Gần cửa nội thành.
Thoáng cái nổ ra 2 vị cường giả Tam Dương.
Không bao lâu, vợ hai của Hồng Nhất Đường cũng đến rồi.
Hồng Nhất Đương truyền đạt mấy câu, xem tướng mạo thì người phụ nữ này không hẳn là xinh đẹp, có hơi trầm ngâm một lát, mở miệng nói: "Kiếm Môn, sẽ không làm hại Lý Hạo, không thể nào, cũng không dám, Viên Tông Sư là một nhân vật đứng đầu... Kiếm Môn chưa có quyết định dám tổn thương đến đệ tử của Viên Tông Sư!"
Hồng Nhất Đường cũng vội vàng gật đầu.
Cái tội danh này, không gánh nổi.
Người khác không biết, ông ta lại quá rõ Viên Thạc, Hồng Nhất Đường ông ta nếu dám giết chết học trò của lão... Viên Thạc thật sẽ giết chết ông ta, bất luận bằng cách nào, ông ta quá hiểu lão rồi, Viên Thạc rất am hiểu người cũ của Võ Lâm Ngân Nguyệt.
Lúc đó, càng phiền phức hơn so với việc đắc tội ba đại tổ chức.
Mọi người đều không nói gì, Lý Hạo thì lại mở miệng ho khan: "Tôi tin Kiếm Môn sẽ không làm như vậy... Hồng sư thúc yên tâm, Lý Hạo tôi sẽ không vô duyên vô cớ mà đổ oan cho ai!"
Dứt lời, hắn lại ho khan một tiếng, có chút rướm máu, ngũ tạng dường như đã bị hao tổn rất nghiêm trọng.
Nghe tiếng ho, không giống như giả tạo.
Kì thực, ban đầu cũng không phải là giả.
Trong trận đều là cường giả, giả vờ, mọi người nhìn một cái là biết liền, bộ dạng này của Lý Hạo, nói hắn giả vờ, thật không ai tin.
Lý Hạo thở ra một hơi, lại nói: "Việc này, coi như đã qua rồi, có lẽ đối phương không phải Tam Dương... không phải trình độ Tam Dương, cứ coi như tôi bị giết, cũng là bình thường, người luyện võ, không cần cứ bám riết không buông!"
Nói xong, hắn lại nhìn Tử Nguyệt... chần chờ một chút rồi nói: "Thủ lĩnh Tử Nguyệt... có thể đưa cho tôi một viên Huyết Thần Tử được không? Thương thế của tôi không nhẹ, cứ tiếp tục như vậy, nếu còn chiến đấu, sợ là tôi sẽ chết ở đây."
"..."
Yên tỉnh.
Mặt Tử Nguyệt lạnh như băng.
Huyết Thần Tử?
Đó là Anh Thần!
Lý Hạo điên rồi sao?
Hồng Nguyệt và hắn là kẻ thù, hắn lại cư nhiên tìm mình để xin Anh Thần trị thương.
Lý Hạo thành khẩn nói: "Hôm nay, tôi thương thế không nhẹ, nội phủ bị thương, Thần Bí Năng bình thường cũng không có tác dụng gì, trừ phi là có bảo vật trong truyền thuyết... Huyết Thần Tử chính là liều thuốc tốt nhất để chữa trị thương thế của võ sư, điều này, kì thực cũng không cần phải nói làm gì. Chỉ cần một viên là được... Thủ lĩnh Tử Nguyệt, tôi nghĩ Hồng Nguyệt cũng không muốn thấy tôi chết."
Sắc mặt Tử Nguyệt lạnh băng, nói: "Lý Hạo, ngươi là muốn tìm cái chết sao? Hay là cảm thấy, ngươi chết rồi thì có gì ghê gớm lắm?"
Lý Hạo nghe vậy, thở dài một hơi, không nói gì thêm nữa.
Hách Liên Xuyên lại nhíu mày: "Tử Nguyệt, nếu như có, cho một viên thì có sao?"
Hồ Định Phương trực tiếp cất bước về phía ả ta, lạnh lùng nói: "Nếu như không có... ta vào thành giết mấy tên siêu năng Hồng Nguyệt, có lẽ sẽ liền có ngay!"
Tử Nguyệt nói: "Ngươi có thể thử xem! Giết sạch người của Hồng Nguyệt rồi, ta sẽ quan tâm sao?"
"Vậy thì cứ thử xem!"
Hồ Định Phương liền vung ra một quyền, truyền ra tiếng rồng ngâm hổ gầm, vô cùng cường hãn.
Tử Nguyệt lúc này bị thương không nhẹ, muốn ngươi đưa một viên Huyết Thần Tử thôi mà, ngươi lại không cho... vậy thì so với lấy mạng của Hồ Định Phương ta cũng không có gì khác nhau, không cho thì đánh là được rồi!
Tử Nguyệt cũng bộc phát sấm sét, ầm vang một tiếng, sấm sét này cư nhiên bị Hồ Định Phương một quyền đập bể, mà cánh tay của ông ta, lại chẳng hề có thương tích gì, Hổ Quyền tiếp tục công kích!
Giống như hổ gầm!
Mấy người đứng xung quanh, đều nhìn đến da đầu run lên, tên này không thể không nói, học xong Ngũ Cầm Thuật, lại là siêu năng giả, sức chiến đấu thục sự rất mạnh, thậm chí có thể vượt qua Tôn Nhất Phi kia.
Đều là Tam Dương hậu kỳ, đều là võ sư, Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật lại đặc biệt tinh yếu, Hồ Định Phương còn là cường giả hệ kim, tính công kích rất mạnh, với một quyền có thể so với một đòn toàn lực tấn công của Tam Dương.
Tử Nguyệt có thương thế trên người, Lôi Thần Khải bị thương, căn bản không thể chiếm được bất kì ưu thế nào, ngược lại còn không ngừng bị áp chế.
Tôn Nhất Phi, tên đó cho dù ở Trung Bộ, cũng đã từng đánh chết cường giả Tam Dương đỉnh phong thuần túy, nói đúng ra là trình độ siêu năng, không phải loại võ sư thăng cấp lên, còn cực kì cường hãn, cũng không phải là kẻ yếu trong Tam Dương.
Ầm ùng ùng!
Một chuỗi tiếng nỗ lớn vang lên, Tử Nguyệt không ngừng lùi lại, lực sấm sét điên cuồng bộc phát.
Lúc này, Luân Chuyển Vương cứ mãi không lên tiếng, đợi bọn họ đánh một hồi mới mở miệng xen vào: "Hai vị... có cần phải nội chiến lúc này không? Cửa nội thành vẫn chưa mở, không biết trong đấy có bao nhiêu bảo vật, có xứng đáng không?"
Ông ta lại nói tiếp: "Tử Nguyệt, nội thành có lẽ cũng có võ sư Hồng Nguyệt chết trận, những Ảnh Thần đó, chắc ngươi cũng đã thu về một ít... Lý Hạo thương thế không nhẹ, không bằng tặng một viên Huyết Thần Tử, không cần quá mạnh, Nguyệt Minh hoặc Nhật Diệu là được rồi, Hồng Nguyệt cũng đâu thiếu Huyết Thần Tử đúng không?