TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1110: Rời đi Ngân Nguyệt (4)

Chu phó thự trưởng cũng im lặng dẫn cô đi thẳng bề phía trước, cửa sảnh lớn trên lầu hai mở ra.

Lúc này, hai người Khổng Khiết cùng Triệu thự trưởng đều ở đây. Bọn họ vừa mới đi vào, Hoàng Vũ cũng đến, Triệu thự trưởng liếc qua Hoàng Vũ, Hoàng Vũ truyền âm: “Người đã trở về, đang đợi ở căn cứ. Hắn vừa trở về, trong thời ngắn hẳn sẽ không đi ra ngoài, cho nên ta đến đây xem, Quang Minh Kiếm đến rồi cùng nhau ra tiếp đón đi."

Triệu thự trưởng nhẹ gật đầu, sau đó đứng lên, nhìn về phía Quang Minh Kiếm cười: “Một trong thất kiếm Ngân Nguyệt, Quang Minh Kiếm. Những người khác thì ta đều gặp mặt rồi, chỉ có Quang Minh Kiếm...ta chưa gặp mặt bao giờ. Lần này đúng là trăm nghe không bằng một thấy, gặp được người thật rồi."

Trong lòng Quang Minh Kiếm thầm oán trách, nếu không phải hồi phục chút ít dung mạo, tuy không phải rất đẹp nhưng nhìn vẫn rất được, cô đã không lấy hình dáng này gặp mặt.

Nghĩ đến đây lại nhớ đến lời nói của Lý Hạo, lần này là do chính phủ Ngân Nguyệt phái hắn đi cứu mình.

Quang Minh Kiếm cũng không có khách sáo, nói thẳng ra: “Lần này làm phiền mọi người ra tay cứu giúp, Hồ mỗ vô cùng cảm kích. Nhưng đạo bất đồng bất tương vi mưu, nếu sau này chính phủ Ngân Nguyệt có chỗ cần đến, Hồ mỗ nhất định sẽ cống hiến hết sức mình...về phần những thứ khác, xin lỗi không thể thương lương tiếp."

Khổng Khiết cười lên: “Quang Minh Kiếm, vì sao lại nói chúng ta không chung một con đường?"

Quang Minh Kiếm nhìn ông ta, hờ hững nói: “Khổng Khiết, năm đó người là Ngân Nguyệt tuần kiểm, máu võ sư trên tay ngươi không ít, dĩ nhiên là khác nhau."

Khổng Khiết nhíu mày: “Làm sao rồi, Khổng Khiết ta duy trì trật tự của Ngân Nguyệt là sai sao? Ta đặt tay lên ngực tự hỏi, giết những tên võ sư kia, không một tên nào là kẻ tốt. Ngươi nói những người khác chẳng ra sao, ta ủng hộ ngươi ba phần, thế nhưng ngươi nói ta...vậy ngươi nói những tên võ sư ngoại trừ Quang Minh Kiếm chẳng ra sao, không có năng lực phân biệt đúng sai."

Quang Minh Kiếm cãi không lại.

Khổng Khiết cũng cảm thấy không thú vị nên im lặng.

Triệu thự trưởng cười: “Đều là người của Ngân Nguyệt, từ xưa đến nay đều có huyết khí, đóng cửa tranh cãi ầm ĩ cũng là chuyện bình thường...có điều Hồ đại sư nói thẳng như vậy, chúng ta cũng không nói dối, Hồ đại sư nói vậy là đủ rồi, sau này nếu Ngân Nguyệt có chuyện, mong ra tay giúp đỡ nhiều hơn, giúp nhau canh gác."

"Cố gắng hết sức."

Quang Minh Kiếm trả lời cũng chỉ có như vậy.

Không được nhiệt tình như trong tưởng tượng, cũng không có dụ cảm động rơi nước mắt, càng không có cảnh đồng hương gặp nhau nước mắt lưng tròng, cũng không có ổn lại chuyện cũ.

Nếu gặp những tên như Viên Thạc, còn có thể nói chuyện một hai câu.

Còn những người này thì bỏ đi.

Một người làm quan, một người nghiêm khắc, nói đến chính là cướp.

Võ sư năm đó đều là cướp.

Tại đất khô cằn nói chuyện với nhau vài câu, Hoàng Vũ cũng không khách sáo nói thẳng: “Thực lực của Định Quốc Công như thế nào?"

"Mạnh hơn ta."

Quang Minh Kiếm suy tư một lúc đoán: “Không nói đến khoá siêu năng thứ tư, dĩ nhiên đã bão hoà, khoá siêu năng ở ngũ tạng cũng đã bão hoà được ba cái rồi."

Nghe được những lời này, mọi người đều nhíu mày.

Mạnh như vậy?

Khổng Khiết sờ cằm nhìn cô: "Ngươi thì sao?"

"Bão hoà được hai cái."

Khổng Khiết cười: “Không tệ! Ta còn tưởng mấy năm nay các người không có bao nhiều tiến bộ, Nam Quyền hẳn mới hoàn thành bão hoà một cái, miễn cưỡng có thể là đứt khoá ngũ tạng, tên đó còn kiêu ngạo hơn cả ngươi."

Quang Minh Kiếm cũng không khách khí hỏi ngược lại: “Vậy còn ngươi thì sao?"

"Ta sao?"

Khổng Khiết cười: "Cũng mới hai cái, thiếu chút nữa là được cái thứ ba."

Dứt lời hơi chừng chờ, vẫn hỏi lên một câu: “Ngươi có phá hiện khoá siêu năng trong đầu, người, xương không? Tứ chi, ngũ tạng chỉ có chín đầu, nhưng hẳn không chỉ có như vậy..."

Thân thể con người hẳn là phong toả toàn bộ.

Hiện giờ trong đầu có một cái là mọi người công nhận, nhưng không tìm thấy, còn ở trong xương của cơ thể có hay không vẫn là một điều bí ẩn.

"Không biết, không cảm nhận được."

Khổng Khiết nhẹ gật đầu nói: “Ngươi chủ yếu nhất là phương diện nào?"

"Thế!"

Khổng Khiết lại gật đầu: “Cũng chỉ có mấy phương diện này, Thế, cơ thể, khí huyết, cơ bản đều không khác nhau là mấy, một đầu ngũ tạng, trước mắt chỉ có Viên Thạc phá được, nhưng ngũ tạng là khó khăn nhất...không biết tên kia...có thành quả gì không."

Cảm thán xong còn muốn nói vài câu thì Hoàng Vũ đột nhiên lên tiếng: “Ngươi cảm thấy Địa Phúc Kiếm được mấy đầu?"

Quang Minh Kiếm lắc đầu: "Không biết."

Mấy tên này nhíu mày, như thế nào lại không biết.

Nhưng cơ bản là hiểu được ý của cô ta, không phải không biết cũng không phải không đoán mà là không muốn nói.

Nhất định là mạnh hơn cô ta.

Không phải ba cái thì chính là bốn cái.

Quang Minh Kiếm hỏi lại: “Nếu toàn bộ khoá siêu năng của ngũ tạng mở ra đi đến viên mãn, bão hoà đến cực hạn, có thể đột phá cấp độ kế tiếp?"

"Không biết, chưa từng thử qua."

Khổng Khiết lắc đầu: “Giai đoạn trước mắt, có thể mở ra chín cái...chưa chắc đã tồn tại. Mấy người chúng ta cũng chiếm một chút ưu thế của siêu năng, trước đi vào siêu năng, phá vỡ cửa ải, lại quay về võ sư..."

Quang Minh Kiếm nhíu mày: “Thật sự có thể quay về sao?"

"Dĩ nhiên."

Khổng Khiết gật đầu: “Có thể! Lực lượng quanh minh của ngươi rất mạnh, có thể vượt qua rất nhiều cửa ải khó khăn. Lúc trước bên chúng ta khan hiếm năng lượng, cho nên đều lựa chọn nhập vào kiếm...nhưng cũng để lại một chút tai hại, dĩ nhiên cũng có lợi."

"Hiện tại ta tiến vào siêu năng, có thể trở về võ sư không?"

"Có hi vọng...nhưng rất nguy hiểm, quá khó khăn."

Khổng Khiết lắc đầu: “Tốt nhất không nên làm thử. Đến trạng thái này làm thử là một việc rất nguy hiểm, tên Thiên Kiếm kia, hiện tại vẫn là siêu năng...không biết tên đó lo lắng cái gì. Nếu không đổi về, bước vào phía trên Húc Quang kỳ...mở ra hai khoá siêu năng ở ngũ tạng, muốn hồi phục sẽ rất khó...như này vẫn là có cách."