“Thiên Tinh thành...chờ ta!”
Đột nhiên Lý Hạo không đi xung quanh kiếm người của Hồng Nhất Đường nữa, hắn muốn đi khắp thiên hạ, muốn đi nhìn nơi giàu có nhất, mạnh nhất, có sức sống nhất, dân cư nhiều nhất, cường giả nhiều nhất.
Nguy hiểm không?
Rất nguy hiểm!
Đó...có quan hệ gì đâu.
Lão sư từng nói, đi ra ngoài, nhìn nhiều, thế giới này thật sự rất đặc sắc, thật sự rất đặc sắc, đặc sắc đến nổi mới vừa vào Trung Bộ liền được nhìn một vở kịch.
Lý Hạo cười lên.
Ta...phải đi nhìn ngắm thế giới này, nơi nhộn nhịp nhất, nơi đặc sắc nhất!
Cùng lúc đó, tại Tuần Kiếm Ti của Thiên Tinh thành.
Có người báo cáo: “Bên hành tỉnh ở duyên hải, ở một thành phố nhỏ, ti trưởng, phó ti trưởng, đội trưởng đội chấp pháp, phó đội trưởng đội chấp pháp Tuần Kiểm Ti Cực Duyên thành...trong một đêm toàn bộ đều bị giết chết rồi!”
“Nghe bên kia báo lên, có thể là cường giả ra tay, thực lực chỉ sợ không thua kém Tam Dương.”
“Ừ, đã biết, để cho duyên hải bên kia truy sát!”
“Đã hiểu!”
Nói vài câu vô cùng đơn giản, chuyện này liền qua đi, không ai nhắc lại nữa. Đối với con quái vật khổng lồ như Tuần Kiểm Ti, việc này quá nhỏ, quản lí 99 hành tỉnh, mấy ngàn thành thị, một ti trưởng Tuần Kiểm Ti của một cái thành nhỏ chết đi, nơi đó tự giải quyết là được, không ai hỏi thêm gì.
Nhất là thời đại này, mạng người như cỏ rác.
Thật giống như Mộc Sâm của Ngân Thành, bị người ta giết tại Ngân Thành...chết ở Ngân Nguyệt chỉ có điều tra một chút, Thiên Tinh thành xa xôi ai sẽ đi quản?
Cùng lúc đó ở một nơi khác, Hầu Tiêu Trần lật xem tư liệu, nhìn về phía Ngọc tổng quản: “Có tin tức về hành tung của Lý Hạo sao?”
“Không có.”
“Tên này...”
Hầu Tiêu Trần nhẹ nhíu mày: “Liền biến mất không tung tích như vậy! Đám người Hồng Nhất Đường cũng không trở về, nghe nói hành tung của Viên Thạc đã bị người khác phát hiện, lại chạy đi tìm Bích Quang Kiếm, nhưng Lý Hạo...lại mất tích!”
Lại nói chính là chuyện cười!
Khắp thiên hạ đều đang chú ý Lý Hạo, tên đó lại biến mất, cố tình, không có ai phát hiện tên đó, cho dù có rất nhiều thế lực đang đi tìm hắn ta.
Tổng quản Ngọc mở miệng: “Hẳn là quay trở về Ngân Nguyệt, tên đó cũng không ngốc, biết được hiện giờ bên ngoài rất nguy hiểm.”
Hầu Tiêu Trần nhẹ gật đầu, có chút không có chắc chắn: “Tên nhóc con này, biến mất ở gần Đông Tân, hẳn là chạy tới Trung Bộ rồi?”
Ngọc tổng quản bật cười, nàng rất ít khi cười, lúc này nhịp không được nói: “Không thể nào! Trung Bộ rất nguy hiểm, bao nhiêu người muốn giết hắn ta? Cho dù bộ trưởng ở đây, cũng như miếng băng mỏng...Ta thấy tên này rất khôn khéo, sẽ không đi.”
“Lúc trước còn chạy đi phương Đông, ai dám tin tưởng?”
Hầu Tiêu Trần cũng cười lên suy nghĩ nói: “Quên đi, biến mất thì biến mất, cho dù đến Trung Bộ, cũng sẽ không đi Thiên Tinh thành, ở bên ngoài đi dạo cũng được, đi xem một ít phong cảnh của Trung Bộ...về sau hắn thăng lên Tuần phủ, đám người lão Triệu hẳn sẽ dẫn hắn vào ban của ta, thật ra cũng không tệ.”
Ngọc tổng quản im lặng, chính là cảm thấy...Lý Hạo gia nhập vào vẫn có chút không được tự nhiên.
Dĩ nhiên đó là chuyện của Triệu thự trưởng, thật ra là không có quan hệ gì đến mình.
Lúc này cho dù là Hầu Tiêu Trần cũng không tin rằng Lý Hạo sẽ đến Thiên Tinh thành.
Đó là trung tâm của cả vương triều!
Nơi này, cửu ti, hoàng thất, thế gia, Thần Sơn,, thế lực khắp nơi vô cùng hỗn loạn, một đám yêu nghiệt con ông cháu cha tung hoành, cho dù là ông ta cũng phải cẩn thận, giỡn cũng phải dưới mức quy củ.
Rất nhiều người đều muốn giết chết Lý Hạo.
Đến đây, ông ta cũng không thể che chở cho được.
Lúc trước còn đùa giỡn, đợi một ít tác dụng của thần kiếm Lý gia lộ ra ngoài, lại đi giết Từ Khánh, Hầu Tiêu Trần cảm giác tên kia may mà không cùng chính mình đi Trung Bộ, bằng không ông ta xử lí chuyện của hắn có thể góp cả mạng vào đó.
Trong đầu Hầu Tiêu Trần dâng lên một ý nghĩ, xoa xoa hai huyệt thái dương.
Ở chỗ này rất khó khăn, đi một bước đều phải cẩn thận 3 phần, nếu không để đám yêu nghiệt này làm chút chuyện khác người?
Như thế...có thể sao? Bọn họ dám sao?