Năm đó nhất định phải đi đường tắt, nếu là phá vỡ gông xiềng của Viên Thạc. Hôm nay, há có thể so sánh với một Húc Quang sơ kỳ, nhất định phải tin lời quỷ quái của Hầu Tiêu Trần... Có thể phá vỡ gông xiềng trong lòng mình hay không... Hoặc là, phá vỡ gông xiềng mà Hầu Tiêu Trần áp dụng cho ngươi, thì phải nhìn chính Kim Thương ngươi.
Hầu Tiêu Trần, mạnh hơn Viên Thạc.
Nếu ngươi có thể phá vỡ, ngươi sẽ được nâng lên một tầm cao mới, nhân họa đắc phúc.
Một lát sau, lại nhìn về phía đầu tường xa xa. Bên kia, lại có thêm một bạch ngân, có thể chính là hắc khải vừa giết người mà Từ Phong nói... Võ sư...
Đủ loại ý niệm hiện lên, Chiến Thiên Thành, Bát Đại Gia... Đừng nói là đệ tử của Viên Thạc kia chứ??
Trong mắt lão hiện lên hoài niệm, rất nhanh, lão thu hẹp những cảm xúc này.
Cuối cùng nhìn thoáng qua Từ Phong, sức mạnh dễ dàng đạt được nhưng hàng phục lại quá khó, một đường thuận buồm xuôi gió chưa chắc đã là chuyện tốt. Chiến Thiên Thành, hy vọng có thể trở thành nơi quan trọng để ngươi lột xác.
Không thể lột xác, ngươi không thể cạnh tranh với những tinh anh chân chính.
Ngay cả siêu năng, ngươi cũng không phải là không có cơ hội siêu việt. Mặc dù những tinh anh chân chính ở Trung Bộ cũng là siêu năng, ngay cả đám người Thiên Kiếm cũng không dám khinh thường một chút. Năng lượng, quan trọng hơn ở cách ngươi dùng nó như thế nào, còn lại ý nghĩa không nhiều lắm.
Tại thời điểm này, lão nhân toát ra một khí thế khác biệt.
Xa xa, Kim Thương vẫn còn đắm mình trong thế giới của mình, đột nhiên quay đầu nhìn về phía lão. Lần này, lúc y nhìn tới lão còn kèm theo một cảm xúc khác lạ, trong đôi mắt có một chút không thể tin được!
Nhìn thêm một vài lần, muốn nói chuyện, nhưng cuối cùng vẫn im lặng.
Hầu Tiêu Trần cũng nhìn thoáng qua, cười cười, lần nữa quay đầu đi. Khổng Khiết sờ sờ cằm, liếc nhìn lão nhân, như cười mà không cười, giống như nhìn ra cái gì đó, hai tay ôm ngực, một bộ biểu tình xem náo nhiệt.
Nơi này, ngày càng thú vị!
Lão Hầu công khai Chiến Thiên Thành, ngược lại là chuyện tốt. Quả thực y gặp được rất nhiều lão bằng hữu, nếu giờ phút này kéo hết mấy người Thiên Kiếm, Bá Đao, Viên Thạc lại đây, rồi lại gọi đám Hoàng Vũ tới... Ha ha, đó mới là thú vị, võ lâm Ngân Nguyệt đoàn tụ!
Đáng tiếc, Tề Mi Côn đã bị đánh chết, cái Viên Thạc sát nhân ma này tốt nhất là đi xa một chút, không biết lão đã giết bao nhiêu bạn cũ.
Giờ phút này, những cường giả này dường như không cảm thấy lo lắng và sợ hãi vì Hoàng Nguyệt bị giết.
Có gì khủng khiếp?
Những chuyện tàn nhẫn hơn đều đã nhìn thấy.
Chết một Thiên Sơn thần nữ thôi, ngay cả bảng xếp hạng ba mươi sáu hùng cũng không lên, chết thì chết rồi, chết còn không giá trị bằng một Tề Mi Côn.
Ngày Tề Mi Côn chết, bọn họ còn cảm thương một hồi.
Trong lòng không ít lần mắng Viên Thạc, lão già này toàn giết người lung tung!
Giờ phút này, ngược lại không có nhiều ý nghĩ, bị Địa Phúc Kiếm cùng Nam Quyền liên thủ giết chết, Thiên Sơn thần nữ ngươi nên cảm thấy vinh hạnh. Ánh Hồng Nguyệt ở đây, cũng nói không lời không nên nói nào.
Mà ngay tại khi mấy vị cường giả ai nấy đều đang suy nghĩ trong đầu.
Ở đằng xa, Bình Đẳng Vương trầm giọng nói: “Không thể kéo dài nữa, chúng ta phải liên thủ, mạnh mẽ tấn công rồi hạ gục bọn chúng! Nếu không thì cứ trực tiếp từ bỏ đi, chờ ba ngày nữa kết thúc rồi ra khỏi di tích!”
Tiếp tục như thế này, thì chỉ có ngày càng ít người hơn, và càng nguy hiểm hơn.
Một vài Húc Quang đã ngửi thấy mùi nguy hiểm.
“Bộ trưởng Hầu, ngươi có ý kiến gì không?”
Hầu Tiêu Trần vô cùng bình tĩnh: “Không có, nếu liên thủ thì dựa theo phương án lúc trước. Nếu không muốn liên thủ, vậy thì tự mình nghĩ biện pháp tiến vào nội thành, các ngươi nhiều người, các ngươi định đoạt!”
Mấy người trong lòng mắng một trận!
Thật sự muốn bỏ qua, trước tiên giết chết tên này rồi tính sau. Lúc nào cũng biểu hiện ra bộ dáng vân đạm phong khinh kia, có vẻ như mình đa năng!
Sau một khắc, Lục Nguyệt cắn răng một cái: “Vậy thì thừa dịp bây giờ bắt bọn họ luôn, nếu không có cách nào bắt được, hoặc là có người không ra sức... Vậy thì rút lui!”
Cái chết của Hoàng Nguyệt làm cho nàng hơi hoảng sợ.
Hầu Tiêu Trần mỉm cười, gật gật đầu.
Giờ phút này, y thật tò mò, ba người Lý Hạo rốt cuộc muốn làm cái gì?
Có lẽ, tiếp theo có thể biết một hai, mấy tên này lại quấy nhiễu kế hoạch của mình, còn có Hồng Nhất Đường... Ta thực sự muốn thử thanh kiếm của ngươi!