TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 2208: Tàn sát (4)

Một kiếm này, hao tổn tinh khí thần của Lý Hạo.

Lý Hạo chỉ nhìn thôi, hình như đã tuyệt vọng rồi, chờ đợi tử vong giáng lâm, Hàn Giang cũng không khách khí, giờ phút này không giết Lý Hạo, chẳng phải là cho Lý Hạo cơ hội?

Sau một khắc, trong tay lại hiện lên một thanh đại đao, chỉ là khí tức không bằng trước, chém một đao về phía Lý Hạo!

Tinh Không kiếm bị đánh bay!

Lý Hạo đã không còn sức phản kích.

Ngay tại thời điểm này, nơi xa, Thủy Vân thái hậu cắn răng, bỗng nhiên, trường kiếm trên tay xuyên qua hư không, biến mất không thấy, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Lý Hạo, Lý Hạo cũng rất ăn ý, tay cầm trường kiếm!

Đây là bội kiếm của Nhân Vương Hậu!

Nhưng chỉ có thần binh cường đại, nhưng lại không có lực lượng cường đại để sử dụng.

Ngay lúc này, trên đỉnh đầu Lý Hạo lơ lửng một viên thần văn chữ “Đạo.

Ngũ Hành thần văn đưa cho Viên Thạc.

Nhưng thần văn chữ “Đạo” vẫn còn trong cơ thể, tức thì, thần văn chữ “Đạo” giống như cắn nuốt vũ trụ, Lý Hạo gầm lên một tiếng, đâm ra một kiếm!

Một kiếm này, mạnh mẽ vô biên!

Đại đạo chi lực toàn bộ tràn vào trong cơ thể.

Bội kiếm của Thủy Vân thái hậu, thậm chí cảm giác...còn cường hãn hơn Tinh Không kiếm.

Một kiếm giết ra, thậm chí hiện ra một đạo hư ảnh.

Hình như là một người phụ nữ, không thấy rõ diện mạo, cũng vung kiếm theo Lý Hạo, tiếng suối vang vọng khắp thiên địa, xuyên qua vũ trụ, một kiếm giết ra!

Sắc mặt Hàn Giang kịch biến!

“Trần vương hậu...”

Tuy nhiên, song phương quá gần, lại vừa tự bạo hai tay, thực lực của gã suy yếu một đoạn, không còn như trước nữa, một kiếm này... Không thể tránh được.

Sắc mặt gã điên cuồng biến đổi, ầm ầm, hai tay vừa mọc lại nổ tung, lần này, không chỉ như vậy, ngoại trừ đầu, toàn bộ thân thể bỗng nhiên nổ tung, ầm ầm, lực nổ thật lớn, trực tiếp phá hủy thân thể Lý Hạo!

Lý Hạo được dư quang của trường kiếm che chở, lúc này mới không bị nổ đầu.

Song phương đều chỉ còn lại cái đầu!

Mà ngay trong nháy mắt này, trường kiếm rơi xuống, rắc rắc một tiếng, phá vỡ tất cả mọi thứ, trực tiếp chặt đầu của gã!

“Ah!”

Tiếng kêu thảm thiết truyền ra, ngay sau đó, đầu nát bấy. Chờ trường kiếm biến mất, một đạo hư ảnh trong nháy mắt ngưng hiện, tinh thần lực Hàn Giang lại hiện ra, hóa thành hình người, hình như có chút sợ hãi, lại nở nụ cười.

Gã vẫn thắng!

Lý Hạo... Ngược lại ngoài dự liệu, phế đi thân thể của gã nhưng...gã vẫn còn sống.

Cho dù còn sót lại tinh thần lực... Đó cũng là tinh thần lực cấp độ Thánh Nhân.

Còn Lý Hạo, chỉ còn lại cái đầu, ánh mắt hơi trống rỗng, tình huống như thế vẫn không thể chém giết một vị Thánh Nhân sao?

Tên Thánh Nhân phế vật Địa Diệu này, cho hắn quá nhiều chờ mong!

Dễ dàng giải quyết Địa Diệu còn hoàn chỉnh, làm cho hắn cảm thấy, những Thánh Nhân này đều không sai biệt lắm. Nào biết được, chênh lệch giữa hai bên rất lớn, nếu là Địa Diệu, Lý Hạo có lẽ kiếm đầu tiên đã hoàn toàn nghiền nát thân thể đối phương, kiếm thứ hai trăm phần trăm có thể chém giết tinh thần lực của đối phương!

Giờ khắc này, thần văn chữ “Đạo” có mấy vết nứt hiện ra, đã không thể giúp đỡ Lý Hạo nữa.

Thua rồi sao?

Trong mắt Lý Hạo lộ ra một chút màu sắc, hình như... Thua đâu.

Lần này, thua cược.

Hai kiếm không thể chém giết đối phương, nếu có thể chém giết Hàn Giang, mạnh mẽ cắn nuốt thân thể Thánh Đạo của đối phương, có lẽ còn có thể tu bổ một ít, lại xuất ra một kiếm đối phó Trịnh Công, vậy thì có hy vọng nghịch chuyển chiến cuộc!

Nhưng mà... Không thể làm được.

Cái vẻ mất mát nồng đậm này rơi vào trong mắt Hàn Giang, gã cười, bỗng nhiên, hư không vỡ nát, đánh một quyền về phía Lý Hạo, ngươi thất vọng?

Ngươi...hết đường rồi!!

Mà ngay tại thời điểm này, phía sau gã, một thanh kiếm nhỏ hơi ảm đạm, giống như hơi giãy dụa, đó là Tinh Không kiếm.

Tinh Không kiếm hình như đang giãy dụa!

Dường như, có chút không nguyện ý.

Nhưng mà... Cuối cùng, trên tiểu kiếm hiện ra một giọt máu kim sắc, đó là thần văn chữ “Kiếm” Lý Hạo để lại lúc đầu, bây giờ nó hiện lên.

Tiểu kiếm có chút run rẩy, cũng không cách nào ngăn trở.

Ngày nhận chủ, nó nên biết... Lý Hạo rất vô tình, thái độ đối với binh khí thủy chung đều là như vậy, binh khí mạnh hơn nữa, hắn cũng sẽ không quá coi trọng, cho dù là bảo kiếm gia truyền.

Sau một khắc, trên Tinh Không kiếm bộc phát ra một cỗ quang huy rực rỡ đến cực hạn!

Hàn Giang vừa định tru sát Lý Hạo, sắc mặt kịch biến, cảm ứng được cái gì, rống to một tiếng: “Tinh Không kiếm ngươi cũng bạo?”

Cái gì đây?

Đây là tín vật của Ngân Nguyệt, là bội kiếm của Kiếm Tôn, cũng là biểu hiện chính thống của Lý Hạo, là thứ mấu chốt để hắn đạt được sự ủng hộ của một số người Tân Võ, càng là chìa khóa để chấp chưởng một vài thứ trọng yếu... Thậm chí là hy vọng cuối cùng để mở ra Tinh Môn!

Hắn muốn tự bạo Tinh Không kiếm!

Quả thực.... Không thể tin được.

Mấu chốt là, Tinh Không kiếm cường hãn, bình thường không cách nào tự bạo, thực lực Lý Hạo không đủ, nhưng Tinh Không kiếm...vào ngày Lý Hạo phát hiện ra đại đạo, lựa chọn nhận chủ Lý Hạo!

Cái đầu còn lại của Lý Hạo lộ ra một nụ cười, có chút trào phúng.

Có gì, không thể nổ tung ư?

Nếu ta bị đánh bại, tất cả đều không còn, hắn cũng không muốn để Tinh Không kiếm tự bạo, tự bạo có lẽ sẽ dẫn đến phong ấn xuất hiện vấn đề.

Nhưng mà...lại có sao đâu?

Nếu ta chết rồi, phong ấn bị phá, Hồng Nguyệt Đế Tôn cùng những phản đồ kia tùy ý chơi thỏa thích thôi!

Lý Hạo nở một nụ cười, bờ môi giật giật: “Bạo!”

Oanh!

Một cỗ năng lượng mênh mông nổ tung, ngay phía sau Hàn Giang, lực lượng vô tận quét qua thiên địa, ầm ầm!