Ma Kiếm đại danh đỉnh đỉnh sao? Đúng là nhất biểu nhân tài!”
Lão khen Lý Hạo một câu, Lý Hạo cũng cực kỳ “ưu nhã” mà đứng dậy, khẽ thi lễ, cỡi mũ xuống “Tuần Dạ Nhân Lý Hạo, ra mắt Lưu Ti trưởng!”
“Đừng khách khí, đừng khách khí, ngồi xuống đi, đều là người trong nhà, khách khí cái gì!”
Tên mập kia cười ha hả, dẫn theo mấy người kia bước qua.
Mà những người lão dẫn đến, có người ánh mắt bất thiện, nhìn lướt qua Lý Hạo và Hầu Tiêu Trần.
Ba người này, Hầu Tiêu Trần đã chiếm mất chủ vị, còn Lý Hạo và Ngọc Tổng quản thì chiếm mất vị trí thứ hai.
Giờ phút này, còn chưa chịu tránh ra sao?
Lưu Ti trưởng cũng không để ý những việc đó, trực tiếp tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, ra dấu cho những người khác cũng ngồi, lại quay đầu nhìn về phía nữ quản lý: “Đi, đem tất cả những thứ tốt lên đây, đừng để bọn người Hầu Bộ Trưởng chê cười!”
“Vâng ạ!”
Nữ quản lý không dám nhiều lời, nhanh chóng rời đi, thời điểm bước ra, toàn thân đầy mồ hôi.
Hầu Tiêu Trần khẽ cười: “Vậy nhờ phúc của Ti trưởng, có thể ăn uống thoải mái rồi!”
Lưu ti trưởng cười nói: “Cũng lời nói này! Tiểu Hầu nếu như đồng ý đến Tài Chính ti, nơi đây, ngươi có thể đến mỗi ngày, ăn bao nhiêu cứ tính lên người ta, mang về nhà cũng được!”
Hầu Tiêu Trần bật cười: “Sao có thể như vậy được chứ!”
“Là chuyện nhỏ thôi!”
Nói xong, lại nhìn Lý Hạo một cái: “Ma Kiếm Lý Hạo… khá lắm, rất tốt! Bọn người Từ Khánh kia, mắt luôn để trên đầu, chết càng tốt! Tiểu Lý có hứng thú đến tài Chính Ti không? Phó ti trưởng có thể không làm được… nhưng phía Tài Chính ti vẫn còn rất nhiều vị trí. Nếu ngươi đến, ta bảo đảm vị trí của ngươi chỉ thấp hơn phó ti trưởng một chút mà thôi, nói ra thì vị trí của ngươi sẽ không thấp hơn tiểu Hầu được!”
Lý Hạo mặt đầy vẻ tươi cười: “Thật sao? Ta nghe nói thương đoàn Tứ Hải là cấp dưới của Tài Chính ti… ta có thể làm người đứng đầu của thương đoàn Tứ Hải chứ?”
“Thương đoàn Tứ Hải sao…”
Lưu ti trưởng cười, nhìn về phía một vị trung niên có chút ngăm đen: “Tiểu Ngô, ngươi có hứng thú nhường vị trí không?”
Lý Hạo kinh ngạc: “Vị này chính là người đứng đầu thương đoàn Tứ Hải sao? Thất kính thất kính!”
Trung niên ngăm đen đó nhìn thoáng qua Lý Hạo, ánh mắt có chút lạnh lùng, rất nhanh khôi phục bình thường: “Ta là Ngô Dũng, được nhìn thấy mặt thật của Ma Kiếm, là ta thất kính mới đúng!”
Nói xong, khẽ cười nói: “Nếu như Ma Kiếm có hứng thú với vị trí này… ta đương nhiên thối vị nhường cho người hiền tài, làm thủ hạ cho Ma Kiếm thì được rồi, ti trưởng không cần lo lắng cách nghĩ của ta, nếu như có thể lôi kéo nhân tài như vậy vào Tài Chính ti… Ngô Dũng vui còn không kịp!”
Lý Hạo vui mừng: “Thật sao?”
“…”
Trong nháy mắt yên tĩnh!
Lý Hạo mừng rỡ như điên: “Vậy… vậy ta sẽ thật sự qua đó! Ta nghe nói thương đoàn Tứ Hải, phú khả địch quốc! Không chỉ như vậy, chỗ mà Kim Tệ Kỳ đến, bọn hải tặc cũng không dám trêu chọc, ta ở Bắc hải đã đắc tội với rất nhiều hải tặc, hải tặc Đông hải cũng muốn giết ta, nếu như ta có thể nắm giữ thương đoàn Tứ Hải…vậy việc đó sẽ không còn là gì nữa!”
Lý Hạo vạn phần kích động: “Nếu Lưu ti trưởng không chê, đêm nay xin hãy viết thư nhậm chức, ngày mai ta liền có thể đi nhậm chức!”
“…”
Vẻ tươi cười của Lưu ti trưởng vẫn như cũ, chỉ là hơi có vẻ cổ quái.
Chỉ là lời khách sáo thôi!
Thật ra những lời khách sao đối với bọn họ mà nói, bọn họ đã nói qua cả ngàn vạn lần.
Thế nhưng, đây là lần đầu tiên, lão thấy có người coi những lời khách sáo như thật, vả lại còn có vẻ không đợi được nữa, như thế mà… nhảy cẫng lên!
Lý Hạo hắn, thật sự muốn!
Ngươi dám cho thì hắn dám nhận, hôm nay thư nhậm mệnh chỉ cần đưa xuống, gia hỏa này ngày mai chín phần này sẽ đến tiếp quản thương đoàn Tứ Hải.
Giờ phút này, Lưu ti trưởng cảm thấy… lão giang hồ mà gặp mãng phu xúc động, quả thực không có cách nào câu thông.