Lúc hắn mặc đồ của Tuần kiểm, thật ra vẫn rất kiêu ngạo.
Làm Tuần kiểm ăn cơm nhà nước, cũng không có chuyện gì, công việc dân sự, không phải dân sự cũng là đi bắt trộm, phá án, đãi ngộ cũng không tồi, cũng coi như là giữ bình an chỗ một vùng.
Tuần Dạ Nhân có chút nguy hiểm, có thể chạm mặt với siêu năng.
Tuần kiểm...còn được, tuy có chút nguy hiểm, nhưng không có nhiều vụ án khó.
Trong đầu hiện lên một đống suy nghĩ.
Bên Lâm Giang, hắn cảm thấy đó là trường hợp đặc biệt, bởi vì Phàn Xương không phải người tốt.
Bên Định Biên, phủ Quốc Công cấu kết hải tặc, hắn cảm thấy cũng là trường hợp đặc biệt, Từ gia cũng không phải người tốt.
Nhưng chuyện này...ai mới là người tốt đây?
Tuần Kiểm Ti nơi này không phải người sao?
Vậy nơi khác thì sao?
Hít sâu một hơi, Lý Hạo bay đi mất.
Đúng vậy! Bay đi!
Có thể làm được gì đây?
Chẳng thể làm được gì.
Giết tên Tuần kiểm đó sao?
Có tác dụng gì không?
Chẳng có tác dụng gì!
Huống hồ trong mỏ có hơn 10 ngàn người, đây là Trung Bộ, chẳng lẽ đưa đám người này về Ngân Nguyệt?
Đừng có nói giỡn!
Cho nên...đi giết cục trưởng Tuần Kiểm Ti của nơi này là tốt nhất, không được thì giết thêm mấy tên, đem quan chức cao cấp giết hết, đổi một đám khác lên, không biết có thể tốt lên được chút nào không.
Lý Hạo lúc này không biết làm thế nào mới tốt.
Cho dù hắn rất mạnh!
Nhưng trong mỏ có hơn 10 ngàn người, hắn thì chỉ có một, bất lực, không thể làm gì cả, giết đám Tuần kiểm kia, ngược lại sẽ tạo ra một phiền phức rất lớn.
Hắn biết hẳn sẽ xảy ra chuyện gì, vì để che giấu chuyện này, hẳn...sẽ cho cái mỏ này sụp đổ hoàn toàn.
Tất cả mọi người đều sẽ biến mất, bị người khác che giấu tất cả.
Lúc trước cảm thấy không được...bây giờ, hắn biết tất cả khả năng đều có thể.
Chỉ có giết hết đám quan chức cao cấp, không liên luỵ đến mỏ, đổi một nhóm người, có lẽ sẽ tốt hơn một chút, cho dù không khá lên...cũng sẽ không tệ đi.
Nơi như vậy, người đầu tiên nhìn thấy nhưng tuyệt đối không phải là cái cuối cùng.
Lý Hạo không quản được mạng sống của nhiều người như vậy.
Một đêm này, thành nhỏ này của Trung Bộ, một nhóm người chết không gây ra bất kì tiếng động nào.
Mập mạp và kế toán Trương giúp Lý Hạo chỉ ra và xác nhận.
Lý Hạo toàn giết những tên làm chuyện xấu.
Mạnh nhất cũng chỉ là Tam Dương, trong tay Lý Hạo không ai có thể chạy trốn.
Còn về tình hình của thành nhỏ đó, Lý Hạo không biết.
Người dân cực khổ trong mỏ thế nào...hắn cũng không biết.
Hắn lúc này đã cảm nhận được sự khó khăn của Hồng Nhất Đường, cứu một người không khó, khó là làm thế nào để an bài xuống, như thế nào để dấy lên hy vọng cho bọn họ.
Khó chính là ngàn người, 10 ngàn người, 100 ngàn người…
Một toà thành nhỏ, vạn người gặp xui xẻo.
Hơn một ngàn toà thành có bao nhiêu người?
Nghĩ xem chút, Lý Hạo chỉ cảm thấy khủng bố!
Vương triều này, giống như nhà tù vậy.
Hồng Nhất Đường vậy mà lập chí đi làm chúa cứu thế...Lý Hạo nghĩ lại liền cảm thấy khủng bố, không rét mà rung, thật đáng sợ.
Hắn phục ý chí mạnh mẽ của đối phương, quyết tâm lớn, khí phách lớn...nhưng hắn cảm nhận được, không có hy vọng!
“Không có hy vọng!”
“Lấy nhỏ đấu lớn, ếch ngồi đáy giếng...đây vẫn là Trung Bộ vô cùng phồn hoa, cho dù là toà thành nhỏ thôi đã có hơn 1 triệu người!”
Lý Hạo một bên đi đường một bên lẩm bẩm.
Vẫn là lão sư tốt!
Phải học theo lão sư, mang theo sự đắc ý đi ngao du thiên hạ.
Lão sư nói không sai, việc ta cần làm nhất chính là tìm Hồng Nguyệt báo thù, nhiệm vụ vĩ đại này giao cho Hồng Nhất Đường đi làm vậy.
Ta chỉ là một cái võ sư nho nhỏ!
Thời gian trước, ngày giết hải tặc, thật ra hắn cảm thấy chính mình có tiềm năng làm chúa cứu thế, giết quan binh, giết hải tặc, bắt người của Kiếm Môn, làm rất đẹp.
Nhưng hôm nay...lập tức đem tâm tư đó xoá bỏ.
Nhưng ngay lúc này, trong lòng Lý Hạo bỗng nổi lên lửa giận.
Tuần Kiểm Ti...tại sao lại như vậy?
Ta cũng là người của Tuần Kiểm Ti, quan cao cấp của Tuần Dạ Nhân, tại sao lại như vậy đâu!
“Hiện tại là ti trưởng của Tuần Kiểm Ti, là ăn shit lớn lên hay sao? Những chuyện này đều quản không được!”
“Còn muốn giữ bình yên cho xã hội, bảo vệ yên bình cho một phương...lời thề rác rưởi gì thế!”
Lý Hạo không ngừng lẩm bẩm.
Đây là thời điểm nhận chức Tuần Kiểm Ti, phát lời thề xuống, hắn từng thề qua, đi theo một đám người cùng nhau cao giọng đọc diễn cảm, cực kì giàu tình cảm và mãnh liệt.
“Cho nên...ta nghĩ đi xem Thiên Tinh thành!”
Lý Hạo nhìn về hướng Nam, trung tâm trong triều nhìn lại.
Ta muốn nhìn xem, vương triều này sau hôm nay, rốt cuộc nắm trong tay đám người đó là cái gì, ngay dưới mí mắt của các ngươi, các ngươi đều mù sao?
Phương Đông chiến tranh, các ngươi nháy mắt liền biết.
Ngân Nguyệt chết một tên siêu năng, các ngươi nháy mắt liền biết.
Mắt các ngươi cũng không có mù nha!
Một cái di tích xuất hiện, các người còn nhanh hơn con chó. Đào một món bảo bối, một tiếng sau khắp thiên hạ đều có thể biết. Tạo ra một thứ vô dụng chỉ dùng để đi qua 300 hải lý trên biển, các ngươi làm tích cực như vậy. Tại sao không nhìn xuống dưới một chút, cái mỏ đen tối khiến cho người ta phải ăn cả trẻ em?