Hầu Tiêu Trần giờ phút này cười thật thoải mái: “Gia hỏa này thật đúng là có ý nghĩa, ta cứ cho rằng hắn muốn kéo dài mãi mãi, kéo cho đến khi Viên Thạc từ trung bộ trở về… kết quả, ta còn chưa kịp đi, hắn đã chạy đi khiêu khích bọn hải tặc…thật mẹ nó, có ý nghĩa mà!”
Lắc đầu, dở khóc dở cười.
Giờ khắc này, lão cũng nói rất nhiều, sự buồn bã của biệt ly đột nhiên cũng không còn nữa, có chút như muốn cười, lại có vẻ như bất đắc dĩ, Lý Hạo a Lý Hạo, nhà ngươi, quả thật… rất cổ quái!
“Vượt biển, đi thôi!”
Hầu Tiêu Trần đi lên thuyền, có chút bất đắc dĩ, những người phía sau nhanh chóng đi theo.
Giờ phút này, Kim Thương cùng Ngọc Tổng quản vẫn còn không thể tưởng tượng nổi, Lý Hạo là loại người làm ra chuyện này sao?
Thật là… sợ đến xém chút rơi cả cằm.
Gia hỏa này, theo cách nghĩ của bọn họ, lúc này hẳn nên trốn ở căn cứ liều mạng tu luyện, không để ý đến chuyện bên ngoài, chờ đến khi thực lực cường đại mới dám bước ra, lén giết một số người, sau đó lại tiếp tục trốn tránh, tiếp tục tu luyện, sau đó lại lén lút giết người…
Đúng vậy, Lý Hạo chính là loại người như vậy.
Nhưng hôm nay, lại khiến cho hai người mở rộng tầm mắt.
Hầu Tiêu Trần ở phía trước mặt kia, cất giọng cười, vừa cười vừa nhìn Bắc hải không ngừng dậy sóng kia, cảm khái nói: “Đạo phỉ Bắc hải, thực lực cường hãn, mỗi nhà xem ra cũng đã đầu tư không ít, lần này, chắc hẳn cũng rất đau lòng, chết nhiều siêu năng như thế.”
Cảm khái một trận, lại nói: “Rất tiếc, thời gian không đủ, nếu không cũng muốn quay lại, nhìn Bạch Sa một chút, cũng thuận tiện đưa tiễn gã một đoạn… nhưng… thôi đi, để cho Lý Hạo vậy!”
Lão cười một tiếng, nhìn về phía biển cả đối diện: “Đi, đi trung bộ chơi một chút, Bắc hải này, để lại cho tiểu tử kia chơi đi! Ta nghĩ, hôm nay nếu Viên Thạc có thể nhận được tin tức, có lẽ… sẽ rất bất ngờ, rất sụp đổ, ha ha ha!”
Lão cười lớn một tiếng, so với dáng cười nhu hòa thường ngày bất khác biệt.
Ngọc Tổng quản nhìn lão một chút, cảm thấy có chút kỳ quái, cứ coi như Lý Hạo lần này khá cao điệu, giết rất nhiều hải tặc… lão có cần phải cười vui vẻ như vậy không?
Hầu Tiêu Trần tiếp tục cười.
Bọn họ không hiểu!
Là người của bát đại gia, thậm chí là người sống sót duy nhất bây giờ, những người biết được một chút nội tình của bát đại gia như Hầu Tiêu Trần vậy, cũng đều hi vọng Lý Hạo không nên bị thù hận triệt để thúc đẩy.
Đáng tiếc, hiệu quả không hề tốt.
Hôm nay, ngược lại là thấy được một chút hi vọng, một chút chuyện khiến bọn họ mừng rỡ, Lý Hạo như vậy, có lẽ mới có thể chân chính kế thừa vinh quang của bát đại gia tộc, cho dù là vinh quang của thời kỳ cổ văn minh, bọn họ cũng không hi vọng, bát đại gia chói lọi của thời kỳ cổ văn minh, vào ngày này giờ này, sẽ trở thành một cỗ máy chỉ biết giết chóc.
Lúc này uống cạn một chén lớn!
Hầu Tiêu Trần cười ha hả lên đường xuôi nam, đi trung bộ.
…
Cùng lúc này.
Bắc hải.
Bạch Sa nghe thuộc hạ hồi báo, hồi lâu, sắc mặt có chút cứng ngắc, nhìn về nơi xa xa, Lý Hạo…
Tên phế vật Hải Sa, còn tên Vô Diện Quỷ kia nữa… đúng là khốn nạn!
Hai tên phế vật!
Cơ bắp trên mặt Bạch Sa khẽ nhăn một cái, hai tên khốn kiếp đó chết rồi, không đơn thuần là vấn đề bị người khác tát vào mặt, mấu chốt là thực lực của Bạch Sa đạo sẽ lập tức bị tổn thất, nếu còn tiếp tục thờ ơ, bảy nhà khác có lẽ rất nhanh sẽ lựa chọn nuốt trọn bọn họ!
“Lý Hạo… thật không dám nghĩ tới!”
Bạch Sa thở ra, nhìn về phía đám người câm như hến phía dưới kia, đột nhiên quát: “Sợ cái gì? Sợ bị Lý Hạo đó giết hay sao? Hắn dám đến đây sao? Không cần hắn đến, ta sẽ tự đi tìm hắn! Lý Hạo là đang tìm cái chết, đợi ta chỉnh đốn quân vụ xong, chắc chắn sẽ giết hết cái gọi là đoàn Liệp Ma kia, để báo thù rửa hận cho bọn Hải Sa!”
Việc cấp bách bây giờ, không phải làm tìm Lý Hạo, bây giờ có lẽ hắn đã giăng sẵn bẫy để chờ đợi mình.
Trước tiên là phải chỉnh đốn lại những siêu năng mà lão nhị và lão tam đã để lại, nếu không chỉnh đốn kĩ càng chẳng mấy chốc sẽ trốn sạch sành sanh.
Chờ thăm dò kĩ tình huống, gã tự nhiên sẽ biết lựa chọn cơ hội đi tìm Lý Hạo, giờ phút này cũng không thể tùy tiện đến đó, chết hai tên Húc Quang, làm sao cũng phải thăm dò rõ ràng nội tình mới được.
“Báo thù rửa hận!”
Bên dưới, bọn hải tặc lớn tiếng gào thét, giống như muốn thét ra sự sợ hãi trong lòng.
Bạch Sa thở dài trong lòng, như vậy không được.
Ít nhất, cũng phải đem thi thể của bọn Hải Sa về đây, nếu không, thi thể treo tại Nam Độ thị chúng, việc này đối với mọi người đả kích quá lớn.
Bạch Sa đạo, sẽ không còn chút uy nghiêm gì để nói nữa.
…