TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 2276: Thu nạp khắp nơi (9)

Lý Hạo thở dài, cười nhẹ một tiếng: “Trương xử trưởng có lẽ cũng có khổ tâm? Đợi khi phản nghịch chấp chưởng thiên hạ, nói không chừng liên hệ đến Tân Võ, để an toàn hơn một chút, ta ngược lại ngăn cản kế hoạch của hắn…”

Lời này vừa nói ra, mấy vị đoàn trưởng nghĩ tới điều gì đó, cũng thay đổi sắc mặt.

Có người trầm giọng nói: “Sẽ không như vậy… quân nhân đều phải thẳng người mà lấy, cũng không khom lưng cầu người! Gửi gắm hi vọng kẻ địch chấp chưởng thiên hạ, liên quan đến chủ thế giới của Tân Võ, cái này chẳng phải là mất đi tinh thần Tân Võ hay sao? Tân Võ chống lại tất cả, dù cho không địch nổi, cũng phải chống lại! Đô đốc nhất định đã hiểu lầm!”

Lý Hạo xoay người, mặt hướng mấy người, trầm giọng nói: “Nếu như… bọn họ, ta không chỉ nói Trương xử trưởng, mà bao gồm cường giả của những chủ thành khác đều có tâm tư này thì sao? Vậy các ngươi còn khư khư cố chấp? Còn muốn chống lại sao? Còn muốn đối địch với bọn hắn hay sao?”

Lời này vừa nói ra, mấy vị đoàn trưởng triệt để thất thanh.

Lý Hạo thấy thế, xoay người rời đi.

Phía sau, mấy vị đoàn trưởng đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.

Nếu như cao tầng cũng không nguyện ý chống lại thì sao?

Ngay tại giây phút mà Lý Hạo rời đi, một vị đoàn trưởng bỗng nhiên nghiêm nghị nói: “Lý Đô đốc có thể khinh thường chúng ta, khinh thường toàn bộ tiểu thế giới do Tân Võ lưu lại, nhưng tuyệt đối không thể khinh thường tinh thần Tân Võ! Nếu thực sự đến một khắc này, bọn hắn cho dù là trưởng quan, cũng đã phản bội tinh thần Tân Võ, kẻ phản bội tinh thần Tân Võ, chính là phản nghịch của Tân Võ, đều có thể giết!”

Lời này vừa nói, có đoàn trưởng giật mình, sau một khắc lại có người quát lớn: “Không sai, không có tinh thần Tân Võ, đều đáng chu diệt! Tân Võ… không được phép khinh thường, không được phép chửi bới, không cho bất kỳ kẻ nào mượn danh của Tân Võ, làm tổn hao uy danh của Tân Võ!”

Lý Hạo xoay người, trầm giọng nói: “Lời này… là thực?”

“Tuyệt không nói dối!”

Mấy vị đoàn trưởng đồng thời quát lớn: “Không phản kháng, bó tay chịu trói, ngồi yên chờ chết, mặc kệ là ai, đều là phản nghịch, đều có thể giết! Dù là hậu nhân của Đế Tôn cũng có thể giết!”

Lý Hạo nhìn bọn họ một hồi, gật đầu: “Lần này, có thể theo ta ra ngoài! Nhưng… một khi các ngươi phản bội cái gọi là tinh thần Tân Võ trong miệng các ngươi kia… đến lúc đó, ta sẽ không khách khí! Ta cảm thấy, cao tầng của các ngươi đã mất đi tinh thần này, các ngươi thì vẫn còn, khiến ta… có chút không dám tin.”

Mấy vị đoàn trưởng trong lòng phẫn nộ, là ai đã cho Lý Hạo ấn tượng như vậy?

Người Tân Võ sao có thể phản bội tinh thần Tân Võ chứ?

Đó là tín ngưỡng!

Có thể phản kháng tất cả, đấu tranh tất cả, sao lại có thể thỏa hiệp với kẻ địch?

Sao lại gửi gắm hi vọng vào sự nhân từ của kẻ địch cơ chứ?

Sao lại gửi hi vọng để kẻ địch chấp chưởng thiên địa, liên hệ Tân Võ chứ?

Đó là kẻ phản bội!

Mà Lý Hạo cất bước rời đi, trong mắt lộ ra nụ cười.

Lực Phúc Hải… một phen ngôn luận của ngươi thực sự rất có ý tứ, mà ta, dường như cũng phát hiện làm cách nào để lôi kéo đám người Tân Võ này.

Mặc kệ bọn họ có đồng ý trung thành với ta không, chuyện đó không quan trọng.

Mấu chốt ở chỗ người ta muốn đối phó cũng là người bọn hắn muốn đối phó.

Ai ngăn cản… kẻ đó chính là người phản bội!

Cái này, tốt lắm!

Nếu như sớm có ý niệm này, có lẽ, ta đã sớm lôi kéo được lượng lớn cường giả, cố tìm một cái chung, gác lại cái bất đồng, đúng là một biện pháp không tệ, quả nhiên, đúng là người Tân Võ hiểu người Tân Võ hơn.

Mấu chốt là Lực Phúc Hải nói triệt để hơn, còn bọn người Vương Thự Trưởng có lẽ địa vị thấp hơn, có lẽ trong lòng cũng hiểu rõ, nhưng lại khó mà nói rõ, khiến Lý Hạo chịu không ít đau khổ.

Nhìn xem, lần này đã nhẹ nhõm hơn nhiều rồi.

Rất nhẹ nhàng, hắn đã có thể lấy được Thiên Tinh quân, lấy được yêu thực nhất mạch, toàn bộ bỏ vào trong túi!

Về phần những học viên của đại học võ khoa Viên Bình đang âm thầm quan sát… Lý Hạo cũng không quan tâm, có lẽ, bọn họ giờ khắc này, cũng rất phức tạp.

Mà tất cả những thứ này, đều trong dự liệu của Lý Hạo.

Khoáng mạch to lớn bị khai thác điên cuồng.

Mà mấy vị đoàn trưởng cũng nhanh chóng rời đi, bắt đầu triệu tập bộ hạ, chuẩn bị ra khỏi di tích, nghênh chiến cường địch.

Cường địch có thực lực gì bọn họ cũng không quan tâm.

Rửa sạch sỉ nhục, báo thù chính là chấp niệm của bọn họ.

Mà giờ khắc này, ngay cả Trương An cũng không thể ngăn cản bọn hắn, huống hồ, Trương An cũng không phải là chủ tướng trong quân, mà Lý Hạo, lại có thân phận sư trưởng của Chiến Thiên thành.

Lý Hạo giờ khắc này, đã tiến vào khoáng mạch, lấy đi thân thể chuẩn Thiên Vương đã bị tàn phá kia.

Cái đồ chơi này, từ khi cải tạo nhục thân cho một số người, đã có chút thiếu khuyết, không lớn mạnh như lúc trước, nhưng lại vừa vặn phù hợp với nhu cầu của Cửu sư trưởng.

Nếu như có dư thừa, có lẽ còn có thể trợ giúp một số người khôi phục nhục thân.

Tâm tình của Lý Hạo giờ phút này càng thêm tốt đẹp.

Hắn cũng không ở lại quá lâu trong Thiên Tinh trấn, rất nhanh, Lý Hạo trực tiếp dẫn theo 36 vị yêu thực, 5 vị đoàn trưởng, hơn cả ngàn chiến sĩ Thiên Tinh quân trực tiếp rời khỏi.

Thực lực của hắn ngày hôm nay càng thêm mạnh mẽ, lĩnh vực có thể bao phủ tứ phương.

Những người này, một Thánh Nhân cũng không có, trái lại không chút áp lực.

Thiên Tinh trấn lập tức yên tĩnh trở lại, chỉ để lại một vài học viên của Đại học võ khoa Viên Bình.

Chờ đến khi đám người Lý Hạo rời khỏi, có người trong đám khôi lỗi đột nhiên một quyền đánh nổ cái bàn, cắn răng cắn lợi: “Lão sư không phải hạng người như vậy… người tuyệt sẽ không thỏa hiệp với kẻ địch… tên Lý Hạo này dám nói xấu lão sư!”

“Lý Hạo…sẽ còn đến đây hay sao? Chúng ta chưa từng khôi phục nhục thân, chiến lực yếu ớt, chẳng lẽ…thật sự phải chờ đợi như vậy hay sao?”

“Ta muốn rời khỏi!”

“Ta cũng thế… có lẽ có người không nguyện ý, ta… mặc kệ!”

“Bọn người Tưởng Doanh Lý đều đã đi, chúng ta ở lại đây, chờ đợi mãi hay sao? Chờ tổ tông trở về sao? Đã chờ đợi hơn 10 vạn năm rồi…”

Ngày hôm nay, đã phát sinh tranh luận, một số người muốn rời khỏi, một số người vẫn cứ yên lặng như cũ.

Toàn bộ Đại học võ khoa Viên Bình lần thứ nhất đã xuất hiện sự chia rẽ vô cùng to lớn.

Mà Lý Hạo đã mang theo người rời đi, trên đường đi, thậm chí muốn ngân nga tiểu khúc, quả nhiên, sau khi tiêu diệt Vô Biên thành, tất cả đều phát triển theo chiều hướng tốt, lão sư, vinh quang mà các ngươi mang tới đang bao phủ vùng đất Ngân Nguyệt!