TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1208: Mỗi người một ngã (5)

Viên Thạc khẽ nhíu mày.

Một lát sau mới nói: “Đạo lý là đạo lý, nhưng ngươi phải nhớ kỹ, con đường của mỗi người đều không giống nhau! Bá đạo cũng tốt, vương đạo cũng được, hay là sát đạo, ma đạo… không nhất định phải rập khuôn! Hồng Nhất Đường chính là địa thế khôn, rất hợp với bản thân hắn, ngươi bảo ta đi con đường này, ta sẽ cảm thấy không thích hợp, ta thích hợp đi con đường của riêng mình, còn ngươi thì sao? Con đường của ngươi là gì? Ngươi còn trẻ, đi nhiều một chút, xem nhiều một chút, không nên chịu sự ảnh hưởng của bọn họ, bọn họ muốn áp đặt lĩnh ngộ của bản thân vào ngươi, điều này là không thích hợp!”

“Khi ngươi đi khắp thiên hạ, nếm trải mùi vị nhân sinh, từng có đỉnh phong, từng có huy hoàng, từng có xuống dốc, từng có sóng gió… ngươi có lẽ mới có thể suy nghĩ ra, mình rốt cục thích hợp làm cái gì.”

Viên Thạc lần nữa vỗ vỗ tên đồ đệ này, cười nói: “Ngươi nên kiên trì ý nghĩ của mình… giai đoạn bây giờ, chỉ có một việc, báo thù! Bọn họ cảm thấy có lẽ ngươi sẽ bị thù hận làm cho mờ mắt, nhưng riêng ta cảm thấy ngươi sẽ không như vậy! Báo thù, là tín niệm ở giai đoạn bây giờ của ngươi… ngươi không nên đánh vỡ tín niệm này, khi ngươi rời khỏi Ngân Nguyệt, đi phương đông, kỳ thực ta đã hiểu, ngươi kỳ thực đang cân nhắc một số việc, ngươi không hi vọng mình ở lại Ngân Nguyệt, mang phiền phức đến cho người khác… việc này là đúng.”

“Chuyện của chúng ta, chúng ta nên tự giải quyết! Giống như ta ban đầu, kỳ thực cũng có thể thoát khỏi Ngân thành… Thế nhưng, quá trình thoát ly, nhất định sẽ mang đến rắc rối phiền phức cực lớn cho một số người… ví như bọn người Hầu Tiêu Trần, ta là không thể rời khỏi, nhưng ngươi nhất định phải đi!”

Nói đến quá khứ của bản thân, lão cười một tiếng, lắc đầu: “Mười mấy năm trước, kỳ thực ta có thể rời khỏi… chỉ là, ta vẫn ở lại Ngân thành, ngươi biết tại sao không?”

Lý Hạo lắc đầu.

“Bởi vì cái giá mà ta bỏ trốn rất lớn… không phải ta, mà là Ngân Nguyệt sẽ vì thế mà phải trả một cái giá rất lớn… lão sư của ngươi, chìm chìm nổi nổi nhiều năm như vậy, có thể một chút chuẩn bị về sau cũng không có hay sao?”

Lão thở dài một tiếng: “Ví như… đào được một số đồ cổ, đánh đến long trời lỡ đất! Có thể bởi vì vậy, liền phiền toái, có đôi khi, người kỳ thực cũng không thể cân nhắc quá nhiều, nhưng không thể tuyệt đối không cân nhắc một số việc, một số hậu quả.”

Con ngươi của Lý Hạo hơi co lại, “Ý của lão sư là?”

“Ngươi không phải cũng gặp rồi sao?”

Viên Thạc cười: “Ngươi cũng có thể đào được yêu thực, thiên hạ này lớn như vậy, chẳng lẽ chỉ một chỗ có sinh vật cổ văn minh tồn tại hay sao? Nhưng ngươi phải nhớ kỹ một việc, vật đổi sao dời, thời đại không còn giống như trước nữa, coi chừng thả hổ về rừng, bất kỳ thời đại nào cũng có người tốt kẻ xấu!”

Lão không tiếp tục nói tỉ mỉ những thứ này nữa, chỉ là căn dặn: “Chiến Thiên Thành cũng tốt, ngươi đào được yêu thực cũng được, có thể giao lưu, có thể hợp tác… duy nhất không thể đánh mất bản thân! Ngươi là Lý Hạo, về thân phận truyền nhân của bát đại gia kia… nên vứt đi!”

“Trách nhiệm của bát đại gia, huy hoàng của bát đại gia, mọi thứ của bát đại gia…đều không liên quan gì tới ngươi!”

Lý Hạo không ngừng hít thở, hồi lâu, lần nữa gật đầu: “Đã hiểu rõ!”

Viên Thạc cười lên, hiểu rõ thì tốt.

Ngươi hãy sống cho chính mình!

Lão không hi vọng đồ đệ này của mình, sống dưới bóng ma của kẻ khác, kết quả là, ngươi còn là Lý Hạo hay sao?

Mạnh cũng được, yếu cũng tốt, sống đúng với chính mình là tốt nhất.

Từ khi Viên Thạc truyền thụ Ngũ Cầm Thổ Nạp thuật phiên bản mới, hai sư đồ cũng không còn trao đổi với nhau nữa.

Mà là toàn tâm toàn ý hấp thụ kiếm năng.

Viên Thạc cũng không có tâm tư quấy nhiễu Lý Hạo hay uốn nắn Lý Hạo quá nhiều, xưa nay lão vẫn dạy đồ đệ như vậy, chỉ nói mấy lời, ngươi hiểu thì hiểu, không hiểu thì bỏ đi, cũng không mong đợi ngươi phải giống như ta vậy.

Mà Lý Hạo hao phí đến 5 ngày thời gian, rốt cục đã có thể xây dựng được 5 cây cầu đơn giản.

Lúc dựng nên 5 cây cầu, hắn cảm nhận được một số khác biệt.

Ngũ tạng tạo thành một cái tuần hoàn, bây giờ lại cường hóa ngũ tạng, đại khái sẽ không phiền phức như trước đó nữa.

Tiếp theo, Lý Hạo còn muốn làm một chuyện.

Cắm rễ ngũ Thế vào trong ngũ tạng.

Có như vậy, hắn mới xem như hoàn thành cơ sở tu luyện của Uẩn Thần, tiếp sau đó, việc hắn muốn làm chính là dung hợp ngũ Thế.

5 ngày, có lẽ là lần tu luyện dài nhất của Lý Hạo.

Hắn giờ phút này, có lẽ đã quên hết mọi việc ở bên ngoài.

Mà Viên Thạc cũng là không ngủ không nghỉ, một mực hấp thu kiếm năng, thừa dịp đồ đệ còn ở bên cạnh, không bổ sung một chút, ăn một bữa no đủ sẽ có lỗi với chính mình

Hai sư đồ cộng thêm một con chó, tiêu hao cũng không nhỏ.

Lại thêm mấy ngày trước, bọn người Hồng Nhất Đường cũng ở đó, chỉ mấy ngày ngắn ngủi, số Thần Năng Thạch tiêu hao đã mất hơn 5 vạn khối.

Tiêu hao như thế, có thể khiến cho một thế lực không nhỏ tiêu hao đến phá sản, đóng cửa là cái chắc.